Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 2
Chương 2: Bóng tối tại chợ đêm
Minh mở mắt khi ánh sáng mờ mờ của bình minh bắt đầu len lỏi qua những khe cửa sổ nhỏ của quán trọ. Anh ngồi dậy, cảm thấy mọi thứ như một giấc mơ kỳ lạ, nhưng thực tế xung quanh nhắc anh rằng đây không phải là mơ. Bản năng của một thám tử khiến Minh phải nhanh chóng thích nghi với tình huống mới này. Anh cần tìm hiểu rõ ràng chuyện gì đang xảy ra và liệu có cách nào để quay trở về thời đại của mình.
Minh bước ra khỏi quán trọ, nhìn ngắm khu chợ đêm vừa trở nên yên tĩnh sau một đêm náo nhiệt. Những người bán hàng đang thu dọn quầy hàng của mình, chuẩn bị cho một ngày mới. Không khí buổi sáng trong lành và mát mẻ, khác hẳn với sự ồn ào, náo nhiệt của đêm qua.
“Chào buổi sáng, chàng trai!” Giọng nói quen thuộc của người đàn ông trung niên từ đêm qua vang lên. Ông đang đứng bên cạnh quầy hàng của mình, một quầy bán hương liệu và thuốc nam.
“Chào ông… tôi là Minh, cảm ơn ông đã giúp đỡ tối qua. Tôi không biết phải làm gì nếu không có ông,” Minh nói với giọng chân thành.
“Ta là Lưu Phong. Chuyện nhỏ thôi, khu chợ này lúc nào cũng có chuyện lạ, ngươi chỉ là một trong số đó,” ông Lưu Phong cười nhẹ, ánh mắt thoáng nét bí ẩn.
Minh khẽ nhíu mày, nhận ra sự tinh tế trong câu nói của ông Lưu Phong. “Ông nói vậy là sao? Có nhiều chuyện lạ khác ở đây à?”
Ông Lưu Phong nhìn quanh một lượt, chắc chắn rằng không có ai đang nghe lén, rồi hạ giọng nói: “Chợ đêm này, mặc dù náo nhiệt và giàu có, nhưng nó cũng đầy rẫy những bóng tối. Ngươi nên cẩn thận.”
Minh cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của ông Lưu Phong. “Ông có thể nói rõ hơn không? Có điều gì đã xảy ra tại đây?”
Lưu Phong ngần ngại một chút, nhưng rồi cũng tiếp tục, “Gần đây, khu chợ đêm này trở nên nổi tiếng hơn, nhưng đồng thời cũng xuất hiện nhiều tin đồn kỳ lạ. Những vụ mất tích, những cái chết bí ẩn… không ai dám nói ra, nhưng tất cả đều biết rằng có điều gì đó rất tồi tệ đang xảy ra trong bóng tối của khu chợ này.”
Minh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Vụ án mạng nào đó có thể đã xảy ra tại đây, và có lẽ, anh đã đến đúng thời điểm để giải quyết nó. “Ông có biết gì cụ thể hơn không? Ai là nạn nhân? Có manh mối gì không?”
Ông Lưu Phong nhìn thẳng vào mắt Minh, ánh mắt đầy trầm tư. “Đêm qua, một thương nhân giàu có tên là Từ Văn bị phát hiện chết trong gian hàng của mình. Không ai biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, nhưng nghe nói hắn ta đã gây thù chuốc oán với không ít người trong khu chợ này.”
Minh lặng người, trực giác của anh lập tức được khơi dậy. “Ông có biết thêm gì về ông ta không? Tại sao lại có nhiều người căm ghét ông ta như vậy?”
Ông Lưu Phong gật đầu chậm rãi, “Từ Văn là một kẻ rất tham lam, luôn ép giá những người bán hàng khác và dùng đủ mọi thủ đoạn để làm giàu. Hắn ta đã chiếm đoạt không ít tài sản của người khác, khiến nhiều người rơi vào cảnh bần cùng.”
Minh suy nghĩ một lát, rõ ràng đây có thể là một vụ giết người vì thù hận. “Nơi phát hiện ra thi thể ông ta có điều gì bất thường không? Có ai đã chạm vào hiện trường trước khi tôi đến đây không?”
Ông Lưu Phong khẽ thở dài, “Trong chợ đêm này, khi có chuyện gì xảy ra, mọi người thường tránh xa. Không ai muốn dính dáng tới rắc rối, nên thi thể của Từ Văn đã bị bỏ mặc một thời gian trước khi có người báo tin. Khi đó, hiện trường đã bị nhiễu loạn, khó có thể tìm ra manh mối.”
Minh gật đầu, “Tôi sẽ phải xem xét nơi đó. Ông có thể chỉ tôi chỗ gian hàng của Từ Văn được không?”
Ông Lưu Phong trầm ngâm một lát rồi nói, “Ta sẽ đưa ngươi đi, nhưng hãy cẩn thận, Minh. Ngươi đang bước vào một mê cung đầy bóng tối.”
Minh theo bước Lưu Phong, cảm giác lo lắng trộn lẫn với sự tò mò. Anh biết rằng vụ án này có thể phức tạp hơn nhiều so với những gì ông Lưu Phong đã nói. Nhưng dù sao đi nữa, Minh đã quyết định sẽ đi đến cùng, tìm ra sự thật ẩn sau những bóng tối của khu chợ đêm này.
Khi họ đến gian hàng của Từ Văn, Minh cảm nhận được sự lạnh lẽo và u ám bao trùm lên không gian. Gian hàng vẫn còn đó, nhưng không khí xung quanh dường như đầy rẫy sự chết chóc và sợ hãi. Minh cúi xuống, quan sát kỹ lưỡng từng góc cạnh của gian hàng, hy vọng có thể tìm thấy manh mối dẫn đến kẻ sát nhân.
“Chuyện gì đã xảy ra tại đây?” Minh thầm hỏi, và anh biết rằng câu trả lời đang ẩn giấu đâu đó trong những bóng tối bao quanh.