Summary
Thiên đình, một nơi đầy quy củ và quyền lực.
Bạch Thiển là một tiên nữ tài sắc vẹn toàn, và Dạ Hoa là một chiến thần dũng mãnh. Trong kiếp sống đầu tiên này, họ gặp nhau trong một lần Dạ Hoa xuống phàm trần để thực hiện nhiệm vụ.
“Ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?” Bạch Thiển hỏi, ánh mắt cảnh giác.
“Ta là Dạ Hoa, chiến thần của thiên đình. Ta đến đây để tiêu diệt yêu ma,” Dạ Hoa đáp, ánh mắt kiên định.
Họ cùng nhau chiến đấu chống lại yêu ma và dần dần nảy sinh tình cảm. Nhưng tình yêu của họ bị ngăn cấm bởi quy tắc của thiên đình, không cho phép một chiến thần và một tiên nữ yêu nhau.
“Dạ Hoa, chúng ta không thể tiếp tục như thế này. Thiên đình sẽ không bao giờ chấp nhận tình yêu của chúng ta,” Bạch Thiển nói, giọng nói đầy đau khổ.
“Bạch Thiển, ta không quan tâm đến quy tắc. Ta chỉ biết rằng ta yêu nàng và không muốn mất nàng,” Dạ Hoa đáp, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
Họ quyết định bỏ trốn, nhưng bị phát hiện và bị trừng phạt. Dạ Hoa bị đày xuống phàm trần và mất hết ký ức về Bạch Thiển, còn Bạch Thiển bị giam cầm trong cung điện của mình.
Chương 2: Kiếp Thứ Hai – Tái Ngộ Trong Cơn Bão
Phàm trần, một nơi đầy những khó khăn và thử thách.
Dạ Hoa, bây giờ là một người phàm với tên gọi Lý Mẫn, sống một cuộc sống bình dị. Bạch Thiển, vẫn giữ ký ức về tình yêu của mình, xuống phàm trần để tìm lại Dạ Hoa.
Một ngày nọ, khi trời đổ cơn bão lớn, Bạch Thiển gặp lại Dạ Hoa trong một ngôi làng nhỏ. Anh không còn nhớ gì về kiếp trước, nhưng trái tim anh vẫn rung động khi nhìn thấy nàng.
“Ngươi là ai? Tại sao ta cảm thấy như đã gặp ngươi ở đâu đó?” Lý Mẫn hỏi, ánh mắt bối rối.
“Ta là Bạch Thiển. Chúng ta từng yêu nhau trong kiếp trước. Ngươi không nhớ sao?” Bạch Thiển đáp, giọng nói đầy hy vọng.
Lý Mẫn không nhớ gì, nhưng anh cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ với Bạch Thiển. Họ cùng nhau trải qua nhiều thử thách và khó khăn, và tình yêu dần dần hồi sinh.
Một ngày nọ, khi họ đang ngồi bên bờ sông, Lý Mẫn bất ngờ nhớ lại tất cả ký ức về kiếp trước.
“Bạch Thiển, ta nhớ rồi. Ta là Dạ Hoa, và ta yêu nàng. Ta xin lỗi vì đã quên mất nàng,” Lý Mẫn nói, nước mắt tràn ngập.
“Dạ Hoa, ta đã chờ đợi ngươi suốt cả thời gian qua. Cuối cùng chúng ta đã tìm lại được nhau,” Bạch Thiển đáp, ôm chặt anh.
Chương 3: Kiếp Thứ Ba – Sự Hy Sinh Vì Tình Yêu
Thời kỳ chiến loạn, một nơi đầy đau thương và mất mát.
Trong kiếp sống thứ ba, Dạ Hoa và Bạch Thiển tái sinh làm hai người dân bình thường trong một ngôi làng nhỏ. Tình yêu của họ bị thử thách bởi chiến tranh và sự tàn phá.
“Dạ Hoa, ta sợ rằng chúng ta sẽ không bao giờ có được hạnh phúc trong thời kỳ này,” Bạch Thiển nói, giọng nói tràn đầy lo lắng.
“Bạch Thiển, ta sẽ bảo vệ nàng dù có bất cứ điều gì xảy ra. Tình yêu của chúng ta mạnh mẽ hơn bất kỳ cuộc chiến nào,” Dạ Hoa đáp, ánh mắt quyết tâm.
Họ cùng nhau vượt qua những khó khăn, giúp đỡ những người xung quanh và chiến đấu để bảo vệ ngôi làng. Dạ Hoa không ngần ngại hy sinh bản thân mình để cứu Bạch Thiển trong một trận đánh lớn.
“Dạ Hoa, đừng bỏ ta. Ta không thể sống thiếu ngươi,” Bạch Thiển khóc, ôm chặt cơ thể anh.
“Bạch Thiển, đừng khóc. Ta luôn ở bên nàng. Tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi tồn tại, dù chúng ta có phải chia ly,” Dạ Hoa nói, giọng nói yếu dần.
Dạ Hoa hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ Bạch Thiển và ngôi làng. Trước khi anh ra đi, anh hứa rằng họ sẽ gặp lại nhau trong kiếp sau.
Chương 4: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Hiện đại, một nơi đầy những cơ hội và hy vọng.
Bạch Thiển và Dạ Hoa tái sinh trong thời hiện đại. Họ sống ở hai nơi khác nhau, nhưng định mệnh đã sắp đặt để họ gặp lại nhau.
Một ngày nọ, trong một cuộc hội thảo lớn về văn hóa cổ xưa, Bạch Thiển, bây giờ là một giáo sư nghiên cứu văn hóa, tình cờ gặp lại Dạ Hoa, người hiện là một nhà khảo cổ học nổi tiếng.
“Xin chào, tôi là Bạch Thiển. Tôi cảm thấy như đã gặp anh ở đâu đó trước đây,” Bạch Thiển nói, ánh mắt tò mò.
“Chào cô, tôi là Dạ Hoa. Tôi cũng có cảm giác tương tự. Có lẽ định mệnh đã sắp đặt để chúng ta gặp lại nhau,” Dạ Hoa đáp, ánh mắt rạng ngời.
Họ bắt đầu làm việc cùng nhau, chia sẻ những đam mê và khám phá về văn hóa cổ xưa. Tình yêu từ kiếp trước dần dần hồi sinh trong trái tim họ.
Một ngày nọ, khi họ cùng nhau khám phá một di tích cổ, Bạch Thiển bất ngờ nhớ lại tất cả ký ức về các kiếp trước.
“Dạ Hoa, ta nhớ rồi. Chúng ta đã từng yêu nhau qua ba kiếp sống. Tình yêu của chúng ta không bao giờ phai nhạt,” Bạch Thiển nói, nước mắt tràn ngập.
“Bạch Thiển, ta cũng nhớ lại tất cả. Tình yêu của chúng ta đã vượt qua mọi thử thách và thời gian. Ta sẽ luôn yêu nàng,” Dạ Hoa đáp, mắt tràn đầy niềm vui.
Chương 5: Tình Yêu Vĩnh Cửu
Hiện tại, nơi tình yêu được khẳng định.
Bạch Thiển và Dạ Hoa quyết định dành phần còn lại của cuộc đời để yêu thương và bảo vệ nhau. Họ biết rằng tình yêu của mình đã vượt qua mọi thử thách và thời gian, và giờ đây họ có thể hạnh phúc bên nhau.
“Dạ Hoa, ta cảm thấy thật hạnh phúc khi có ngươi bên cạnh. Chúng ta đã vượt qua ba kiếp sống để tìm lại tình yêu đích thực,” Bạch Thiển nói, nắm chặt tay Dạ Hoa.
“Bạch Thiển, ta cũng cảm thấy như vậy. Tình yêu của chúng ta là vĩnh cửu. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau,” Dạ Hoa đáp, mắt ánh lên sự chân thành.
Họ cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc, chia sẻ những khoảnh khắc đẹp và tạo nên những kỷ niệm mới. Tình yêu của họ trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người, lan tỏa khắp mọi nơi.
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh Bạch Thiển và Dạ Hoa đứng bên nhau, tay trong tay, nhìn về phía tương lai tươi sáng. Họ biết rằng tình yêu và lòng chân thành sẽ luôn là nguồn sức mạnh giúp họ vượt qua mọi khó khăn và giữ vững hạnh phúc của mình. Những cánh hoa đào vẫn rơi nhẹ trong gió, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và thanh bình, biểu tượng cho tình yêu và sự gắn kết vĩnh cửu của họ.