Ám Ảnh Giấc Mơ Quá Khứ - Chương 4
Chương 4: Lời Nguyền
Buổi sáng hôm sau, Katherine và Emily quyết định bắt đầu hành trình tìm kiếm ngôi đền trong rừng. Họ chuẩn bị mọi thứ cần thiết, từ lương thực, nước uống đến đèn pin và dụng cụ sinh tồn. Katherine cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô biết rằng họ đang tiến gần hơn đến việc hóa giải lời nguyền đã ám ảnh gia đình mình suốt nhiều thế hệ.
Khi mặt trời vừa lên, Katherine và Emily tiến vào khu rừng. Cả hai cố gắng đi theo những gì Samuel đã chỉ dẫn. Con đường càng vào sâu càng trở nên khó khăn và nguy hiểm. Những bụi cây rậm rạp và địa hình gồ ghề khiến họ phải cẩn trọng từng bước đi.
“Katherine, cậu có chắc là chúng ta đi đúng hướng không?” Emily hỏi, hơi thở của cô bắt đầu trở nên gấp gáp.
Katherine nhìn vào bản đồ thô sơ mà Samuel đã vẽ cho họ. “Mình nghĩ chúng ta đang đi đúng. Chỉ cần tiếp tục đi về phía bắc thêm một đoạn nữa.”
Cả hai tiếp tục đi, đối mặt với những thử thách của khu rừng. Đột nhiên, họ nghe thấy tiếng động lạ. Katherine ra hiệu cho Emily dừng lại.
“Cậu có nghe thấy gì không?” Katherine thì thầm.
Emily gật đầu, mắt nhìn quanh. “Có vẻ như có ai đó hoặc thứ gì đó đang theo dõi chúng ta.”
Họ lặng lẽ tiếp tục đi, cố gắng giữ im lặng. Một lúc sau, họ phát hiện ra một con đường mòn nhỏ dẫn đến một khu vực rậm rạp hơn. Katherine cảm thấy trái tim mình đập mạnh khi nhìn thấy những dấu vết cổ xưa trên mặt đất.
“Có lẽ đây là lối vào ngôi đền,” Katherine nói với giọng khấp khởi.
Cả hai cẩn thận đi theo con đường mòn và cuối cùng, họ đến một khu vực mở rộng, nơi có một ngôi đền cổ xưa nằm giữa khu rừng. Ngôi đền bằng đá, bị che phủ bởi dây leo và rêu phong, trông thật u ám và bí ẩn.
“Chúng ta đã đến rồi,” Emily nói, giọng cô đầy ngạc nhiên và kính sợ.
Họ bước vào ngôi đền, ánh sáng từ đèn pin chiếu rọi lên những bức tường khắc đầy những ký tự cổ xưa. Katherine cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ bao quanh cô.
“Nhìn này, Emily,” Katherine nói khi cô phát hiện ra một bức tượng đá lớn ở giữa ngôi đền. “Đây có thể là nơi giấu vật phẩm mà Samuel đã nói đến.”
Emily tiến lại gần, chăm chú quan sát bức tượng. “Có lẽ chúng ta cần phải tìm cách mở nó ra.”
Katherine tìm thấy một khe hở nhỏ ở phía dưới bức tượng. Cô cố gắng cạy nó ra, và một lúc sau, một ngăn nhỏ hiện ra bên trong bức tượng. Bên trong, họ tìm thấy một chiếc hộp cổ xưa được chạm khắc tinh xảo.
“Đây rồi,” Katherine thốt lên. “Chiếc hộp này chắc chắn chứa vật phẩm mà chúng ta cần.”
Cả hai mở chiếc hộp và bên trong, họ tìm thấy một chiếc vòng cổ bằng bạc, được trang trí bằng những viên đá quý lấp lánh. Katherine cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khi cô cầm chiếc vòng cổ lên.
“Katherine, cậu có chắc rằng đây là vật phẩm chúng ta cần không?” Emily hỏi, giọng cô đầy lo lắng.
Katherine gật đầu. “Mình tin chắc rằng đây là cách hóa giải lời nguyền. Chúng ta phải mang nó về và thực hiện nghi lễ để phá vỡ lời nguyền này.”
Họ nhanh chóng rời khỏi ngôi đền và trở về thị trấn. Trên đường về, Katherine không thể ngừng nghĩ về những gì họ đã khám phá. Cô cảm thấy rằng họ đang rất gần đến việc giải thoát gia đình cô khỏi ám ảnh của lời nguyền.
Khi họ trở về nhà, Katherine quyết định sẽ thực hiện nghi lễ ngay trong đêm đó. Cô chuẩn bị mọi thứ cần thiết và cùng Emily tiến hành nghi lễ dưới ánh trăng.
Katherine đeo chiếc vòng cổ và bắt đầu cầu nguyện. “Hỡi các linh hồn của gia đình Hartley, xin hãy lắng nghe lời cầu nguyện của con. Con xin lỗi vì những sai lầm trong quá khứ và mong muốn được hóa giải lời nguyền này.”
Một luồng sáng chói lòa xuất hiện, bao phủ lấy Katherine. Cô cảm thấy một sức mạnh vô hình đang giải phóng cô khỏi gánh nặng của lời nguyền. Khi ánh sáng tắt, Katherine mở mắt ra và thấy rằng chiếc vòng cổ đã biến mất, nhưng cô cảm thấy nhẹ nhõm và bình yên.
Emily nhìn Katherine với nụ cười rạng rỡ. “Cậu đã làm được, Katherine. Lời nguyền đã được hóa giải.”
Katherine mỉm cười, nước mắt lăn dài trên má. “Cảm ơn cậu, Emily. Mình không thể làm được điều này nếu không có cậu.”
Cả hai ôm nhau trong niềm vui sướng. Họ biết rằng họ đã vượt qua một hành trình đầy gian nan và thử thách, nhưng cuối cùng, họ đã tìm thấy sự bình yên và giải thoát cho gia đình Hartley.