Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 6
Chương 6: Âm mưu trong bóng tối
Đêm xuống, khu chợ đêm lại trở nên nhộn nhịp như thường lệ, nhưng Minh cảm nhận rõ ràng sự bất an len lỏi trong không khí. Những lời mà anh nghe được trong hầm ngầm vẫn còn vang vọng trong đầu. Họ đã biết về anh, và đêm nay sẽ là một cuộc đối đầu quyết liệt.
Minh chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi bước ra khỏi quán trọ. Anh mang theo con dao nhỏ luôn gắn bó với mình, cùng với những tài liệu quan trọng mà anh tìm được. Minh biết rằng chỉ có một cách để sống sót qua đêm nay – phải đối mặt và vạch trần âm mưu này trước khi họ kịp ra tay.
Anh bước vào khu chợ đêm, mắt luôn quan sát xung quanh. Đám đông dường như không để ý đến sự hiện diện của anh, nhưng Minh biết rõ rằng họ, những kẻ trong bóng tối, đang theo dõi từng bước đi của mình.
“Hẻm Câm…” Minh thầm nghĩ, nhớ lại những gì ông Lưu Phong đã nói. Đó sẽ là nơi mà mọi chuyện sẽ kết thúc.
Minh di chuyển qua những gian hàng đông đúc, giữ cho bản thân luôn chìm trong bóng tối. Cuối cùng, anh đến trước con hẻm nhỏ, nơi bóng tối dày đặc như đêm trước. Hẻm Câm, nơi mà ai cũng tránh xa, giờ đây lại trở thành sân khấu của một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.
Minh bước vào hẻm, mọi giác quan của anh đều cảnh giác cao độ. Ánh sáng từ những chiếc đèn lồng phía sau nhanh chóng mờ dần, để lại anh trong một không gian tối đen như mực. Mỗi bước chân của anh đều vang vọng, như thể nhắc nhở anh về sự im lặng chết chóc đang chờ đợi.
Đi sâu hơn vào hẻm, Minh bắt đầu nghe thấy những âm thanh nhẹ nhàng nhưng không thể nhầm lẫn – tiếng thở, tiếng bước chân rất nhẹ, và cả tiếng cười khẽ của ai đó trong bóng tối. Họ đã ở đó, chờ đợi anh.
Đột nhiên, một ánh sáng lóe lên từ phía trước. Minh nhanh chóng né sang một bên, tránh khỏi một đòn tấn công bất ngờ. Một con dao sắc nhọn lao tới, cắm phập vào bức tường bên cạnh, chỉ cách mặt anh vài phân.
Minh ngay lập tức rút dao của mình ra, đôi mắt tập trung vào những bóng người xuất hiện từ trong bóng tối. Ba người đàn ông mặc áo đen, mặt che kín, tiến lại gần anh, ánh mắt lạnh lùng.
“Cuối cùng thì ngươi cũng đến,” một trong số họ lên tiếng, giọng nói lạnh lùng và khàn đục mà Minh nhận ra từ cuộc nói chuyện trong hầm ngầm.
“Các ngươi là ai? Tại sao lại giết người?” Minh hỏi, giọng anh trầm tĩnh nhưng đầy uy lực.
“Ngươi không cần biết quá nhiều. Đêm nay sẽ là đêm cuối cùng của ngươi,” người đàn ông đáp, tay hắn giơ lên ra hiệu cho hai kẻ còn lại tấn công.
Cuộc chiến trong con hẻm tối bắt đầu. Minh nhanh chóng né tránh những đòn tấn công từ cả hai phía, phản ứng của anh sắc bén và dứt khoát. Anh biết rằng mình đang đối đầu với những kẻ chuyên nghiệp, nhưng với kỹ năng của mình, Minh không hề nao núng.
Một tên lao tới từ phía bên phải, Minh quay người né tránh, đồng thời tung một cú đá vào chân hắn, khiến hắn loạng choạng. Ngay lập tức, Minh vung dao, đâm vào vai kẻ tấn công, khiến hắn rên rỉ đau đớn và ngã quỵ.
Nhưng không có thời gian để nghỉ ngơi, Minh phải đối phó với tên thứ hai đang tấn công từ phía trước. Hắn lao tới, nhưng Minh nhanh chóng bắt lấy cổ tay hắn, dùng sức đẩy hắn về phía bức tường, làm hắn mất thăng bằng. Minh tung thêm một đòn vào sườn hắn, khiến hắn ngã xuống đất.
Người đàn ông còn lại, kẻ đứng đầu, không tỏ vẻ hoảng sợ hay nao núng. Hắn nhìn Minh bằng ánh mắt đầy quyết tâm, rồi từ từ tiến tới, con dao trong tay hắn sáng lấp lánh dưới ánh đèn lờ mờ.
“Ngươi không biết mình đang đối đầu với ai đâu,” hắn nói, giọng điệu vẫn bình thản như trước.
Minh không đáp, anh chỉ tập trung vào từng cử động của đối thủ. Hắn di chuyển nhanh và mạnh mẽ, đòn tấn công chính xác và đầy sát khí. Minh phải dùng hết kỹ năng của mình để đối phó, từng bước di chuyển của hắn đều có thể dẫn đến cái chết.
Họ quấn lấy nhau trong cuộc chiến căng thẳng, dao sắc bén lướt qua không khí, tạo nên những âm thanh sắc lạnh. Minh cố gắng giữ bình tĩnh, chờ đợi cơ hội để ra đòn quyết định.
Cuối cùng, một sơ hở xuất hiện. Kẻ địch vô tình để lộ một khoảng trống khi hắn lao tới tấn công. Minh tận dụng cơ hội này, tránh đòn và dùng dao đâm mạnh vào bụng hắn. Kẻ địch rên rỉ trong đau đớn, ánh mắt hắn lóe lên sự ngạc nhiên trước khi hắn gục xuống.
Minh thở hổn hển, nhìn kẻ địch đang nằm gục dưới chân mình. Nhưng thay vì hả hê, anh cảm thấy một nỗi lo lắng dâng trào. Anh biết rằng vụ án này còn chưa kết thúc, và phía sau những kẻ này, còn có những kẻ khác mạnh mẽ hơn, nguy hiểm hơn.
Trước khi tên cầm đầu gục hẳn, Minh quỳ xuống gần hắn, cố gắng kéo thông tin cuối cùng từ hắn.
“Ai là kẻ đứng sau tất cả chuyện này? Tại sao ngươi phải giết người để che giấu sự thật?” Minh hỏi, giọng anh đầy quyết tâm.
Tên cầm đầu khẽ cười, một nụ cười cay đắng và mệt mỏi. “Ngươi sẽ không bao giờ biết hết sự thật đâu… Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm… Chợ đêm này… là cả một mạng lưới quyền lực… và ngươi… đã dấn thân quá sâu…”
Hắn ngừng lại, hơi thở đứt quãng, rồi đôi mắt hắn dần khép lại, không còn lời nào nữa.
Minh đứng dậy, cảm giác bất lực lấn át. Nhưng anh biết rằng mình không thể dừng lại ở đây. Dù tên cầm đầu đã chết, nhưng những gì hắn nói đã hé lộ một phần sự thật – chợ đêm này không chỉ là một nơi buôn bán thông thường, mà là một phần của một âm mưu lớn hơn nhiều.
“Phải tìm ra kẻ đứng sau tất cả chuyện này…” Minh tự nhủ, đôi mắt anh ánh lên sự quyết tâm. Cuộc chiến trong hẻm câm đã kết thúc, nhưng cuộc chiến thực sự mới chỉ bắt đầu. Minh phải tiếp tục điều tra, phải vạch trần toàn bộ âm mưu đen tối bao trùm lên chợ đêm này, trước khi quá muộn.