Án mạng ở Chùa Thiếu Lâm - Chương 1
Chương 1: Biến cố ở Chùa Thiếu Lâm
Mặt trời dần nhô cao, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu sáng những ngọn núi bao quanh Chùa Thiếu Lâm. Tiếng chim hót líu lo, hòa cùng tiếng gió thổi qua những cành cây bồ đề, tạo nên một khung cảnh thanh bình. Các môn đồ của chùa đang tập luyện dưới sự hướng dẫn của sư phụ Trí Nhân, người nổi tiếng không chỉ bởi tài năng võ thuật mà còn bởi trí tuệ và tấm lòng từ bi của mình.
Hạo Minh, một môn đồ trẻ tuổi và là người thừa kế duy nhất của sư phụ, đang chăm chú quan sát các bạn đồng môn luyện tập. Anh thấy tự hào khi là một phần của nơi này. Nhưng đột nhiên, một tiếng kêu thất thanh từ phòng thiền vang lên, khiến mọi người dừng lại, mắt mở to.
“Có chuyện gì vậy?” Hạo Minh hỏi, lộ rõ sự lo lắng.
“Đến xem đi!” Một môn đồ khác, Thanh Hoa, chạy lại với gương mặt trắng bệch. “Sư phụ… sư phụ Trí Nhân… ông ấy không còn nữa!”
Cả nhóm chạy vội về phía phòng thiền, nơi tiếng kêu phát ra. Cánh cửa gỗ được mở toang, bên trong, sư phụ Trí Nhân nằm bất động trên sàn, thân thể vẫn mặc bộ áo vàng của người tu hành, nhưng nét mặt lại trông rất đau khổ. Hạo Minh quỳ xuống bên cạnh thầy, tay run rẩy chạm vào bàn tay lạnh ngắt của ông.
“Sư phụ! Sư phụ ơi!” Hạo Minh gào lên, nước mắt tuôn rơi. Anh không thể tin vào mắt mình. “Ai đã làm điều này?”
Mọi người trong chùa xúm lại, và không khí bỗng chốc ngột ngạt. Một môn đồ tên Hải Liên, người luôn tỏ ra kiêu ngạo, bắt đầu la hét. “Tại sao không có ai ở đây bảo vệ sư phụ? Chúng ta đã để điều này xảy ra!”
“Im đi!” Hạo Minh quát, đứng dậy với sự tức giận bùng lên trong lòng. “Chúng ta cần tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra, không phải đổ lỗi cho nhau!”
“Thật không thể tin được. Ai lại dám đụng đến sư phụ?” Thanh Hoa lắp bắp, ánh mắt ngạc nhiên và hoảng sợ. “Ông ấy đã cứu giúp bao nhiêu người. Không ai lại có lý do để làm hại ông ấy!”
Trong khi mọi người bối rối, Hạo Minh cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nhớ lại những lời dạy của sư phụ: “Bất kỳ tình huống nào cũng cần phải bình tĩnh để tìm ra sự thật.” Hạo Minh quay lại và nhìn mọi người, trong lòng anh nhen nhóm ý định điều tra vụ án.
“Chúng ta cần gọi cảnh sát,” Hạo Minh quyết định. “Ai đó hãy đi thông báo!”
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng động mạnh vang lên từ bên ngoài chùa. Mọi người lập tức quay ra. Một nhóm người lạ mặt, mặc đồ đen, đang lao vào chùa. Họ hùng hổ tiến tới, và một trong số đó, một người đàn ông cao lớn với ánh mắt lạnh lùng, tiến thẳng đến Hạo Minh.
“Chúng mày không có quyền ở đây,” hắn nói, giọng điệu đầy thách thức. “Chúng mày sẽ phải trả giá cho sự can thiệp này!”
“Cút ngay!” Hạo Minh đáp lại, quyết tâm bảo vệ nơi mình yêu quý. “Đây là chùa Thiếu Lâm. Chúng ta không sợ các người!”
“Ngươi dám đứng lên chống lại ta sao?” Người đàn ông gằn giọng, tiến thêm một bước. “Để xem ngươi có thể làm gì.”
Bầu không khí trở nên căng thẳng. Hạo Minh cảm nhận được sự đe dọa từ người đàn ông lạ. Anh quay sang các môn đồ, ra lệnh: “Mọi người hãy chuẩn bị, chúng ta không thể để chúng hủy hoại chùa.”
Người đàn ông cười khẩy, rồi quay sang đồng bọn. “Chúng ta không đến đây để gây gổ, nhưng nếu chúng muốn tìm cái chết, thì hãy để họ tự quyết định.”
Hải Liên, với nỗi sợ hãi tràn đầy, nói: “Hạo Minh, chúng ta không đủ sức chống lại họ! Chúng ta nên gọi cảnh sát!”
“Không!” Hạo Minh kiên quyết. “Chúng ta không thể để họ thoát khỏi đây. Đây là nơi thầy của chúng ta đã sống và dạy dỗ. Chúng ta phải bảo vệ nó!”
Bằng một quyết định táo bạo, Hạo Minh lao về phía người đàn ông. Anh đấm mạnh vào mặt hắn, nhưng người đàn ông chỉ khẽ lùi lại một bước. “Tốt lắm! Ta thích như vậy!” Hắn kêu lên, rồi lao về phía Hạo Minh, tung ra một cú đá mạnh mẽ.
Hạo Minh vội vàng tránh sang một bên, né được cú đá, và phản công bằng một cú đấm vào bụng. Người đàn ông khụy xuống, nhưng ngay lập tức đứng dậy, gầm gừ tức giận. Cuộc chiến trở nên ác liệt, các môn đồ khác cũng bắt đầu tham gia, và không khí chùa Thiếu Lâm trở nên hỗn loạn.
“Chúng ta phải đánh bật họ ra khỏi đây!” Hạo Minh hô hào. “Cùng nhau!”
Mọi người hợp sức lại, cùng chiến đấu với bọn người lạ. Âm thanh của những cú đấm và tiếng kêu vang lên khắp nơi. Bất chấp sự hoang mang và sợ hãi, tinh thần đoàn kết giữa các môn đồ lại được thể hiện rõ rệt. Họ chiến đấu không chỉ vì bản thân mà còn vì sư phụ, vì di sản mà ông để lại.
Cuối cùng, sau một hồi hỗn chiến, bọn người lạ buộc phải rút lui. Hạo Minh thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại. Các môn đồ xung quanh anh cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng sự lo lắng vẫn hiện hữu trên gương mặt họ.
“Chuyện gì đang xảy ra?” Thanh Hoa hỏi, ánh mắt đầy hoang mang. “Tại sao họ lại đến đây?”
Hạo Minh nhìn mọi người, trong lòng tràn ngập quyết tâm. “Chúng ta phải điều tra nguyên nhân cái chết của sư phụ. Họ không phải là những kẻ bình thường, và có thể có một âm mưu lớn hơn mà chúng ta chưa biết đến.”
“Vậy chúng ta phải làm gì?” Hải Liên hỏi.
“Chúng ta sẽ không để cho sư phụ chết một cách vô ích. Tôi sẽ tìm hiểu sự thật, bất kể phải đối mặt với những gì.” Hạo Minh nói, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ không để chùa Thiếu Lâm này bị hủy hoại.”
Từ đây, cuộc điều tra đầy thử thách bắt đầu, với Hạo Minh là người dẫn dắt, và tất cả các môn đồ cùng chung tay, quyết tâm bảo vệ chùa và tìm ra sự thật về cái chết bí ẩn của sư phụ Trí Nhân.
Hy vọng phần viết này phù hợp với yêu cầu của bạn! Nếu bạn muốn thêm chi tiết hoặc điều chỉnh, hãy cho tôi biết nhé!