Ám Ảnh Giấc Mơ Quá Khứ - Chương 7
Chương 7: Cuộc Hành Trình Nguy Hiểm
Sau khi thực hiện nghi lễ cầu nguyện và tha thứ, Katherine và Emily cảm thấy một sự bình yên mới lạ bao quanh họ. Tuy nhiên, họ biết rằng để đảm bảo lời nguyền thực sự được hóa giải, họ cần phải mang vật phẩm cổ xưa, chiếc vòng cổ, đến một nơi linh thiêng và thực hiện nghi lễ cuối cùng.
Họ quyết định trở lại gặp Samuel để nhờ ông giúp đỡ. Samuel đã sống qua nhiều biến cố và có kiến thức sâu rộng về những nơi linh thiêng trong khu vực.
“Katherine, Emily, các cô đã làm rất tốt. Nhưng để đảm bảo rằng lời nguyền không bao giờ quay trở lại, các cô cần mang chiếc vòng cổ đến đỉnh núi Linh Thiêng. Ở đó, có một bàn thờ cổ xưa nơi các linh hồn có thể được giải thoát hoàn toàn,” Samuel nói khi họ gặp ông.
“Cháu hiểu rồi, Samuel. Chúng cháu sẽ làm theo lời ông,” Katherine đáp.
Họ chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho chuyến đi, biết rằng đường lên đỉnh núi sẽ đầy nguy hiểm và thử thách. Buổi sáng hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Katherine và Emily bắt đầu hành trình của mình.
Con đường dẫn lên đỉnh núi Linh Thiêng gập ghềnh và hiểm trở. Họ phải băng qua những cánh rừng rậm rạp, vượt qua những con suối chảy xiết và leo lên những vách đá dựng đứng. Tuy nhiên, cả hai không nản lòng, luôn động viên nhau tiến lên phía trước.
Một buổi tối, khi họ dừng lại để nghỉ ngơi bên một con suối, Katherine nhìn lên bầu trời đầy sao và nói với Emily: “Cậu biết không, mình cảm thấy như chúng ta đang làm điều gì đó thực sự lớn lao. Không chỉ cho gia đình mình mà còn cho tất cả những ai đã chịu đau khổ vì lời nguyền.”
Emily mỉm cười, ánh mắt đầy sự quyết tâm. “Đúng vậy, Katherine. Chúng ta đang mang lại sự bình yên cho quá khứ và tương lai. Hãy cùng nhau vượt qua thử thách cuối cùng này.”
Họ tiếp tục cuộc hành trình vào sáng hôm sau. Khi họ càng tiến lên cao, không khí trở nên lạnh giá hơn và con đường càng trở nên hiểm trở. Đột nhiên, một trận bão tuyết ập đến, làm cho việc di chuyển trở nên cực kỳ khó khăn.
“Emily, chúng ta phải tìm chỗ trú ẩn! Nếu không, chúng ta sẽ bị đóng băng ở đây!” Katherine hét lên trong cơn bão.
Họ tìm thấy một hang đá nhỏ và nhanh chóng chui vào. Bên trong hang, họ đốt lửa để sưởi ấm và cùng nhau ngồi xuống, cố gắng giữ cho tinh thần luôn mạnh mẽ.
“Chúng ta đã đi xa đến mức này rồi, không thể bỏ cuộc,” Emily nói, đôi mắt rực lửa. “Chúng ta sẽ chờ bão qua rồi tiếp tục.”
Sáng hôm sau, bão tuyết đã ngớt, và Katherine và Emily tiếp tục leo lên đỉnh núi. Sau nhiều giờ leo trèo, họ cuối cùng cũng đến được đỉnh núi Linh Thiêng. Trước mắt họ là một bàn thờ cổ xưa, được khắc họa tinh xảo và bao quanh bởi những tảng đá lớn.
Katherine tiến lại gần bàn thờ, cầm chiếc vòng cổ trên tay. “Đây là lúc cuối cùng, Emily. Hãy cùng nhau thực hiện nghi lễ.”
Họ đặt chiếc vòng cổ lên bàn thờ và bắt đầu cầu nguyện, đọc những lời cầu nguyện mà Samuel đã dạy cho họ. Một luồng sáng chói lòa bao quanh họ, và họ cảm thấy một sức mạnh vô hình đang giải phóng tất cả những linh hồn bị giam cầm bởi lời nguyền.
Khi ánh sáng tắt, Katherine và Emily cảm thấy nhẹ nhõm và bình yên. Họ biết rằng họ đã hoàn thành nhiệm vụ và lời nguyền đã được hóa giải hoàn toàn.
“Chúng ta đã làm được, Katherine,” Emily nói, giọng cô tràn đầy niềm vui. “Chúng ta đã mang lại sự bình yên cho gia đình Hartley.”
Katherine mỉm cười, nước mắt lăn dài trên má. “Cảm ơn cậu, Emily. Chúng ta đã vượt qua mọi thử thách và tìm thấy sự thật. Bây giờ, chúng ta có thể sống một cuộc sống yên bình.”
Họ đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống toàn cảnh hùng vĩ của vùng đất mà họ yêu thương. Cả hai biết rằng cuộc hành trình của họ không chỉ mang lại sự giải thoát cho gia đình mà còn là một minh chứng cho sức mạnh của tình bạn và lòng dũng cảm.
Họ bắt đầu hành trình trở về nhà, lòng tràn đầy niềm tự hào và hy vọng. Câu chuyện của Katherine và Emily sẽ trở thành huyền thoại, kể về những người phụ nữ dũng cảm đã vượt qua mọi gian nan để mang lại sự bình yên cho quá khứ và tương lai.