Âm Mưu Của Thái Giám - Chương 4
Chương 4: Cuộc truy lùng kho báu
Sáng hôm sau, Trần Dương thức dậy từ rất sớm. Ánh nắng vàng rực rỡ đã len qua các khe cửa, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Trong lòng anh dâng lên một cảm giác lạ lùng: hồi hộp, lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. Hôm nay sẽ là ngày quyết định, nơi anh phải đối mặt với những kẻ nguy hiểm trong triều đình để tìm ra sự thật về âm mưu của Lý Công Công.
Trước khi rời đi, Trần Dương nhìn Lưu đại phu và Tiểu Lục, những người đã trở thành đồng đội của anh trong cuộc chiến này. “Hãy ở lại đây và đừng để ai biết về kế hoạch của chúng ta. Tôi sẽ trở lại khi có tin tức.”
Lưu đại phu gật đầu, nhưng trong đôi mắt ông vẫn ánh lên sự lo lắng. “Ngươi hãy cẩn thận, Trần Dương. Đối đầu với Lý Công Công không phải chuyện dễ dàng.”
Tiểu Lục, mặc dù còn nhỏ, nhưng cũng đã hiểu được sự nguy hiểm mà Trần Dương đang phải đối mặt. “Chú nhất định phải quay lại nhé,” cậu nói, giọng nhỏ nhưng chứa đầy sự quan tâm.
“Chú sẽ quay lại,” Trần Dương đáp, rồi nhanh chóng rời khỏi ngôi nhà, đi vào thành phố để chuẩn bị cho cuộc gặp với Triệu Đông.
Đến khi mặt trời khuất bóng, Trần Dương đã có mặt tại điểm hẹn. Khuôn viên cung điện yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có tiếng gió rì rào qua những tán cây và ánh trăng mờ nhạt soi rọi những bức tường đá cổ kính. Triệu Đông đã chờ sẵn, ánh mắt nghiêm nghị khi thấy Trần Dương xuất hiện.
“Ngươi đã sẵn sàng?” Triệu Đông hỏi, giọng nói trầm tĩnh nhưng đầy cương quyết.
“Ta đã sẵn sàng,” Trần Dương gật đầu, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt.
Triệu Đông dẫn Trần Dương đi qua những lối đi bí mật của cung điện, nơi chỉ những quan chức cao cấp mới biết đến. Những bức tường đá dày đặc và những cánh cửa gỗ nặng nề bao quanh họ, khiến mỗi bước chân như dội lại âm vang của sự căng thẳng.
Cuối cùng, họ dừng lại trước một cánh cửa gỗ lớn, được chạm khắc tinh xảo. Triệu Đông ra hiệu cho Trần Dương giữ im lặng. Ông đẩy cánh cửa một cách nhẹ nhàng, để lộ ra một phòng họp rộng lớn với những chiếc ghế gỗ đen bóng xếp thành hình bán nguyệt. Ở trung tâm, một tấm bản đồ lớn được trải trên bàn, trên đó là những đường nét phức tạp mà Trần Dương nhận ra ngay: đó là bản đồ của kho báu mà Tiểu Lục đã nhắc đến.
Những tên lính cận vệ đứng canh gác xung quanh, nhưng họ không để ý đến hai người đang lẻn vào từ phía sau. Trần Dương và Triệu Đông nấp sau một tấm rèm dày, lắng nghe cuộc thảo luận của nhóm người trong phòng.
Giọng nói lạnh lùng của Lý Công Công vang lên, khiến Trần Dương rùng mình. “Chúng ta đã có bản đồ trong tay. Kho báu này sẽ giúp ta củng cố quyền lực, và không ai, kể cả hoàng thượng, có thể ngăn cản ta. Những kẻ chống đối, những người dám nghi ngờ, tất cả đều sẽ phải trả giá.”
Một kẻ khác trong nhóm, có vẻ là một trong những đồng lõa của Lý Công Công, hỏi: “Vậy chúng ta sẽ hành động khi nào?”
Lý Công Công cười nhạt, đôi mắt sáng lên sự tàn nhẫn. “Ngay khi mặt trời lặn vào ngày mai. Chúng ta sẽ bí mật mang kho báu ra khỏi hoàng cung và chuyển nó đến căn cứ của chúng ta ở phía nam. Tất cả phải tuyệt đối bí mật. Nếu bất kỳ ai phát hiện, hãy giết ngay lập tức.”
Trần Dương siết chặt tay, sự phẫn nộ dâng trào trong lòng. Hắn không chỉ là kẻ tham lam mà còn là một kẻ máu lạnh sẵn sàng giết hại bất cứ ai cản đường hắn.
Triệu Đông ghé sát tai Trần Dương, thì thầm: “Chúng ta cần phải tìm cách lấy lại bản đồ và ngăn chặn hắn trước khi quá muộn.”
Trần Dương gật đầu, nhưng anh biết việc này không hề đơn giản. Hắn đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng và có trong tay quá nhiều quyền lực. “Chúng ta cần một kế hoạch để làm cho hắn tự tiết lộ âm mưu trước toàn thể triều đình.”
“Ngươi có kế hoạch gì?” Triệu Đông hỏi, ánh mắt nghiêm túc.
Trần Dương suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Ta cần ngươi tạo ra một cuộc tấn công giả vào nơi hắn giấu kho báu vào đêm mai. Khi hắn tới đó kiểm tra, ta sẽ cố gắng lấy cắp bản đồ và mang nó đến trước hoàng thượng. Nếu có thể trình bày sự việc ngay trước mặt hoàng thượng, chúng ta sẽ có cơ hội phơi bày âm mưu của hắn.”
Triệu Đông nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng gật đầu. “Nguy hiểm, nhưng đó là cơ hội duy nhất. Ta sẽ sắp xếp người của mình chuẩn bị cho cuộc tấn công. Ngươi phải hết sức cẩn thận, Trần Dương. Một khi đã vào đó, không có đường lui.”
Trần Dương cảm ơn Triệu Đông và nhanh chóng rời đi để chuẩn bị cho nhiệm vụ đầy nguy hiểm trước mắt. Trở về nhà của Lưu đại phu, anh thông báo kế hoạch cho ông và Tiểu Lục.
“Đêm mai, ta sẽ đối đầu với Lý Công Công. Các ngươi ở lại đây và chờ tin tức từ ta. Dù chuyện gì xảy ra, không được rời khỏi nơi này,” Trần Dương căn dặn.
Lưu đại phu gật đầu, trong khi Tiểu Lục ôm chặt lấy Trần Dương. “Chú Dương, nhất định phải quay lại, chú là hy vọng cuối cùng của chúng ta.”
“Chú sẽ làm hết sức mình,” Trần Dương trả lời, rồi rời đi, lòng tràn đầy quyết tâm.
Đêm đến, khi mặt trăng lên cao, Trần Dương đã sẵn sàng cho nhiệm vụ. Anh mặc đồ đen, che kín mặt, mang theo những dụng cụ cần thiết để đột nhập vào cung điện. Đứng trước cửa ngôi nhà, anh nhìn lên bầu trời đêm, rồi quyết định bước vào bóng tối, nơi mà số phận của nhiều người sẽ được định đoạt.
Câu chuyện tiếp tục khi Trần Dương thực hiện nhiệm vụ đầy nguy hiểm, đối đầu trực tiếp với Lý Công Công và cố gắng vạch trần âm mưu của hắn trước khi quá muộn. Những thử thách cam go đang chờ đợi anh phía trước.