Chương 6: Kẻ Sát Nhân Lộ Diện
Sophie nhận ra rằng mình cần thêm manh mối. Cô kiểm tra kỹ hơn từng chi tiết nhỏ trong nhà bếp và phát hiện ra một tờ giấy bị giấu kín dưới gầm bàn. Tờ giấy là một bức thư đe dọa gửi tới Louis, trong đó cảnh báo ông sẽ phải trả giá nếu không từ chức.
Sophie ngay lập tức triệu tập tất cả nghi phạm. Cô yêu cầu họ viết lại câu chữ trên tờ giấy đe dọa. Và sự thật đã rõ ràng: nét chữ khớp với của Pierre. Sophie Delacroix và Các Nghi Phạm
Thám tử Sophie Delacroix: “Tôi đã tìm thấy một bức thư đe dọa được giấu dưới gầm bàn trong nhà bếp. Trong thư, kẻ viết cảnh báo ông Louis rằng ông sẽ phải trả giá nếu không từ chức. Tôi cần tất cả các bạn viết lại câu chữ trên tờ giấy này.”
Sophie đưa từng tờ giấy và bút cho các nghi phạm, bắt đầu từ Marie.
Marie Lambert: (viết lại câu chữ) “Tôi không biết gì về bức thư này. Tôi chưa bao giờ viết nó.”
Sophie nhận lại tờ giấy từ Marie và chuyển sang Antoine.
Antoine Rousseau: (viết lại câu chữ) “Tôi không liên quan gì đến việc này. Tôi chỉ muốn làm tốt công việc của mình.”
Cuối cùng, Sophie đưa tờ giấy và bút cho Pierre.
Pierre Dupont: (viết lại câu chữ, vẻ mặt căng thẳng) “Tôi không biết ai đã viết bức thư này.”
Sophie nhìn kỹ từng tờ giấy, so sánh chúng với bức thư đe dọa. Nét chữ của Pierre khớp hoàn toàn với nét chữ trên bức thư.
Thám tử Sophie Delacroix: “Pierre, nét chữ của anh khớp hoàn toàn với bức thư đe dọa này. Anh còn gì để nói không?”
Pierre im lặng, khuôn mặt anh ta tái nhợt. Sau một lúc, anh thở dài và cúi đầu. Pierre Dupont Thú Nhận
Pierre Dupont: “Đúng, tôi đã viết bức thư đó. Tôi đã mất kiểm soát sau khi Louis từ chối trao quyền điều hành cho tôi. Tôi cảm thấy mình đã làm việc chăm chỉ suốt mười năm nhưng không được công nhận. Tôi đã viết bức thư để đe dọa ông ấy, nhưng tôi không có ý định giết ông ấy.”
Sophie nhìn Pierre, ánh mắt nghiêm nghị.
Thám tử Sophie Delacroix: “Nhưng anh đã đi xa hơn việc đe dọa. Anh đã giết ông Louis để có thể lên nắm quyền và biến ‘La Belle Cuisine’ thành của mình. Anh có nhận tội không?”
Pierre cúi đầu, nước mắt chảy dài.
Pierre Dupont: “Đúng, tôi đã giết ông ấy. Tôi không biết làm gì khác để đạt được điều mình muốn. Tôi thật sự rất hối hận.” Kết Thúc
Sophie ra lệnh cho các cảnh sát bắt giữ Pierre và giải anh đi. Marie và Antoine đứng lặng nhìn theo, khuôn mặt lộ rõ sự bàng hoàng và tiếc nuối.
Marie Lambert: “Tôi không thể tin được… Pierre lại là kẻ giết người.”
Antoine Rousseau: “Tất cả chỉ vì tham vọng. Thật đáng buồn.”
Sophie quay lại nhìn cả hai, ánh mắt dịu dàng hơn.
Thám tử Sophie Delacroix: “Công lý đã được thực thi. Giờ thì chúng ta cần phải tiếp tục sống và làm việc. Hãy biến ‘La Belle Cuisine’ thành một nơi tốt đẹp hơn, nơi mà Louis sẽ luôn tự hào.”
Marie và Antoine gật đầu, đồng ý với Sophie. Nhà hàng “La Belle Cuisine” sẽ tiếp tục hoạt động, nhưng giờ đây nó sẽ mang theo câu chuyện về một bài học đắt giá về lòng tham và sự phản bội. Sophie bước ra khỏi nhà hàng, biết rằng cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục và cô còn nhiều công việc phía trước.