Án Mạng Tại Con Đường Tơ Lụa - Chương 1
Chương 1: Án mạng trên con đường tơ lụa
Con đường tơ lụa, một tuyến đường thương mại huyết mạch kết nối phương Đông và phương Tây, luôn tấp nập người qua lại. Đoàn thương gia của Lý Gia là một trong những đoàn thương gia giàu có và có uy tín nhất trên tuyến đường này. Họ vừa đi qua một chặng dài đầy nắng gió, giờ đây, khi màn đêm buông xuống, đoàn đã dừng chân tại một ốc đảo nhỏ, nơi các lều vải được dựng lên quanh một nguồn nước trong xanh.
Ánh trăng lấp ló chiếu sáng từng góc tối, tạo ra những bóng đen kỳ dị trên mặt cát. Mọi người trong đoàn lữ hành dần chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài vất vả. Tiếng gió thổi nhẹ qua những cành cọ, hòa với tiếng xào xạc của lều vải, tạo nên một không gian yên tĩnh nhưng đầy vẻ bí ẩn.
Trong lúc mọi thứ tưởng chừng bình yên, một tiếng hét thất thanh xé tan màn đêm tĩnh mịch.
“Aaaaa! Cứu tôi!”
Tiếng hét vang lên từ lều của Lý Gia, khiến tất cả mọi người trong đoàn bật dậy hoảng loạn. Các thương gia vội vàng chạy đến nơi phát ra tiếng kêu, đèn đuốc được thắp sáng khắp nơi, xua tan bóng tối dày đặc.
Khi họ tới trước lều của Lý Gia, cảnh tượng trước mắt khiến tất cả mọi người sững sờ. Lý Gia nằm bất động trên mặt đất, khuôn mặt đờ đẫn, mắt mở to như vẫn chưa hết kinh hoàng. Trên ngực ông, một vết đâm sâu khiến máu chảy loang lổ. Chiếc dao còn cắm trên ngực ông vẫn sáng bóng dưới ánh trăng.
Một trong những người hầu của Lý Gia, tên Tiểu Hòa, run rẩy cúi xuống bên thi thể chủ nhân, giọng lạc đi trong tiếng khóc:
“Ông chủ… không thể nào… sao có thể xảy ra chuyện này được…”
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, ai nấy đều kinh hãi trước cái chết đột ngột và bí ẩn này. Một thương gia trẻ tên là Trương Long, mặt tái nhợt, vội hỏi:
“Chuyện gì đã xảy ra ở đây? Lý Gia còn sống lúc nào?”
Một người khác, Ngụy Đại, một thương gia có vẻ già dặn và từng trải, nhìn quanh một lượt rồi trầm giọng:
“Có kẻ đã giết ông ta… nhưng ai lại có gan làm chuyện này giữa một đoàn lữ hành đông người như vậy? Chúng ta không thể để hung thủ thoát được. Mọi người, kiểm tra xem có ai mất tích không.”
Trong khi mọi người chia nhau tìm kiếm manh mối và kiểm tra sự hiện diện của từng thành viên trong đoàn, Tiểu Hòa vẫn không ngừng khóc, cúi đầu trước thi thể của Lý Gia. Cảnh tượng ấy khiến không ít người cảm thấy bối rối và bất an.
“Ta phải báo tin ngay cho chính quyền địa phương,” một giọng nói vang lên. Đó là Lưu Thương, một thương gia khác trong đoàn, người nổi tiếng vì sự cẩn trọng và lý trí. “Chúng ta không thể để chuyện này chìm vào quên lãng. Phải tìm ra kẻ sát nhân trước khi hắn ra tay lần nữa.”
Những người khác đều gật đầu đồng tình. Tin tức về cái chết của Lý Gia không chỉ là một mất mát lớn cho đoàn lữ hành, mà còn đe dọa đến sự an toàn của tất cả mọi người trên con đường tơ lụa.
Màn đêm vẫn bao phủ ốc đảo, nhưng sự yên bình đã bị phá vỡ hoàn toàn. Ánh trăng giờ đây không còn lãng mạn, mà trở nên lạnh lẽo, đầy đe dọa. Đoàn lữ hành vốn dĩ đã quen với những nguy hiểm trên sa mạc, nhưng chưa bao giờ họ phải đối mặt với một mối đe dọa từ chính con người.
Vụ án này, với cái chết đầy bí ẩn của Lý Gia, đã mở ra một hành trình mới đầy hiểm nguy và bất ngờ cho tất cả mọi người. Và trong không gian u tối ấy, sự hiện diện của một kẻ sát nhân bí ẩn đã khiến không ai có thể yên giấc.