Âm Mưu Của Thái Giám - Chương 1
Chương 1: Quay trở về triều đình nhà Minh
Trời bắt đầu sập tối, thành phố hiện đại đã lên đèn, những con đường chật kín xe cộ. Thám tử Trần Dương, sau khi hoàn thành vụ án lớn nhất trong sự nghiệp của mình, thả mình xuống ghế trong văn phòng. Anh nhìn ra cửa sổ, ngắm nhìn ánh sáng lấp lánh phản chiếu từ những tòa nhà cao tầng.
“Cuối cùng cũng xong,” anh thở dài, cố gắng giải tỏa sự căng thẳng kéo dài suốt nhiều tháng qua. Nhưng khi Trần Dương vừa nhắm mắt lại, một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua, cuốn theo hàng loạt tài liệu trên bàn bay tứ tung.
“Gió gì mà mạnh thế?” Trần Dương bật dậy, nhưng khi nhìn ra ngoài cửa sổ, anh thấy cả thành phố chìm trong một luồng ánh sáng kỳ lạ, rồi đột ngột bị bao phủ bởi bóng tối.
Trần Dương hoảng hốt chạy đến cửa sổ, nhưng cảnh vật xung quanh anh bắt đầu xoay tròn, cảm giác như đang rơi vào một cơn lốc xoáy không có lối thoát. Anh cố gắng giữ thăng bằng, nhưng cuối cùng cũng ngã khuỵu xuống sàn, cảm thấy mình bị kéo về một nơi nào đó, rất xa, rất lạ lẫm.
Khi tỉnh lại, Trần Dương thấy mình đang nằm trên một con đường nhỏ, hai bên là những căn nhà gỗ đơn sơ, hoàn toàn khác xa với cảnh thành phố hiện đại mà anh vừa thấy vài phút trước. Không có ánh đèn neon, không có tiếng còi xe, chỉ có ánh trăng mờ ảo soi rọi lên những ngôi nhà cũ kỹ.
“Đây là đâu?” Anh lẩm bẩm, cố gắng đứng dậy. Nhìn quanh, anh nhận ra mọi thứ đều khác lạ, từ trang phục của người đi đường đến kiến trúc nhà cửa. Anh bắt đầu bước đi, cảm giác lạc lõng và bất an.
Một nhóm lính đi tuần xuất hiện phía xa, cầm theo đuốc, dường như đang truy bắt ai đó. Thám tử Trần Dương vội nấp vào một góc tối, nhìn họ lướt qua.
“Đại nhân bảo phải bắt hết những kẻ này, không được để sót một ai!” một trong những tên lính nói to.
“Họ là ai?” Trần Dương tự hỏi, nhưng trong lòng dấy lên sự tò mò. Anh quyết định đi theo họ, hy vọng sẽ tìm ra manh mối về nơi này.
Sau khi đi một đoạn ngắn, anh phát hiện ra một nhóm người bị trói chặt, quỳ trên nền đất lạnh lẽo. Trên tay họ vẫn còn vết máu tươi, khuôn mặt ai cũng lộ rõ sự sợ hãi và tuyệt vọng. Từ xa, một người mặc áo quan bước đến, giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Các ngươi đã dám chống lại triều đình, phải nhận lấy hình phạt này! Đưa hết chúng lên đài hành hình!”
“Không, chúng tôi bị oan!” Một người trong số họ hét lên, nhưng ngay lập tức bị một tên lính đánh vào đầu, ngã gục xuống đất.
Trần Dương nhìn cảnh tượng trước mắt, không khỏi rùng mình. Anh nhận ra mình đã quay về một thời đại rất xa xưa, và những người vô tội này đang bị xử tử một cách bất minh. Nhưng vì lý do gì? Ai đứng sau tất cả những điều này?
Thám tử theo dõi từ xa, chờ đợi cơ hội tiếp cận người đàn ông mặc áo quan kia. Khi đám lính đã đưa hết những người bị bắt đi, Trần Dương tiến đến gần hơn, lắng nghe cuộc nói chuyện giữa người đàn ông áo quan và một tên lính khác.
“Đại nhân, chúng ta đã bắt được gần hết những kẻ nghi ngờ. Chỉ còn một vài người nữa thôi.”
“Tốt lắm. Hãy nhanh chóng xử lý để không ai biết được sự thật. Chúng ta không thể để âm mưu này bị lộ ra,” người đàn ông đáp lại, giọng nói lạnh lùng và đầy mưu mô.
Trần Dương cảm thấy lạnh sống lưng. Anh biết mình đã vô tình bị cuốn vào một âm mưu đen tối, nơi mà nhiều người vô tội đang bị hãm hại. Nhưng anh cũng biết, với kỹ năng và kinh nghiệm của mình, anh phải tìm ra sự thật, phải lật tẩy âm mưu này để cứu những người vô tội khỏi cái chết oan uổng.
Nhưng trước hết, anh cần hiểu rõ hơn về thế giới mà mình đang ở. Thám tử Trần Dương bắt đầu hành trình tìm kiếm thông tin, bước chân vào triều đình nhà Minh, nơi mà không biết sẽ dẫn anh đến đâu, nhưng chắc chắn là con đường đầy rẫy hiểm nguy và thử thách.
Câu chuyện tiếp tục khi Trần Dương bắt đầu cuộc hành trình trong một thời đại mà anh chưa từng biết đến, đối mặt với những âm mưu đen tối và phải tìm cách vạch trần sự thật, bảo vệ những người vô tội.