Âm Mưu Trong Hoàng Tộc - Chương 5
Chương 5: Kẻ Thù Trong Bóng Tối
Trong ánh đèn mờ ảo của phòng họp, Tiểu Bảo, Triệu Huyền và Hàn Liên tụ tập cùng nhau, thảo luận về những gì họ đã phát hiện được trong buổi tiệc. Ánh mắt của cả ba đều đầy lo lắng.
“Chúng ta có thông tin quan trọng về cuộc họp bí mật vào đêm mai,” Tiểu Bảo bắt đầu, nhấn mạnh từng từ. “Công Tôn Khải và Tôn Viên đang lên kế hoạch cho một điều gì đó rất lớn. Nếu không ngăn chặn kịp thời, hậu quả sẽ thật nghiêm trọng.”
Triệu Huyền gật đầu, nét mặt nghiêm túc. “Chúng ta phải tìm ra cách để nghe lén cuộc họp đó. Chỉ cần có chứng cứ, chúng ta có thể buộc họ phải chịu trách nhiệm.”
“Cần phải biết rõ địa điểm và thời gian của cuộc họp,” Hàn Liên nói, trán nhăn lại. “Tuy nhiên, nếu không cẩn thận, chúng ta có thể rơi vào bẫy.”
“Chúng ta cần phân chia nhiệm vụ. Một người sẽ theo dõi Công Tôn Khải, một người sẽ tìm hiểu địa điểm, và người còn lại sẽ chuẩn bị cho kế hoạch đối phó nếu có chuyện gì xảy ra,” Tiểu Bảo đề xuất.
Triệu Huyền nhìn họ với ánh mắt quyết đoán. “Tôi sẽ theo dõi Công Tôn Khải. Hắn rất dễ bị lộ nếu có ai theo dõi. Hàn Liên, cô hãy tìm hiểu địa điểm, còn Tiểu Bảo, ngươi chuẩn bị cho kế hoạch đối phó.”
“Được,” Tiểu Bảo gật đầu. “Chúng ta chỉ còn một đêm để chuẩn bị. Nếu không, mọi thứ có thể sẽ tan thành mây khói.”
Khi họ rời khỏi phòng họp, Tiểu Bảo cảm thấy một cảm giác hồi hộp lan tỏa trong lòng. Mọi thứ trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Anh biết rằng thời gian đang gấp rút và cuộc chiến với bóng tối chưa bao giờ đơn giản.
Trên đường đến nơi Công Tôn Khải thường xuất hiện, Tiểu Bảo không thể không cảm thấy rằng những bức tường xung quanh đang dần bị siết chặt. Mỗi bước đi của anh như là một dấu ấn cho sự mạo hiểm sắp tới.
“Ngươi có chắc chắn rằng không có ai theo dõi không?” Công Tôn Khải hỏi Tôn Viên khi họ ngồi lại trong một căn phòng nhỏ, ánh sáng yếu ớt.
“Ta đã kiểm tra kỹ lưỡng. Không có ai ngoài chúng ta,” Tôn Viên đáp, ánh mắt đầy nghi ngờ. “Nhưng ngươi vẫn phải cẩn thận.”
“Ta hiểu. Chỉ cần mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, chúng ta sẽ có quyền lực trong tay,” Công Tôn Khải nói, nụ cười nhếch mép làm Tiểu Bảo nổi da gà.
Lặng lẽ ẩn mình bên ngoài, Tiểu Bảo nghe lén cuộc trò chuyện giữa họ. “Tại sao ta lại không để cho một vài người hầu vào trong? Họ có thể là mắt và tai của chúng ta,” Công Tôn Khải tiếp tục.
“Tuyệt đối không. Nếu có bất kỳ ai nghi ngờ, mọi thứ sẽ đổ bể. Chúng ta chỉ có thể tin tưởng nhau,” Tôn Viên nhấn mạnh.
Tiểu Bảo thầm mừng khi nghe thấy điều này. “Chỉ cần một cơ hội, mình sẽ lấy được chứng cứ,” anh nghĩ thầm.
Bỗng, một tiếng động vang lên, làm cho Tiểu Bảo giật mình. Anh vội lùi lại, che giấu mình trong bóng tối. Qua khe hở, anh thấy một người hầu đi ngang qua, mải mê với công việc của mình, không hề hay biết về sự căng thẳng đang diễn ra bên trong.
“Chắc chắn phải có cách nào đó để tiếp cận,” Tiểu Bảo tự nhủ. “Có lẽ mình cần phải tìm một đồng minh.”
Quay trở lại với Hàn Liên và Triệu Huyền, Tiểu Bảo nhanh chóng kể lại những gì anh đã nghe. “Công Tôn Khải dường như rất tự tin, nhưng cũng rất thận trọng. Hắn không để cho ai vào gần.”
“Chúng ta cần phải tạo ra một lý do để vào được bên trong,” Triệu Huyền nói. “Công việc không thể chỉ phụ thuộc vào một cá nhân.”
“Có một ý tưởng,” Hàn Liên chợt lên tiếng, ánh mắt sáng lên. “Chúng ta có thể giả làm những người đưa tin hoặc quan chức cấp thấp đến để thông báo về một vấn đề quan trọng.”
“Nhưng cần phải có giấy tờ hợp lệ,” Tiểu Bảo nói.
“Để tôi làm việc đó,” Hàn Liên đáp. “Tôi có thể giả mạo một số tài liệu cần thiết.”
Thời gian dần trôi qua và kế hoạch được hoàn thiện. Họ quyết định sẽ thực hiện vào lúc nửa đêm, thời điểm mà tất cả mọi người đều đã rời khỏi bữa tiệc.
“Chúng ta sẽ phải rất cẩn thận,” Tiểu Bảo nhấn mạnh. “Nếu không, mọi công sức sẽ đổ sông đổ bể.”
“Nhưng nếu chúng ta thành công, sẽ có một bước ngoặt lớn trong cuộc chiến này,” Triệu Huyền nói, ánh mắt đầy hy vọng.
Khi đêm xuống, bầu không khí trong hoàng cung trở nên tĩnh lặng. Tiểu Bảo, Triệu Huyền và Hàn Liên đứng trước cánh cửa dẫn vào nơi tổ chức cuộc họp bí mật. Lòng họ tràn đầy lo lắng nhưng cũng không kém phần quyết tâm.
“Đây là cơ hội của chúng ta. Hãy cùng nhau chiến đấu vì sự thật và công lý,” Tiểu Bảo nói, hơi thở dồn dập.
Họ gõ cửa, và một giọng nói vang lên bên trong. “Vào đi.”
Khi cánh cửa mở ra, Tiểu Bảo cảm nhận được nhịp đập của sự kiện lịch sử sắp diễn ra. Mọi thứ đều nằm trong tay họ. Cuộc chiến chống lại bóng tối trong hoàng cung đã chính thức bắt đầu.