Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 3
Chương 3: Manh mối đầu tiên
Gian hàng của Từ Văn nằm ở một góc khuất của chợ đêm, nơi mà ánh sáng từ những chiếc đèn lồng không thể chiếu tới. Không khí ẩm thấp và nồng nặc mùi hương thảo mộc, lẫn với một mùi khó chịu mà Minh nhận ra ngay – mùi của cái chết.
Minh hít một hơi sâu, cố gắng trấn tĩnh trước khi bắt đầu cuộc điều tra. Anh quỳ xuống và bắt đầu quan sát xung quanh. Gian hàng đã bị lục tung, với những món hàng giá trị bị cướp đi hoặc phá hủy. Nhưng điều làm Minh chú ý hơn cả là vết máu khô rải rác trên mặt đất.
“Vết máu này… nó kéo dài từ đây tới phía sau gian hàng,” Minh lẩm bẩm, đôi mắt chăm chú theo dõi dấu vết dẫn ra phía sau.
Ông Lưu Phong đứng gần đó, quan sát hành động của Minh với sự quan tâm. “Ta không nghĩ là có ai đã động vào thi thể sau khi phát hiện ra. Người dân ở đây đều sợ hãi khi thấy máu.”
Minh gật đầu, tiếp tục kiểm tra vết máu. “Nếu đúng như vậy, thì rất có thể hung thủ đã kéo lê thi thể của Từ Văn từ bên ngoài vào trong gian hàng, hoặc ngược lại.”
Anh cúi xuống gần hơn, đôi mắt dán chặt vào những dấu vết trên nền đất. “Những vết này không phải chỉ có từ máu… còn có dấu chân nữa.” Minh chỉ vào những vết ố mờ nhạt trên mặt đất, gần như bị lẫn với bùn đất xung quanh.
“Dấu chân này… là của một người đàn ông, có vẻ khá lớn. Nhưng lạ ở chỗ, những dấu chân này lại chỉ xuất hiện một phần, như thể người đó đã cố tình che giấu bước đi của mình,” Minh nhận xét.
Ông Lưu Phong chăm chú nghe Minh phân tích, rồi nói: “Ngươi nghĩ rằng hung thủ có thể đã có kế hoạch từ trước?”
Minh gật đầu, ánh mắt sắc bén. “Rất có thể. Những vết máu không lan rộng mà chỉ tập trung ở một khu vực nhất định, điều này cho thấy hung thủ rất khéo léo và biết cách tránh làm vấy bẩn nơi hiện trường. Hắn không muốn bị phát hiện, và cũng không muốn để lại bất kỳ manh mối nào dễ dàng.”
Minh tiếp tục kiểm tra xung quanh, cho đến khi ánh mắt anh dừng lại ở một góc khuất phía sau gian hàng, nơi có một vật nhỏ lấp lóe trong ánh sáng yếu ớt.
“Đây là gì?” Minh tự hỏi, rồi bước tới nhặt lên.
Đó là một mảnh vải nhỏ, màu đen, nhưng khi nhìn kỹ hơn, Minh phát hiện ra một họa tiết tinh xảo được thêu bằng chỉ vàng trên mảnh vải. “Mảnh vải này… không phải là một thứ thông thường mà ai cũng có thể sở hữu,” Minh nói, ánh mắt trở nên chăm chú hơn.
Ông Lưu Phong bước lại gần, nhìn kỹ mảnh vải trong tay Minh. “Đúng vậy, mảnh vải này có vẻ là của một người có địa vị cao, hoặc ít nhất là giàu có. Có thể đây là một phần của y phục.”
Minh quay lại nhìn ông Lưu Phong, ánh mắt lóe lên một tia sáng. “Nếu đúng như vậy, thì có thể hung thủ hoặc ít nhất là kẻ có liên quan đến vụ án này thuộc về tầng lớp thượng lưu. Nhưng tại sao một người như vậy lại dính dáng tới một kẻ như Từ Văn?”
Lưu Phong im lặng, đôi mắt ông dường như chứa đựng nhiều suy nghĩ hơn là những gì ông nói ra. “Khu chợ này không phải lúc nào cũng rõ ràng và minh bạch. Có những giao dịch diễn ra trong bóng tối mà người thường không bao giờ biết tới.”
Minh gật đầu, cảm thấy câu chuyện này ngày càng phức tạp. “Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về mối quan hệ của Từ Văn với những người khác trong khu chợ này, đặc biệt là những kẻ thuộc tầng lớp thượng lưu. Có lẽ đây là manh mối đầu tiên để dẫn tới kẻ sát nhân.”
Trong khi Minh suy nghĩ, một bóng đen bất ngờ xuất hiện từ phía xa, di chuyển nhanh chóng trong con ngõ hẹp dẫn ra khỏi khu chợ. Minh nhanh chóng phản ứng, đặt mảnh vải vào túi áo rồi ra dấu cho ông Lưu Phong im lặng.
“Có ai đó đang theo dõi chúng ta,” Minh nói khẽ, đôi mắt dán chặt vào bóng đen đang dần biến mất trong màn sương mờ của buổi sáng sớm.
Không nói thêm lời nào, Minh lập tức bám theo bóng đen, để lại ông Lưu Phong đứng lại phía sau với vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt. Bóng đen di chuyển nhanh, nhưng Minh với kinh nghiệm và kỹ năng của mình, dễ dàng theo kịp mà không bị phát hiện.
Con ngõ hẹp dẫn Minh qua những khúc quanh tối tăm, nơi mà ánh sáng mặt trời chưa thể chiếu tới. Tiếng bước chân của bóng đen vang vọng trong không gian tĩnh lặng, và Minh giữ khoảng cách vừa đủ để không bị phát hiện.
Bất chợt, bóng đen dừng lại trước một căn nhà nhỏ, cửa đã mở sẵn. Minh nhanh chóng nấp vào một góc khuất, lắng nghe. Bóng đen bước vào trong nhà, nhưng không lâu sau, một tiếng la thất thanh vang lên từ bên trong, ngay lập tức khiến Minh chạy tới.
Minh đá văng cánh cửa, lao vào trong căn nhà. Trước mắt anh là một cảnh tượng kinh hoàng: một người đàn ông đang nằm gục trên mặt đất, máu chảy tràn, trong khi bóng đen đã biến mất qua cửa sổ phía sau.
Minh vội quỳ xuống kiểm tra nạn nhân, nhưng đã quá muộn. Người đàn ông đã chết, máu vẫn còn ấm. Minh nhận ra rằng đây có thể là một nhân chứng quan trọng, và có thể hắn đã bị giết để bịt đầu mối.
“Lại một vụ giết người,” Minh thở dài, cảm giác nặng nề đè lên tâm trí anh. Anh biết rằng vụ án này không chỉ đơn giản là một vụ giết người vì thù hận, mà có lẽ là một âm mưu lớn hơn rất nhiều.
Nhìn xuống tay người đàn ông chết, Minh thấy một mảnh giấy nhỏ bị vò nát. Anh cẩn thận mở nó ra và đọc những dòng chữ ngắn gọn bên trong:
“Chợ đêm. Cánh cửa phía sau. Đêm nay.”
Minh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Vụ án này còn có nhiều bí ẩn chưa được giải mã, và anh cần phải sẵn sàng cho đêm nay – khi mà bóng tối của chợ đêm sẽ lại một lần nữa bao trùm lên tất cả.