Ai Cập cổ đại Lời nguyền của Pharaoh - Chương 3
Chương 3: Khám phá lăng mộ
Bóng đen tiến lại gần hơn, và nhóm nhà khảo cổ căng thẳng chờ đợi. Ánh đèn pin dần soi rõ một hình dáng, đó là một con dơi lớn bay qua đầu họ và biến mất vào bóng tối.
“Chỉ là một con dơi,” Tom thở phào nhẹ nhõm. “Tôi tưởng là cái gì đó ghê gớm hơn.”
“Chúng ta phải cẩn thận hơn,” James nói, ánh mắt nghiêm nghị. “Lăng mộ này có thể chứa đựng nhiều điều bất ngờ mà chúng ta chưa lường trước được.”
Họ quay lại với những cuộn giấy cổ, tiếp tục dịch các ký tự bí ẩn. Những thông tin dần dần hiện ra, vẽ nên bức tranh về Pharaoh Ra-Khufu và lời nguyền bảo vệ lăng mộ của ông.
“Elena, Ali, các bạn tìm thấy gì không?” James hỏi khi đang lật mở một cuộn giấy mới.
“Đây là một phần của nghi lễ mà Ra-Khufu đã thực hiện,” Elena nói. “Có vẻ như ông ta đã sử dụng một loại bùa chú mạnh mẽ để bảo vệ lăng mộ và những bí mật của mình.”
“Và có một đoạn này nói về sự phán xét của các vị thần,” Ali bổ sung. “Những kẻ xâm phạm sẽ bị trừng phạt bởi các thế lực siêu nhiên.”
“Chúng ta phải tiếp tục dịch hết những cuộn giấy này,” James nhấn mạnh. “Chỉ khi hiểu rõ về nghi lễ và bùa chú, chúng ta mới có thể tiến sâu hơn vào lăng mộ mà không gặp nguy hiểm.”
Trong khi đó, Tom kiểm tra các thiết bị của mình. Anh phát hiện một đường hầm nhỏ, bị che khuất bởi những tảng đá lớn.
“Nhìn này, mọi người,” Tom gọi. “Tôi tìm thấy một lối đi khác.”
Cả nhóm tập trung lại, nhìn vào lối đi hẹp mà Tom vừa phát hiện.
“Chúng ta phải vào đó,” James quyết định. “Có thể lối đi này sẽ dẫn chúng ta đến những phần chưa được khám phá của lăng mộ.”
Họ cẩn thận dọn dẹp những tảng đá, mở rộng lối đi. Khi lối đi đã đủ rộng, từng người một bắt đầu chui qua, tiến vào một hành lang hẹp và dài. Ánh đèn pin chiếu sáng những bức tường đá, khắc đầy các biểu tượng và chữ viết cổ.
“Những ký tự này trông khác so với những gì chúng ta thấy trước đây,” Ali nhận xét. “Chúng có vẻ cổ hơn và phức tạp hơn.”
“Elena, có thể dịch được không?” James hỏi.
“Để tôi thử,” Elena đáp, tiến lại gần để xem xét kỹ hơn. “Đây là một lời cảnh báo… ‘Những ai dám xâm phạm sẽ bị nguyền rủa mãi mãi trong bóng tối của Ra-Khufu’.”
“Một lời nguyền nữa,” Tom thở dài. “Tôi bắt đầu cảm thấy không ổn về chuyện này rồi.”
“Chúng ta phải tiếp tục,” James kiên quyết. “Nếu dừng lại bây giờ, mọi công sức sẽ đổ sông đổ biển.”
Họ tiến sâu hơn vào hành lang, và cuối cùng đến một cánh cửa lớn bằng đá, được chạm khắc tinh xảo với hình ảnh của các vị thần và Pharaoh Ra-Khufu. Cánh cửa khép kín, dường như không có cách nào mở ra.
“Làm sao để mở được cánh cửa này?” Elena thắc mắc.
Ali chăm chú quan sát các biểu tượng trên cánh cửa, rồi chỉ vào một đoạn văn bản khắc chìm.
“Đây là một câu đố,” Ali nói. “Nó nói rằng chỉ những ai biết tên thật của Ra-Khufu mới có thể mở được cánh cửa này.”
“Nhưng chúng ta không biết tên thật của ông ta,” Tom phản đối. “Chúng ta không có manh mối nào về điều đó.”
“Chờ đã,” James nói, vẻ mặt suy tư. “Có lẽ tên thật của Ra-Khufu đã được ghi lại trong các cuộn giấy mà chúng ta tìm thấy.”
Họ quay lại phòng nhỏ chứa các cuộn giấy cổ, tiếp tục tìm kiếm. Cuối cùng, Elena tìm thấy một đoạn văn bản mô tả về lễ đặt tên của Pharaoh Ra-Khufu.
“Đây rồi,” Elena reo lên. “Tên thật của ông ta là ‘Sekhemkare’.”
“Chúng ta phải thử,” James nói. “Hãy trở lại cánh cửa và đọc tên đó.”
Họ quay lại cánh cửa đá, James đứng trước cánh cửa và đọc lớn: “Sekhemkare.”
Một âm thanh vang lên, và cánh cửa từ từ mở ra, để lộ một căn phòng lớn chứa đầy bảo vật và các di tích cổ.
“Chúng ta đã làm được!” Tom reo lên.
Nhưng niềm vui ngắn ngủi, khi căn phòng bỗng dưng rung chuyển và những bức tượng bắt đầu di chuyển.
“Cẩn thận! Lời nguyền đã được kích hoạt!” Ali cảnh báo.
Nhóm nhà khảo cổ nhanh chóng chuẩn bị đối phó với những thách thức mới, quyết tâm khám phá những bí mật ẩn chứa trong lăng mộ cổ xưa này. Câu chuyện của họ chỉ mới bắt đầu, và những gì đang chờ đợi họ sẽ không dễ dàng vượt qua.