Ám Ảnh Đập Tam Hiệp - Chương 2
Chương 2: Hiện Tượng Kỳ Lạ
Sáng hôm sau, nhóm bạn tiếp tục chuyến tham quan của mình. Trong lòng mỗi người đều cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng họ vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ. Khi họ đến gần bờ đập, Minh bỗng thấy một bóng đen lướt qua.
Minh: “Các cậu, mình vừa thấy gì đó… như là một bóng đen. Có ai thấy không?”
Lan: “Mình không thấy gì cả, Minh. Cậu có chắc không?”
Hương: “Có thể là ảo giác thôi. Nhưng mà… cẩn thận vẫn hơn.”
Họ tiếp tục khám phá các khu vực xung quanh đập. Khi đến một khu vực hoang vắng, Quang bỗng nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Anh quay lại và nhìn thấy một hình bóng mờ ảo, nhưng khi chớp mắt, nó đã biến mất.
Quang: “Mình cũng vừa thấy gì đó. Như là… một bóng ma.”
Lan: “Đừng làm mọi người sợ chứ, Quang. Chắc chỉ là trí tưởng tượng thôi.”
Dù cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng những hiện tượng kỳ lạ cứ liên tục xuất hiện khiến cả nhóm không thể không lo lắng. Khi họ trở về căn phòng, Lan phát hiện ra một cuốn nhật ký cũ nằm trong góc phòng.
Lan: “Nhìn này, mình tìm thấy một cuốn nhật ký. Nó thuộc về ai đó đã sống ở đây trước chúng ta.”
Họ mở cuốn nhật ký ra và đọc những trang viết đầy rẫy những câu chuyện về những linh hồn bị mất tích dưới lòng đập và những tiếng gọi ma quái.
Hương: “Cuốn nhật ký này… nó kể về những hiện tượng kỳ lạ giống như chúng ta đã trải qua.”
Minh: “Có lẽ chúng ta nên rời khỏi đây sớm. Mình không muốn trở thành một phần của câu chuyện kinh dị này.”
Nhưng họ vẫn quyết định ở lại một đêm nữa để tìm hiểu rõ hơn về những điều bí ẩn xung quanh đập Tam Hiệp. Đêm đó, họ lại nghe thấy những tiếng gọi và cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình.
Khi đêm buông xuống, Lan không thể ngủ yên. Cô nghe thấy những tiếng thì thầm vang lên từ mọi phía. Cô quyết định gọi mọi người dậy để thảo luận.
Lan: “Mình không thể chịu nổi nữa. Những tiếng thì thầm này… chúng quá thật. Chúng ta phải làm gì đó.”
Minh: “Có lẽ chúng ta nên tìm hiểu thêm về cuốn nhật ký. Có thể nó sẽ cho chúng ta biết điều gì đang xảy ra.”
Họ cùng nhau đọc tiếp cuốn nhật ký và phát hiện ra rằng, người viết cuốn nhật ký là một kỹ sư làm việc tại đập Tam Hiệp. Ông đã ghi lại những hiện tượng kỳ lạ và những giấc mơ giống như Hương đã trải qua. Nhật ký còn tiết lộ rằng, trước khi đập được xây dựng, nơi này từng là một ngôi làng cổ, nơi nhiều người đã mất tích một cách bí ẩn.
Minh: “Có lẽ những linh hồn đó là những người từng sống ở ngôi làng cổ. Họ không thể yên nghỉ.”
Quang: “Chúng ta phải làm gì đó để giúp họ. Nhưng làm sao để liên lạc với họ?”
Lan: “Chúng ta có thể thử cầu nguyện và thắp nến, hy vọng sẽ giúp các linh hồn yên nghỉ.”
Họ quyết định tổ chức một buổi cầu nguyện vào đêm đó, thắp nến và mong rằng sẽ giúp các linh hồn tìm thấy sự bình yên. Đêm đó, khi mọi người đang cầu nguyện, những tiếng gọi từ dưới lòng đập dần dần tắt lịm, thay vào đó là một cảm giác yên bình.
Hương: “Mình cảm thấy như các linh hồn đã được giải thoát. Chúng ta đã làm đúng.”