Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 4
Chương 4: Người lạ mặt trong bóng tối
Minh đứng lặng trong căn nhà nhỏ, tâm trí xoáy sâu vào những gì vừa xảy ra. Một người nữa đã chết, và rõ ràng hắn biết điều gì đó quan trọng. Minh nhìn mảnh giấy trong tay, những dòng chữ ngắn gọn nhưng mang theo một thông điệp đầy hiểm họa. “Chợ đêm. Cánh cửa phía sau. Đêm nay.”
Minh cất mảnh giấy vào túi áo, nhanh chóng rời khỏi căn nhà. Anh cần phải chuẩn bị cho đêm nay, khi mà bí mật có thể sẽ được hé lộ. Quay lại chợ đêm, anh quyết định sẽ tìm hiểu thêm về người đàn ông vừa bị sát hại, cũng như về “cánh cửa phía sau” được nhắc đến trong mảnh giấy.
Quay trở lại chợ, Minh đến gặp ông Lưu Phong, người đang bán hàng ở gian hàng của mình. Ông Lưu Phong nhìn thấy Minh tiến lại gần, đôi mắt chứa đầy lo lắng.
“Ngươi đã đi đâu vậy? Ta thấy ngươi biến mất trong giây lát,” Lưu Phong hỏi, giọng nói đậm nét quan tâm.
“Có một người đàn ông vừa bị giết hại,” Minh trả lời ngắn gọn, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào ông Lưu Phong. “Ông có biết ai có thể muốn giết người này không? Và ông có nghe nói về một nơi nào có cánh cửa phía sau trong khu chợ đêm này không?”
Ông Lưu Phong nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ. “Người đàn ông đó là ai?”
“Không rõ danh tính, nhưng có vẻ như hắn biết điều gì đó quan trọng. Trước khi chết, hắn để lại một mảnh giấy nhắc đến chợ đêm và một cánh cửa phía sau.”
Lưu Phong thở dài, “Khu chợ này không thiếu những ngóc ngách tối tăm và bí mật. Nhưng nếu ngươi muốn biết về cánh cửa phía sau, có một nơi mà ta nghĩ ngươi nên đến.”
Minh ngước mắt lên, ánh mắt sáng rực, “Nơi nào?”
“Có một con hẻm nhỏ ở cuối khu chợ, ít ai dám bén mảng đến. Nơi đó được gọi là ‘Hẻm Câm,’ bởi vì những ai đi vào thường không nói ra những gì họ thấy. Trong hẻm đó có một cánh cửa gỗ cổ, được gọi là ‘cánh cửa phía sau’ vì nó dẫn đến một khu vực bí mật mà không ai biết rõ.”
Minh cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. “Hẻm Câm” nghe như một nơi đầy rẫy nguy hiểm, nhưng đó có thể là nơi mà vụ án này sẽ được giải mã.
“Cảm ơn ông, Lưu Phong. Tôi sẽ điều tra xem sao,” Minh nói, rồi quay người chuẩn bị rời đi.
“Tuy nhiên, Minh…” Lưu Phong gọi với theo, giọng ông nghiêm nghị hơn. “Hãy cẩn thận. Có những điều không nên bị khám phá, và khu chợ này có thể không giống như ngươi nghĩ.”
Minh gật đầu, nhưng trong lòng anh quyết tâm hơn bao giờ hết. Anh biết rằng mình đang bước vào một cuộc chơi nguy hiểm, nhưng vụ án này đang dần đưa anh vào những bí mật sâu xa hơn của chợ đêm.
Đêm buông xuống, khu chợ đêm lại trở nên sống động như thường lệ. Minh lặng lẽ quan sát, chờ đến khi khu chợ thưa người và bóng tối bao trùm lấy từng ngóc ngách. Anh rời khỏi gian hàng của Lưu Phong, tiến về phía cuối khu chợ, nơi “Hẻm Câm” nằm.
Con hẻm nhỏ bé, tối tăm như đúng với tên gọi của nó. Những ngọn đèn lồng đỏ rực nơi khác không thể chiếu sáng được vào đây, khiến con hẻm như một nơi bị lãng quên. Minh bước vào, cảm nhận sự im lặng đầy đe dọa đang bao trùm lấy mình.
Đi sâu hơn vào hẻm, Minh bắt đầu thấy cánh cửa gỗ cổ mà ông Lưu Phong nhắc đến. Cánh cửa cũ kỹ, phủ đầy rêu và bụi, như thể đã bị lãng quên từ lâu. Minh ngập ngừng một lát, rồi bước đến gần hơn. Bàn tay anh đặt lên nắm cửa lạnh ngắt, cảm giác như một cơn gió lạnh từ đâu thổi tới.
Đột nhiên, Minh nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau. Anh quay lại, nhưng chỉ thấy bóng tối bao trùm, không ai xung quanh. Minh cẩn thận lắng nghe, nhưng mọi thứ trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng gió khe khẽ.
“Có ai đó đang theo dõi mình…” Minh thầm nghĩ. Nhưng anh không có thời gian để suy đoán. Anh quay lại với cánh cửa, từ từ mở nó ra.
Cánh cửa kêu lên kẽo kẹt, mở ra một lối đi hẹp, dẫn vào một căn phòng nhỏ, tối om. Minh bước vào, ánh sáng từ đèn lồng của anh chiếu sáng một phần không gian xung quanh. Căn phòng trống trơn, chỉ có vài chiếc ghế cũ kỹ và một cái bàn ở giữa.
Nhưng Minh không hề lơ là. Anh biết rằng những nơi như thế này thường chứa đựng bí mật. Anh tiến tới chiếc bàn, nhìn thấy một bản đồ cũ trải rộng trên đó, với những đường nét phác thảo các ngóc ngách của khu chợ đêm.
“Đây là… bản đồ của khu chợ?” Minh nhấc bản đồ lên, đôi mắt chăm chú xem xét. Những ký hiệu và đường kẻ chỉ ra những lối đi ẩn và các khu vực bí mật mà không ai biết tới.
Đúng lúc đó, Minh nghe thấy một tiếng động nhẹ nhàng, như tiếng cánh cửa đóng lại phía sau. Anh quay phắt lại, chỉ để thấy một bóng người đứng lặng trong bóng tối, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào anh.
Bóng người bước ra từ bóng tối, lộ diện là một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt che khuất bởi một chiếc mặt nạ đen. Ánh mắt hắn chứa đựng sự nguy hiểm, và Minh nhận ra rằng mình đang đối diện với một kẻ không dễ dàng bị đánh bại.
“Ngươi là ai?” Minh hỏi, giọng anh trở nên căng thẳng. Bàn tay anh bất giác đặt lên chuôi dao giấu trong áo khoác.
Người đàn ông không trả lời, chỉ đứng đó, im lặng như một bức tượng. Minh cảm nhận được sự căng thẳng lan tỏa trong không khí. Rồi, đột ngột, người đàn ông lao tới, với tốc độ đáng kinh ngạc.
Minh phản ứng nhanh chóng, rút dao ra và né tránh đòn tấn công đầu tiên. Cuộc đối đầu trong căn phòng nhỏ hẹp trở nên căng thẳng, khi Minh phải đối mặt với một kẻ địch nhanh nhẹn và đầy kỹ năng.
Người đàn ông dùng một con dao lớn, tấn công với những đòn chí mạng, nhưng Minh với kỹ năng của một thám tử lão luyện, dễ dàng né tránh và phản công. Nhưng không dễ dàng để đánh bại kẻ thù trong không gian chật hẹp này. Mỗi bước di chuyển đều có thể dẫn đến nguy hiểm.
Cuối cùng, Minh tìm được sơ hở, đẩy kẻ địch lùi lại bằng một cú đánh mạnh vào cánh tay hắn. Con dao của hắn rơi xuống đất, và Minh nhanh chóng tóm lấy tay hắn, đẩy hắn vào tường.
“Ngươi là ai? Tại sao lại giết người?” Minh gằn giọng hỏi, tay siết chặt, sẵn sàng nếu hắn cố gắng phản kháng.
Người đàn ông đeo mặt nạ cười khẽ, một nụ cười lạnh lẽo. “Ngươi không hiểu gì cả, thám tử. Đây chỉ là khởi đầu. Ngươi đã dấn thân vào một trò chơi mà không biết mình đang đối đầu với ai.”
Trước khi Minh kịp phản ứng, người đàn ông bất ngờ tung một cú đá vào bụng Minh, khiến anh lùi lại. Trong khoảnh khắc đó, hắn lao về phía cánh cửa, mở toang và biến mất trong bóng tối.
Minh loạng choạng đứng dậy, cảm giác đau nhói ở bụng. Nhưng hơn cả, anh cảm thấy sự thất bại khi để kẻ thù trốn thoát. Anh không thể để vụ án này đi xa hơn mà không biết sự thật.
Minh nhìn quanh căn phòng, bản đồ vẫn còn đó. Anh biết rằng đây là manh mối quan trọng, và anh phải nhanh chóng giải mã nó trước khi quá muộn. Đêm nay, bí mật của chợ đêm có thể sẽ được hé lộ, và Minh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật.