Ám Ảnh Giấc Mơ Quá Khứ - Chương 9
Chương 9: Đối Mặt Với Quá Khứ
Thời gian trôi qua, Katherine và Emily đã trở thành những người chữa bệnh đáng kính trong thị trấn. Nhưng trong sâu thẳm tâm trí, Katherine vẫn cảm thấy có điều gì đó chưa hoàn toàn kết thúc. Những giấc mơ kinh hoàng đã biến mất, nhưng cảm giác về một quá khứ chưa được giải quyết hoàn toàn vẫn còn ám ảnh cô.
Một buổi tối, khi Katherine đang sắp xếp lại những cuốn sách thảo dược trong phòng khám, cô tìm thấy một cuốn sổ nhỏ, bìa đã mòn và nhòe. Mở ra, cô nhận ra đó là những ghi chép của Eliza Hartley, nhưng có vẻ như phần này chưa từng được đọc đến.
Katherine ngồi xuống và bắt đầu đọc. Những dòng chữ viết tay của Eliza đầy cảm xúc và lo lắng, kể về những nỗ lực cuối cùng của bà để tìm cách hóa giải lời nguyền và bảo vệ gia đình. Eliza đã gặp một nhà huyền bí học tên là Dr. Montgomery, người đã giúp bà hiểu thêm về bản chất của lời nguyền và cách hóa giải nó hoàn toàn.
Trong những ghi chép, Eliza viết về một nghi lễ cuối cùng mà bà chưa kịp thực hiện trước khi qua đời. Nghi lễ này yêu cầu phải đối mặt với linh hồn của người đã nguyền rủa gia đình Hartley, và chỉ có sự tha thứ thực sự mới có thể giải thoát hoàn toàn.
“Katherine, có chuyện gì vậy?” Emily bước vào phòng, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Katherine.
“Emily, mình vừa tìm thấy ghi chép của Eliza về một nghi lễ cuối cùng mà bà chưa kịp thực hiện. Chúng ta cần đối mặt với linh hồn của người đã nguyền rủa gia đình mình và thực sự tha thứ cho ông ấy để giải thoát hoàn toàn,” Katherine nói, giọng cô đầy quyết tâm.
Emily ngạc nhiên nhưng cũng đầy quyết tâm. “Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?”
Katherine nhìn sâu vào mắt Emily. “Chúng ta cần tìm Dr. Montgomery. Nếu ông ấy vẫn còn sống, ông ấy sẽ biết cách thực hiện nghi lễ này. Chúng ta cần sự giúp đỡ của ông ấy để đối mặt với quá khứ một lần và mãi mãi.”
Cả hai nhanh chóng chuẩn bị cho cuộc hành trình mới. Họ tìm hiểu và biết rằng Dr. Montgomery hiện đang sống ở một thị trấn nhỏ không xa. Với lòng quyết tâm và hy vọng, Katherine và Emily lên đường tìm gặp ông.
Khi họ đến thị trấn, họ hỏi thăm và được chỉ dẫn đến một ngôi nhà nhỏ nằm ở rìa thị trấn. Một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc bạc trắng và đôi mắt sắc bén mở cửa.
“Chào các cô, tôi là Dr. Montgomery. Tôi có thể giúp gì cho các cô?” ông hỏi, giọng ông trầm ấm nhưng đầy uy quyền.
“Chào ông, Dr. Montgomery. Chúng cháu là Katherine và Emily. Chúng cháu đến đây để nhờ ông giúp đỡ trong việc thực hiện một nghi lễ cuối cùng để giải thoát gia đình Hartley khỏi lời nguyền. Eliza Hartley đã ghi chép về ông trong nhật ký của bà,” Katherine nói, đôi mắt cô ánh lên sự cầu xin.
Dr. Montgomery nhìn họ một lúc rồi mời vào nhà. “Tôi nhớ Eliza rất rõ. Bà ấy là một người phụ nữ dũng cảm. Các cô hãy kể cho tôi nghe chi tiết hơn về những gì đã xảy ra.”
Katherine và Emily kể lại toàn bộ câu chuyện, từ những giấc mơ kinh hoàng, hành trình tìm kiếm vật phẩm cổ xưa cho đến việc thực hiện nghi lễ trên đỉnh núi Linh Thiêng. Dr. Montgomery lắng nghe chăm chú, đôi mắt ông hiện lên sự hiểu biết sâu sắc.
“Eliza đã đúng. Để hoàn toàn giải thoát, các cô cần đối mặt với linh hồn của người đã nguyền rủa gia đình. Điều này không dễ dàng, nhưng tôi tin rằng các cô có thể làm được,” ông nói, giọng đầy khích lệ.
Dr. Montgomery dẫn họ đến một căn phòng yên tĩnh, nơi ông đã chuẩn bị sẵn cho nghi lễ. Ông bắt đầu giải thích các bước cần thiết và chuẩn bị những vật phẩm cần thiết cho nghi lễ.
Katherine và Emily ngồi xuống trong tư thế thiền định, tập trung vào những lời chỉ dẫn của Dr. Montgomery. Ông yêu cầu họ nhắm mắt lại và tập trung vào hình ảnh của người đàn ông đã nguyền rủa gia đình Hartley.
“Thưa các linh hồn, chúng tôi gọi đến linh hồn của người đã nguyền rủa gia đình Hartley. Chúng tôi ở đây để đối mặt và cầu xin sự tha thứ,” Dr. Montgomery bắt đầu nghi lễ với giọng nói trầm ấm.
Katherine cảm thấy một luồng khí lạnh bao quanh, và hình ảnh của người đàn ông đó dần hiện lên trong tâm trí cô. Ông ta trông đau khổ và căm phẫn, nhưng cũng có điều gì đó trong ánh mắt cho thấy ông ta chỉ là một nạn nhân của hoàn cảnh.
“Chúng tôi hiểu nỗi đau của ông và xin lỗi vì những gì tổ tiên chúng tôi đã gây ra. Chúng tôi cầu xin sự tha thứ và mong muốn mang lại sự bình yên cho tất cả chúng ta,” Katherine nói, giọng cô run run nhưng đầy thành thật.
Emily nắm chặt tay Katherine, cùng cô cầu nguyện và tha thứ. Họ cảm thấy không khí xung quanh dần dịu lại, và hình ảnh của người đàn ông biến mất trong một luồng sáng nhẹ nhàng.
Khi họ mở mắt ra, Dr. Montgomery mỉm cười. “Các cô đã làm được. Lời nguyền đã được giải thoát hoàn toàn. Từ giờ trở đi, gia đình Hartley sẽ không còn bị ám ảnh bởi quá khứ.”
Katherine và Emily cảm thấy một sự nhẹ nhõm và bình yên sâu sắc. Họ cảm ơn Dr. Montgomery và rời khỏi nhà ông với lòng biết ơn vô hạn.
Trên đường trở về, Katherine nói với Emily: “Chúng ta đã đối mặt và giải thoát cho quá khứ. Bây giờ, chúng ta có thể sống một cuộc sống mới, không còn bị ám ảnh bởi lời nguyền.”
Emily mỉm cười, nắm tay Katherine. “Đúng vậy, Katherine. Chúng ta đã làm được điều không ai nghĩ rằng có thể. Chúng ta đã mang lại sự bình yên cho gia đình Hartley và cho chính mình.”
Cuộc hành trình của Katherine và Emily đã hoàn thành, mang lại sự bình yên và giải thoát cho gia đình Hartley. Họ biết rằng họ sẽ tiếp tục sống một cuộc sống đầy ý nghĩa, luôn trân trọng những bài học từ quá khứ và tạo dựng một tương lai tươi sáng hơn.