Giết Người Vì Ghen Tuông
Nhân vật :
- Quan huyện (Khi nào)
- Trưởng làng (Trưởng Làng)
- Nghi phạm (Nghi Phạm)
- Nhân chứng (Nhân Chứng)
- Người bị hại (Người Bị Hại)
- Người tình của người bị hại (Người Tình)
Cảnh 1 : Tại văn phòng quan huyện
Quan : (nghiêm nghị) Trưởng làng, ngươi hãy kể chi tiết về vụ án mạng xảy ra trong làng của ngươi.
Trưởng Làng : (lo lắng) Bẩm quan, vào đêm qua, người bị hại là cô Lê bị phát hiện đã chết trong nhà của mình. Cô ấy bị đâm nhiều nhát. Cả làng đều bàng hoàng và lo sợ.
Quan : (cương quyết) Chúng ta phải tìm ra kẻ thủ ác. Có ai trong làng nghi ngờ ai không?
Trưởng Làng : (suy nghĩ) Có một số lời đồn về việc cô Lê có mối quan hệ tình cảm phức tạp với vài người trong làng. Có thể nguyên nhân vụ án là vì ghen tuông.
Cảnh 2 : Thẩm vấn nhân chứng
Quan : (nghiêm nghị) Nhân chứng, ngươi có thể kể rõ hơn về vụ việc không?
Nhân Chứng : (lo lắng) Bẩm quan, tôi có nghe thấy tiếng cãi nhau rất lớn từ nhà cô Lê vào đêm qua. Sau đó, tôi thấy nghi phạm, anh Trần, rời khỏi nhà cô ấy với vẻ mặt rất căng thẳng.
Quan : (nghiêm nghị) Ngươi có thấy rõ anh Trần làm gì không?
Nhân Chứng : (suy nghĩ) Tôi không thấy rõ lắm, nhưng tôi chắc chắn đó là anh Trần.
Cảnh 3 : Thẩm vấn nghi phạm
Quan : (nghiêm nghị) Nghi phạm Trần, ngươi có biết tại sao ta gọi ngươi đến đây không?
Nghi Phạm : (run rẩy) Thưa quan, tôi không biết. Tôi không làm gì sai cả!
Quan : (nghiêm nghị) Có nhân chứng thấy ngươi rời khỏi nhà cô Lê vào đêm qua. Ngươi hãy giải thích.
Nghi Phạm : (lo lắng) Tôi chỉ đến nói chuyện với cô ấy. Chúng tôi có cãi nhau, nhưng tôi không giết cô ấy! Xin quan hãy tin tôi!
Quan : (nghi ngờ) Ngươi có chứng cứ nào để chứng minh rằng ngươi không liên quan đến vụ án không?
Nghi Phạm : (tuyệt vọng) Tôi không có. Nhưng tôi thật sự không giết cô ấy!
Cảnh 4 : Thẩm vấn người tình của người bị hại
Quan : (nghiêm nghị) Người Tình, ngươi có biết về mối quan hệ của cô Lê với nghi phạm Trần không?
Người Tình : (bình tĩnh) Vâng, thưa quan. Cô Lê và anh Trần từng có quan hệ tình cảm, nhưng họ đã chia tay. Gần đây, cô ấy và tôi bắt đầu hẹn hò.
Quan : (nghiêm nghị) Ngươi có biết điều gì về vụ án mạng không?
Người Tình : (suy nghĩ) Tôi biết anh Trần vẫn còn ghen tuông và không hài lòng về mối quan hệ của tôi và cô Lê. Nhưng tôi không nghĩ anh ấy lại làm điều này.
Cảnh 5 : Tìm kiếm manh mối thêm
Quan : (nhìn xung quanh hiện trường) Có ai khác biết thêm thông tin gì về vụ án này không?
Nhân Chứng : (bước lên) Thưa quan, tôi nghe nói anh Trần đã từng đe dọa cô Lê rằng nếu cô ấy rời bỏ anh ta, anh ta sẽ không để yên.
Quan : (quyết đoán) Điều này càng khẳng định nghi ngờ của ta. Ngươi có thấy anh Trần mang theo gì khi rời khỏi nhà cô Lê không?
Nhân Chứng : (suy nghĩ) Tôi không thấy rõ, nhưng có vẻ anh ấy cầm một vật gì đó.
Cảnh 6 : Đối chất với nghi phạm
Quan : (nghiêm nghị) Nghi phạm Trần, ngươi đã bị nhân chứng xác nhận thấy ngươi rời khỏi nhà cô Lê vào đêm qua và có mang theo một vật gì đó. Ngươi giải thích sao?
Nghi Phạm : (hoảng loạn) Tôi chỉ mang theo một con dao để tự vệ. Tôi không có ý giết cô ấy! Chúng tôi đã cãi nhau, nhưng tôi không thể kiềm chế được. Tôi xin lỗi, tôi đã làm điều sai trái!
Quan : (nghiêm nghị) Vậy ngươi thừa nhận đã giết cô Lê?
Nghi Phạm : (khóc) Vâng, tôi đã làm điều đó trong cơn giận dữ. Tôi không kiểm soát được bản thân.
Cảnh 7 : Kết thúc vụ án
Quan : (nghiêm nghị) Trưởng làng, nghi phạm Trần đã thú nhận tội ác của mình. Hắn sẽ bị trừng phạt theo luật pháp.
Trưởng Làng : (thở phào) Cảm ơn quan huyện, nhờ có ngài, chúng ta đã tìm ra kẻ thủ ác và mang lại công lý cho cô Lê.
Quan : (khiêm tốn) Đó là trách nhiệm của ta. Ta chỉ mong có thể bảo vệ hòa bình và công lý cho mọi người.
Câu chuyện kết thúc với việc nghi phạm bị bắt và trừng phạt, mang lại sự yên bình và công lý cho ngôi làng.