Ám Ảnh Giấc Mơ Quá Khứ - Chương 6
Chương 6: Gặp Gỡ Người Sống Sót
Sau khi trở về từ cuộc gặp với Margaret, Katherine cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng đầy tò mò. Cô biết rằng còn nhiều điều về gia đình mình mà cô chưa khám phá. Đặc biệt, cô muốn gặp Jonathan Hartley, người sống sót sau vụ thảm sát kinh hoàng trong gia đình, để nghe từ chính ông về những sự kiện đã xảy ra.
Ngày hôm sau, Katherine và Emily chuẩn bị lên đường đến ngôi làng nhỏ ở ngoại ô nơi Jonathan sinh sống. Họ biết rằng đây có thể là chìa khóa cuối cùng để hiểu rõ hơn về lời nguyền và quá khứ của gia đình Hartley.
Khi họ đến ngôi nhà của Jonathan, một ngôi nhà gỗ cũ kỹ nằm giữa rừng, họ thấy ông đang ngồi trên hiên nhà, ánh mắt nhìn xa xăm.
“Chào ông Jonathan, chúng cháu là Katherine và Emily. Chúng cháu đã nghe rất nhiều về ông và gia đình Hartley. Chúng cháu đến đây để tìm hiểu thêm về những gì đã xảy ra,” Katherine nói khi tiến lại gần.
Jonathan quay lại nhìn họ, đôi mắt già nua nhưng sáng rực lên khi nghe thấy tên Hartley. “Chào các cô. Mời vào nhà. Tôi biết ngày này sẽ đến.”
Katherine và Emily bước vào ngôi nhà, cảm nhận được không khí ấm cúng và cổ kính. Jonathan mời họ ngồi và bắt đầu kể câu chuyện.
“Gia đình Hartley đã trải qua nhiều bi kịch. Tôi là người duy nhất sống sót sau vụ thảm sát đó. Tất cả những người khác đều đã ra đi vì lời nguyền,” Jonathan nói, giọng ông đầy đau đớn.
Katherine cảm thấy lòng mình thắt lại. “Ông có thể kể rõ hơn về những gì đã xảy ra không?”
Jonathan gật đầu. “Ngày đó, chúng tôi đang sống yên bình thì bất ngờ bị tấn công. Những kẻ ác tâm đã đến và tàn phá mọi thứ. Tôi may mắn thoát chết nhưng đã chứng kiến những cảnh tượng kinh hoàng. Tôi biết rằng lời nguyền đã ám ảnh gia đình tôi suốt nhiều thế hệ.”
Emily lắng nghe chăm chú. “Ông có biết gì về cách hóa giải lời nguyền không?”
Jonathan thở dài. “Tôi đã tìm hiểu suốt đời mình. Eliza, bà của cô, cũng đã nỗ lực rất nhiều. Bà ấy tin rằng có một vật phẩm cổ xưa có thể hóa giải lời nguyền, nhưng bà ấy không kịp tìm thấy. Tôi đã sống sót để truyền lại thông tin này cho các thế hệ sau.”
Katherine nhìn sâu vào mắt Jonathan. “Chúng cháu đã tìm thấy vật phẩm đó và đã thực hiện nghi lễ. Chúng cháu tin rằng lời nguyền đã được hóa giải.”
Jonathan mỉm cười, đôi mắt ông ánh lên niềm hy vọng. “Tôi rất vui khi nghe điều đó. Gia đình Hartley cuối cùng đã được giải thoát. Nhưng có một điều mà các cô cần biết. Lời nguyền không chỉ là về sự trả thù. Nó còn là về sự tha thứ.”
Emily ngạc nhiên. “Tha thứ? Ý ông là sao?”
Jonathan lấy ra một bức ảnh cũ từ ngăn kéo và đưa cho Katherine. “Đây là bức ảnh của người bạn bị phản bội và nguyền rủa gia đình chúng ta. Ông ấy đã chết trong đau đớn và căm thù. Để thực sự hóa giải lời nguyền, chúng ta cần tha thứ cho ông ấy và cho chính mình.”
Katherine cầm bức ảnh, cảm nhận được nỗi đau và căm hận trong ánh mắt người đàn ông. Cô biết rằng đây là bước cuối cùng để hoàn toàn giải thoát.
“Chúng cháu sẽ làm điều đó. Chúng cháu sẽ cầu nguyện và tha thứ,” Katherine nói, lòng tràn đầy quyết tâm.
Jonathan nhìn Katherine và Emily với ánh mắt ấm áp. “Các cô đã làm được điều mà tôi và Eliza không thể. Hãy sống và làm cho gia đình Hartley tự hào.”
Katherine và Emily rời ngôi nhà của Jonathan, lòng nhẹ nhõm và bình yên. Họ biết rằng họ đã hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng, không chỉ giải thoát cho gia đình mình mà còn mang lại sự tha thứ và bình yên cho quá khứ.
Đêm đó, dưới ánh trăng sáng, Katherine và Emily thực hiện nghi lễ cầu nguyện và tha thứ. Họ cầu nguyện cho linh hồn người đàn ông bị phản bội và cho tất cả những ai đã chịu đau khổ vì lời nguyền. Họ cảm thấy một luồng sáng ấm áp bao quanh, như một dấu hiệu của sự tha thứ và giải thoát.
Cuộc sống của Katherine và Emily từ đó trở nên bình yên hơn. Họ biết rằng họ đã vượt qua một hành trình đầy gian nan và thử thách, nhưng cuối cùng, họ đã tìm thấy sự thật và mang lại sự bình yên cho gia đình Hartley. Câu chuyện của họ là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu, sự kiên định và lòng dũng cảm, và họ sẽ luôn nhớ mãi những bài học quý giá từ quá khứ.