Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 1
Chương 1: Cuộc xuyên không bí ẩn
Thám tử Minh đứng lặng giữa căn phòng điều tra của mình, xung quanh là những bản báo cáo, hình ảnh, và bản đồ của vụ án phức tạp anh đang theo đuổi. Một vụ mất tích bí ẩn đã làm xôn xao cả thành phố, và Minh – một thám tử lừng danh với sự nhạy bén và thông minh – đã gần như đến bước cuối cùng của việc phá án.
“Chỉ còn một chút nữa thôi…” Minh tự nhủ khi ánh mắt sắc bén của anh rà soát từng chi tiết nhỏ trên bảng điều tra.
Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua, khiến tất cả giấy tờ trên bàn anh bay tung lên. Minh nhíu mày, quay đầu lại để tìm nguyên nhân nhưng cửa sổ vẫn đóng kín. Cơn gió này đến từ đâu?
“Mình đã đóng hết cửa rồi mà…” Minh thì thầm, cảm thấy có điều gì đó không ổn. Anh nhanh chóng quay trở lại công việc, nhưng bất chợt mọi thứ xung quanh anh bắt đầu rung chuyển. Những bức tường rung lắc, ánh sáng trong phòng nhấp nháy như sắp tắt. Minh giơ tay ra để giữ thăng bằng, cố gắng định thần lại nhưng cảm giác như cả thế giới đang xoay chuyển.
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Minh hoảng hốt, cố gắng tìm nơi bám víu.
Đột nhiên, cơn lốc xoáy bí ẩn xuất hiện ngay giữa căn phòng, cuốn Minh vào trong. Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, anh đã bị cuốn vào không gian hỗn loạn, mọi thứ xung quanh trở nên mờ mịt và không có thực. Minh cảm nhận được một lực mạnh kéo anh xuống sâu hơn vào trung tâm của cơn lốc.
“Không!” Minh cố gắng chống lại nhưng vô ích. Anh cảm thấy như mình đang rơi xuống một hố đen vô tận. Cảm giác chóng mặt và mất phương hướng ập đến, tất cả trở nên tối đen.
Khi Minh tỉnh dậy, anh thấy mình nằm trên mặt đất cứng, xung quanh là ánh sáng mờ mờ từ những ngọn đèn lồng lắc lư trong gió. Tiếng ồn ào của người mua kẻ bán, tiếng cười nói và cả tiếng chân bước vang lên khiến anh dần lấy lại ý thức.
Minh ngồi dậy, mắt mở to khi nhìn thấy quang cảnh xung quanh. Đây không phải là thành phố hiện đại của anh nữa. Anh đang ở đâu đây? Một khu chợ đêm, nhưng không phải khu chợ nào anh từng thấy.
Mọi thứ dường như thuộc về một thế giới khác. Những gian hàng với ánh đèn lồng đỏ, những người bán hàng trong trang phục cổ xưa, và cả ngôn ngữ mà họ sử dụng khiến Minh bất giác lùi lại vài bước.
“Chuyện này… là sao?” Minh lẩm bẩm, cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hiền từ đang đứng gần đó, chăm chú nhìn Minh.
“Chàng trai, ngươi có sao không?” Người đàn ông tiến lại gần, giọng nói dịu dàng nhưng lạ lẫm.
Minh ngước lên nhìn ông, cố gắng hiểu những lời ông ta nói. Tiếng Việt, nhưng có chút khác biệt so với những gì anh thường nghe.
“Ông… nói gì vậy?” Minh cố gắng hỏi, nhưng nhận ra rằng giọng mình khàn và yếu.
Người đàn ông mỉm cười, tay nhẹ nhàng đặt lên vai Minh.
“Chàng trai, đừng lo lắng. Ngươi trông có vẻ bơ phờ. Để ta đưa ngươi đến một nơi an toàn hơn.”
Minh không thể tin vào mắt mình. Những con người này, ngôn ngữ này, và cả cảnh vật xung quanh – tất cả đều quá khác lạ. Nhưng lúc này anh không có lựa chọn nào khác. Minh để người đàn ông dẫn mình qua khu chợ, trong khi mắt anh liên tục dán chặt vào những người xung quanh.
Họ đang bán những món đồ lạ lùng mà Minh chưa từng thấy, những món ăn, những đồ trang sức, và cả những vật phẩm kỳ quái. Mọi thứ như được bọc trong một không khí huyền bí, như thể anh đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
Cuối cùng, người đàn ông dẫn Minh đến một quán trọ nhỏ, nơi có ánh sáng ấm áp phát ra từ những ngọn đèn dầu.
“Ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây. Sáng mai, ngươi sẽ cảm thấy tốt hơn,” người đàn ông nói trước khi rời đi.
Minh ngồi xuống, đầu óc vẫn quay cuồng với những gì đã xảy ra. Anh cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, nhưng mọi thứ dường như quá mơ hồ. Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những ngọn đèn lồng đỏ lung linh trong gió đêm.
“Đây là… thời nhà Đinh?” Minh thốt lên khi những mảnh ký ức về lịch sử mà anh đã học từ thuở nhỏ dần hiện về. Những trang phục, kiến trúc, và phong tục mà anh thấy đều trùng khớp với thời kỳ này.
Một nỗi sợ lẫn lo lắng trỗi dậy trong Minh. Anh đã bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu không ngờ tới, xuyên không về thời quá khứ xa xôi. Nhưng điều gì đã dẫn đến điều này? Và làm sao anh có thể trở lại thời hiện đại?
Trong lúc bối rối, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Minh: “Nếu đã đến đây, mình phải tìm hiểu lý do vì sao. Và có lẽ, ở nơi này, có điều gì đó mình cần phải giải quyết.”
Anh ngồi tựa lưng vào tường, đầu óc vẫn quay cuồng với những câu hỏi chưa có lời giải. Bên ngoài, tiếng ồn ào của khu chợ đêm vẫn vang lên, như một lời nhắc nhở rằng Minh đã bước vào một thế giới hoàn toàn khác, nơi mà những bí ẩn đang chờ anh khám phá.