Án Mạng Tại Con Đường Tơ Lụa - Chương 3
Chương 3: Sự xuất hiện của Bao Chửng
Mặt trời đã lên cao, ánh sáng rực rỡ xua tan cái lạnh lẽo của màn đêm. Đoàn lữ hành bắt đầu chuyển động sau một đêm căng thẳng, nhưng cái chết của Lý Gia vẫn là chủ đề bàn tán của mọi người. Không ai dám đi quá xa lều trại, lo sợ rằng kẻ sát nhân có thể vẫn còn ở gần đâu đó.
Lâm Tường đang ngồi trước lều của mình, kiểm tra lại những manh mối đã thu thập được. Mảnh vải nhỏ, dấu chân mờ trên cát, và một số lời khai từ những người trong đoàn – tất cả đều là những mảnh ghép rời rạc của một bức tranh phức tạp. Anh cần thêm thời gian và thông tin để kết nối chúng lại với nhau.
Bất ngờ, từ xa, một đám bụi cuộn lên, báo hiệu có một đoàn người đang tiến đến. Những người trong đoàn lữ hành nhìn về phía đó, tò mò và lo lắng. Ai sẽ đến giữa lúc căng thẳng như thế này?
Khi đoàn người tiến gần hơn, lá cờ của triều đình được giương cao, và mọi người nhận ra đó là một đoàn hộ tống do chính quyền địa phương cử đến. Đứng đầu đoàn là một người đàn ông cao lớn, mặc áo quan với vẻ mặt nghiêm nghị, đôi mắt sáng ngời đầy uy quyền. Không ai khác, đó chính là Bao Chửng, vị quan nổi tiếng với sự chính trực và tài năng xử án, người đã từng giải quyết nhiều vụ án khó khăn.
Khi Bao Chửng đến nơi, mọi người trong đoàn lữ hành đều cúi đầu chào đón, kính cẩn trước uy quyền của ông. Lâm Tường đứng dậy, tiến đến chào ông với sự kính trọng:
“Thưa Bao đại nhân, ngài đến đúng lúc. Tôi là Lâm Tường, thám tử được mời đến để điều tra vụ án. Tôi rất vinh hạnh được hợp tác với ngài.”
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt sắc bén quét qua toàn bộ khu trại trước khi dừng lại ở Lâm Tường:
“Lâm thám tử, ta đã nghe nói về tài năng của ngươi. Vụ án này có vẻ phức tạp, và sự hiện diện của ta có thể giúp ngươi giải quyết nhanh chóng hơn. Ngươi có thể tóm tắt lại tình hình cho ta nghe không?”
Lâm Tường liền tóm lược những gì đã xảy ra, từ cái chết bí ẩn của Lý Gia đến các manh mối anh đã thu thập được. Bao Chửng lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng gật đầu, nhưng không nói gì. Sau khi Lâm Tường kết thúc, Bao Chửng mới từ tốn hỏi:
“Ngươi có nghi ngờ ai trong đoàn lữ hành này không?”
Lâm Tường lắc đầu:
“Thưa đại nhân, hiện tại mọi người trong đoàn đều có động cơ, nhưng tôi chưa thể khẳng định ai là hung thủ. Chúng ta cần phải điều tra kỹ hơn, đặc biệt là tìm hiểu về những mối quan hệ bí mật mà Lý Gia có thể đã tham gia.”
Bao Chửng im lặng một lúc, rồi ông ra lệnh:
“Tập hợp mọi người lại. Ta cần nói chuyện với họ.”
Mọi người trong đoàn lữ hành được triệu tập lại trước mặt Bao Chửng. Ông đứng giữa đám đông, giọng nói uy nghiêm vang lên:
“Ta là Bao Chửng, được triều đình cử đến để điều tra cái chết của thương gia Lý Gia. Hôm nay, ta đến đây không chỉ để tìm ra hung thủ, mà còn để đảm bảo rằng công lý sẽ được thực thi. Ta cảnh báo rằng, kẻ nào dám chống lại pháp luật, che giấu sự thật, sẽ không thoát khỏi hình phạt nghiêm khắc.”
Lời nói của Bao Chửng như một lưỡi dao sắc bén, cắt qua không khí nặng nề của đoàn lữ hành. Mọi người đều cúi đầu, không ai dám đối diện với ánh mắt sắc lạnh của ông. Sau khi nói xong, Bao Chửng ra hiệu cho Lâm Tường cùng ông bắt đầu điều tra lại hiện trường.
Hai người bước vào lều của Lý Gia, nơi thi thể đã được di dời. Bao Chửng quan sát kỹ lưỡng từng chi tiết, từ dấu vết trên mặt đất đến vết máu còn sót lại. Ông không bỏ qua bất kỳ điều gì, dù là nhỏ nhất.
“Lâm thám tử,” Bao Chửng nói, giọng ông trầm ngâm, “mảnh vải ngươi tìm thấy có thể là một manh mối quan trọng. Hãy điều tra xem nó thuộc về ai trong đoàn.”
Lâm Tường gật đầu, nhanh chóng ra ngoài bắt đầu nhiệm vụ của mình. Bao Chửng tiếp tục quan sát hiện trường, trong tâm trí ông bắt đầu hình thành những suy nghĩ đầu tiên về vụ án.
Khi Lâm Tường trở lại, anh mang theo một người hầu khác trong đoàn, tên là Tiểu Bảo, với vẻ mặt lo lắng. Lâm Tường cầm mảnh vải lên trước mặt hắn, hỏi:
“Tiểu Bảo, ngươi có nhận ra mảnh vải này không?”
Tiểu Bảo nhìn chăm chăm vào mảnh vải, rồi bỗng nhiên tái mặt, lắp bắp:
“Thưa ngài… đây là vải từ áo của tôi… nhưng tôi thề, tôi không liên quan gì đến cái chết của Lý Gia…”
Bao Chửng nhìn sâu vào mắt Tiểu Bảo, đôi mắt ông như có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn. Ông từ tốn hỏi:
“Ngươi hãy kể lại những gì ngươi đã làm đêm qua. Không được bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.”
Tiểu Bảo run rẩy kể lại, hắn nói rằng đêm qua hắn có rời khỏi lều để đi vệ sinh, và trong lúc đó, hắn có thể đã vô tình làm rách áo. Tuy nhiên, hắn khẳng định rằng mình không hề vào lều của Lý Gia.
Bao Chửng lắng nghe chăm chú, rồi ông quay sang Lâm Tường:
“Lâm thám tử, ta nghĩ chúng ta cần kiểm tra thêm các mối quan hệ của Lý Gia. Đặc biệt là những giao dịch gần đây của ông ta. Có thể sẽ có người có động cơ giết ông ta vì lợi ích cá nhân.”
Lâm Tường gật đầu đồng ý, và hai người tiếp tục bàn bạc về kế hoạch điều tra. Với sự kết hợp giữa tài năng của Lâm Tường và sự uyên bác của Bao Chửng, vụ án này chắc chắn sẽ được đưa ra ánh sáng.
Vụ án trên con đường tơ lụa này đang dần trở nên rõ ràng hơn, nhưng vẫn còn rất nhiều bí ẩn cần được giải mã. Bao Chửng và Lâm Tường biết rằng họ phải hết sức cẩn trọng, vì kẻ sát nhân có thể đang ẩn mình giữa những người trong đoàn lữ hành, chờ đợi cơ hội để ra tay một lần nữa.