Summary
Chương 1: Lập Kế Hoạch
Trong một nhà tù an ninh tối đa gần đập Tam Hiệp, một nhóm tội phạm đã bí mật lên kế hoạch trốn thoát. Đứng đầu nhóm là Khang, một kẻ thông minh và khéo léo, từng là kỹ sư trước khi bị bắt vì tội gian lận tài chính. Cùng với Khang còn có Hưng, một tên trộm chuyên nghiệp, và Duy, một kẻ giỏi võ nghệ và từng là lính đánh thuê.
Khang: “Chúng ta phải thoát ra khỏi đây. Tôi đã nghiên cứu kỹ hệ thống an ninh và tìm ra một điểm yếu. Đêm nay chúng ta sẽ hành động.”
Hưng: “Anh chắc chắn chứ, Khang? Tôi không muốn bị bắt lại và bị giam trong phòng giam thêm nữa.”
Duy: “Nếu Khang đã nói vậy, tôi tin tưởng anh ấy. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Không được để xảy ra sai sót.”
Kế hoạch của họ rất táo bạo: trốn thoát qua hệ thống thoát nước của nhà tù, sau đó bơi qua đập Tam Hiệp để đến bờ bên kia và biến mất trong rừng rậm. Đêm hôm đó, khi mọi thứ đã sẵn sàng, họ bắt đầu hành động.
Khang: “Hưng, Duy, chuẩn bị sẵn sàng. Chúng ta sẽ thoát qua cửa thoát nước phía sau nhà tù.”
Hưng: “Tôi đã chuẩn bị mọi thứ. Chỉ cần chúng ta nhanh chóng và cẩn thận.”
Duy: “Được rồi, đi thôi.”
Họ nhanh chóng tiến vào hệ thống thoát nước, nơi mà Khang đã xác định là điểm yếu trong hệ thống an ninh. Tuy nhiên, ngay khi họ vào trong, một loạt tiếng động lạ vang lên.
Hưng: “Cẩn thận! Có ai đó đến gần.”
Khang: “Không, đó chỉ là tiếng động từ hệ thống. Chúng ta tiếp tục đi.”
Chương 2: Thử Thách Đầu Tiên
Khi họ tiến sâu vào hệ thống thoát nước, họ phát hiện ra rằng lối thoát bị chặn bởi một cánh cửa thép nặng nề. Không có cách nào để mở nó từ bên trong.
Khang: “Chết tiệt! Tôi không ngờ lại có cửa này. Chúng ta phải tìm cách mở nó.”
Hưng: “Có lẽ chúng ta có thể phá nó. Tôi có mang theo dụng cụ.”
Duy: “Không, chúng ta sẽ gây ra tiếng động. Hãy tìm cách khác.”
Họ tìm kiếm xung quanh và phát hiện một đường ống nhỏ dẫn ra ngoài. Đường ống này nhỏ hơn và nguy hiểm hơn, nhưng đó là cơ hội duy nhất.
Khang: “Chúng ta sẽ đi qua đường ống này. Hãy cẩn thận.”
Họ bắt đầu bò qua đường ống chật hẹp và tối tăm. Tiếng nước chảy và không khí ẩm ướt làm tăng thêm cảm giác lo sợ. Đột nhiên, Hưng phát hiện một con rắn độc đang nằm chờ trong đường ống.
Hưng: “Có rắn! Chúng ta phải cẩn thận.”
Duy: “Tôi sẽ xử lý nó. Đừng lo.”
Duy nhanh chóng dùng tay không bắt con rắn và ném nó ra xa. Họ tiếp tục tiến về phía trước và cuối cùng cũng thoát ra khỏi hệ thống thoát nước, nhưng họ vẫn chưa an toàn.
Chương 3: Đập Tam Hiệp
Khi họ đến gần đập Tam Hiệp, họ phải đối mặt với một thử thách mới: bơi qua một đoạn sông lớn dưới đập. Nước chảy xiết và lạnh lẽo, và họ biết rằng chỉ cần một sai sót nhỏ, họ sẽ bị cuốn trôi.
Khang: “Chúng ta phải bơi qua đây. Hãy nhớ giữ bình tĩnh và không được hoảng loạn.”
Hưng: “Tôi không giỏi bơi lắm, nhưng tôi sẽ cố gắng.”
Duy: “Nếu ai gặp khó khăn, hãy bám vào tôi. Chúng ta sẽ vượt qua được.”
Họ bắt đầu bơi qua sông, nước lạnh thấu xương làm họ run lên. Dòng nước mạnh mẽ đẩy họ ra xa, nhưng họ cố gắng giữ vững tinh thần và tiếp tục bơi.
Hưng: “Tôi mệt quá! Không biết tôi có thể tiếp tục được không.”
Duy: “Cố lên, Hưng! Chúng ta gần đến bờ rồi.”
Cuối cùng, họ cũng đến được bờ bên kia, kiệt sức nhưng vẫn sống sót. Nhưng họ biết rằng cuộc hành trình vẫn chưa kết thúc.
Chương 4: Đối Mặt Với Nguy Hiểm
Khi họ tiến vào khu rừng rậm, họ phải đối mặt với những nguy hiểm mới: thú dữ, địa hình hiểm trở và sự truy đuổi của cảnh sát. Họ biết rằng cảnh sát sẽ không ngừng tìm kiếm họ.
Khang: “Chúng ta phải di chuyển nhanh chóng và không để lại dấu vết. Cảnh sát sẽ đến đây bất cứ lúc nào.”
Hưng: “Tôi thấy có dấu chân của thú dữ. Chúng ta phải cẩn thận.”
Duy: “Không sao. Tôi sẽ bảo vệ mọi người. Hãy đi theo tôi.”
Họ tiến sâu vào rừng, cố gắng tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi. Đột nhiên, họ nghe thấy tiếng bước chân và tiếng chó sủa phía sau.
Khang: “Chết tiệt, cảnh sát đã đến! Chúng ta phải chạy.”
Họ bắt đầu chạy sâu vào rừng, nhưng địa hình hiểm trở và cây cối rậm rạp khiến việc di chuyển trở nên khó khăn. Họ biết rằng mình không thể chạy mãi được.
Hưng: “Chúng ta không thể tiếp tục chạy. Chúng ta cần tìm một nơi để ẩn náu.”
Khang: “Đúng vậy. Tôi thấy có một hang động phía trước. Chúng ta vào đó.”
Họ nhanh chóng chui vào hang động và cố gắng giữ im lặng. Tiếng bước chân và tiếng chó sủa dần dần xa dần, nhưng họ biết rằng nguy hiểm vẫn còn rình rập.
Chương 5: Cuộc Đào Thoát Cuối Cùng
Trong hang động, họ cố gắng tìm cách liên lạc với người ngoài để được giúp đỡ. Khang có một người bạn cũ làm việc trong một tổ chức nhân đạo, người mà anh tin tưởng có thể giúp họ.
Khang (gọi điện thoại): “Alo, tôi là Khang. Chúng tôi cần sự giúp đỡ của anh. Chúng tôi đang bị truy đuổi và cần một nơi ẩn náu an toàn.”
Bạn của Khang: “Tôi sẽ giúp anh. Hãy cho tôi biết vị trí của các anh, tôi sẽ sắp xếp.”
Khang cung cấp vị trí và họ chờ đợi trong lo lắng. Cuối cùng, một chiếc xe tải đến gần hang động và một người đàn ông xuất hiện.
Bạn của Khang: “Lên xe nhanh! Tôi sẽ đưa các anh đến một nơi an toàn.”
Họ nhanh chóng lên xe và rời khỏi khu rừng. Cuộc hành trình đầy nguy hiểm cuối cùng cũng kết thúc khi họ đến được nơi an toàn.
Khang: “Cảm ơn anh. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên sự giúp đỡ này.”
Bạn của Khang: “Đừng lo. Hãy sống tốt và đừng quay lại con đường cũ nữa.”
Cuộc đào thoát của nhóm tội phạm đã thành công, nhưng họ biết rằng mình phải bắt đầu một cuộc sống mới và tránh xa những nguy hiểm và cám dỗ từ quá khứ. Những bài học từ cuộc hành trình đầy nguy hiểm sẽ mãi mãi khắc sâu trong lòng họ, nhắc nhở về sự đoàn kết và ý chí mạnh mẽ để vượt qua mọi thử thách.