Summary
Chương 1: “Xuyên Không Về Thời Đường”
Tiểu Bảo, một luật sư tài năng sống ở thời hiện đại, nổi tiếng với khả năng phá án nhanh chóng và chính xác. Sau một ngày làm việc căng thẳng, anh quyết định nghỉ ngơi và vô tình đọc cuốn sách cổ kỳ lạ mà anh tìm thấy trong một hiệu sách cũ. Không ngờ, khi đọc xong cuốn sách, một ánh sáng chói lòa bao trùm lấy anh. Khi tỉnh dậy, Tiểu Bảo thấy mình đang ở một nơi xa lạ.
Anh nhận ra mình đã xuyên không về thời Đường, một thời đại cách xa hàng ngàn năm. Vẫn chưa tin vào mắt mình, Tiểu Bảo lang thang trong một ngôi làng cổ kính, nơi người dân đang sống trong sợ hãi trước sự áp bức của quan huyện địa phương, Trương Đại. Quan huyện nổi tiếng là kẻ tham lam và tàn ác, thường xuyên dùng quyền lực để bóc lột và bắt bớ dân lành.
Chương 2: “Án Oan Của Dân Lành”
Trong lúc Tiểu Bảo đang tìm cách hiểu rõ tình hình, anh chứng kiến cảnh một người nông dân tên Lý Hạo bị bắt giữ bởi lính của quan huyện. Dân làng xôn xao, ai nấy đều thương xót cho số phận của Lý Hạo, người vốn nổi tiếng là một người lương thiện, chăm chỉ và hiền lành. Tiểu Bảo cảm thấy có điều gì đó không đúng, và quyết định điều tra.
Khi hỏi thăm những người xung quanh, Tiểu Bảo biết rằng Lý Hạo bị cáo buộc tội phản nghịch, một tội danh vô cùng nghiêm trọng vào thời Đường. Người ta đồn rằng Lý Hạo đã bí mật liên lạc với các thế lực chống đối triều đình, âm mưu lật đổ chính quyền địa phương. Tuy nhiên, Tiểu Bảo nhận thấy những lời buộc tội này có vẻ phi lý và thiếu cơ sở.
Chương 3: “Điều Tra Ban Đầu”
Tiểu Bảo, với bản năng của một luật sư, bắt đầu quan sát kỹ lưỡng tình hình. Anh phát hiện ra rằng mọi chứng cứ buộc tội Lý Hạo đều dựa trên lời khai của một người dân trong làng, người mà Tiểu Bảo cảm thấy có nhiều điểm đáng ngờ. Người này là Phùng Vĩnh, một kẻ thân cận với quan huyện Trương Đại và thường xuyên được ưu ái.
Nhận thấy điều gì đó không ổn, Tiểu Bảo quyết định theo dõi hành tung của Phùng Vĩnh. Qua một cuộc trò chuyện bí mật, anh nghe lén được rằng Phùng Vĩnh đã nhận tiền của quan huyện để làm chứng giả, đổ tội cho Lý Hạo. Tiểu Bảo quyết định phải vạch trần âm mưu này.
Chương 4: “Cạm Bẫy Của Quan Huyện”
Trong lúc Tiểu Bảo đang cố gắng tìm thêm bằng chứng để giải oan cho Lý Hạo, quan huyện Trương Đại biết được rằng có kẻ đang tìm cách phá hỏng kế hoạch của hắn. Hắn quyết định hành động trước bằng cách ra lệnh bắt giữ thêm nhiều người vô tội khác, dùng họ làm con tin để đe dọa dân làng không dám phản kháng.
Tiểu Bảo cảm nhận được sự nguy hiểm đang cận kề, nhưng anh không sợ hãi. Với kiến thức pháp luật hiện đại, anh biết rằng cần có chứng cứ rõ ràng để chứng minh âm mưu này. Nhưng trong một xã hội phong kiến với luật lệ khác biệt, điều đó không hề dễ dàng. Tiểu Bảo phải dùng đến sự thông minh và nhạy bén của mình để vượt qua thử thách.
Chương 5: “Những Bằng Chứng Giả Mạo”
Tiểu Bảo bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng các tài liệu liên quan đến vụ án của Lý Hạo. Anh phát hiện ra rằng bằng chứng chủ chốt buộc tội Lý Hạo là một bức thư mà người ta cho rằng Lý Hạo đã gửi cho các thế lực phản nghịch. Bức thư này là mấu chốt để buộc tội Lý Hạo.
Bằng cách phân tích cẩn thận nét chữ, Tiểu Bảo nhận ra rằng bức thư đã bị làm giả. Nét chữ trong thư hoàn toàn không khớp với chữ viết của Lý Hạo. Không chỉ vậy, nội dung của bức thư chứa nhiều điểm vô lý, như việc dùng từ ngữ không phổ biến vào thời điểm đó. Với kiến thức lịch sử và pháp lý của mình, Tiểu Bảo nhận ra đây là bằng chứng giả mạo do quan huyện Trương Đại dàn dựng.
Chương 6: “Vạch Trần Âm Mưu”
Với những bằng chứng thu thập được, Tiểu Bảo quyết định đối đầu trực tiếp với quan huyện Trương Đại. Trong một cuộc thẩm vấn công khai trước mặt dân chúng, Tiểu Bảo sử dụng lập luận sắc bén của mình để vạch trần từng mánh khóe của Trương Đại. Anh chỉ ra rằng bức thư đã bị làm giả và Phùng Vĩnh là kẻ đã được mua chuộc để khai man.
Dân làng chứng kiến cuộc đấu trí căng thẳng giữa Tiểu Bảo và Trương Đại. Mỗi lời buộc tội của Trương Đại đều bị Tiểu Bảo phản bác bằng những lập luận logic và bằng chứng cụ thể. Cuối cùng, dưới áp lực của dân chúng và sự thật không thể chối cãi, Trương Đại bắt đầu lo lắng và lộ rõ sự gian trá
. Chương 7: “Sự Phản Kháng Của Quan Huyện”
Mặc dù bị vạch trần, Trương Đại vẫn không chịu thua dễ dàng. Hắn sử dụng quyền lực và mối quan hệ với các quan chức cấp trên để tạo ra những rào cản pháp lý, nhằm giữ chân Tiểu Bảo và ngăn cản anh tiếp tục điều tra. Hắn cũng ra lệnh cho binh lính tăng cường trấn áp dân làng, hy vọng khiến họ sợ hãi và không dám đứng về phía Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo nhận ra rằng trận chiến pháp lý này không chỉ dựa vào bằng chứng, mà còn là cuộc đối đầu với quyền lực thối nát. Anh phải tìm cách kêu gọi sự ủng hộ của các quan viên trung thực và dân làng, để tạo sức ép lên Trương Đại và hệ thống quyền lực của hắn.
Chương 8: “Đồng Minh Bất Ngờ”
Trong quá trình đấu tranh, Tiểu Bảo tìm thấy một đồng minh bất ngờ: một quan lớn từ kinh thành tên là Triệu Công, người nổi tiếng liêm chính và không chịu khuất phục trước tham nhũng. Triệu Công vô tình biết được vụ án của Lý Hạo và quyết định đứng ra giúp đỡ Tiểu Bảo.
Với sự hỗ trợ của Triệu Công, Tiểu Bảo có thêm sức mạnh và nguồn lực để điều tra sâu hơn. Họ phối hợp cùng nhau để thu thập thêm chứng cứ về việc Trương Đại biển thủ công quỹ và bức hại dân chúng. Dân làng bắt đầu tin tưởng và ủng hộ Tiểu Bảo, tạo nên làn sóng phản đối mạnh mẽ.
Chương 9: “Cuộc Đấu Trí Cuối Cùng”
Trương Đại, nhận thấy tình thế ngày càng bất lợi, quyết định hành động liều lĩnh. Hắn cho binh lính bắt giữ Tiểu Bảo và Triệu Công, đồng thời cố gắng tiêu hủy mọi bằng chứng buộc tội hắn. Tuy nhiên, với sự nhanh trí, Tiểu Bảo đã tìm cách thoát khỏi nhà lao và đưa ra những bằng chứng buộc tội quan huyện trước mặt triều đình.
Tại buổi xử án công khai, Tiểu Bảo dùng tất cả các bằng chứng thu thập được, từ bức thư giả mạo đến lời khai của Phùng Vĩnh, để chứng minh sự trong sạch của Lý Hạo và tội ác của Trương Đại. Trương Đại không còn đường lùi, hắn buộc phải cúi đầu nhận tội trước triều đình.
Chương 10: “Công Lý Được Thực Thi”
Cuối cùng, công lý đã chiến thắng. Trương Đại bị tước hết chức vụ và bị xử phạt nghiêm khắc. Lý Hạo và những người dân vô tội khác được giải oan. Dân làng vui mừng khôn xiết, họ cảm ơn Tiểu Bảo vì đã mang lại công lý và giải cứu họ khỏi sự áp bức của kẻ tham quan.
Tiểu Bảo, dù vẫn chưa biết cách trở về thế giới hiện đại, nhưng anh nhận ra rằng mình có thể làm được nhiều điều tốt đẹp tại thời Đường. Với kiến thức pháp luật hiện đại, Tiểu Bảo bắt đầu hành trình mới của mình, trở thành một vị quan xử án công minh, quyết tâm dùng trí tuệ và lòng dũng cảm để bảo vệ lẽ phải và công lý.