Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 7
Chương 7: Truy tìm hung thủ
Minh đứng lặng một lúc sau khi kẻ cầm đầu ngã xuống, những lời cuối cùng của hắn vẫn vang vọng trong đầu anh. “Chợ đêm này… là cả một mạng lưới quyền lực… và ngươi… đã dấn thân quá sâu…” Minh biết rằng mình đã chạm vào một bí mật lớn hơn nhiều so với những gì anh từng tưởng tượng.
Sau khi đảm bảo rằng những kẻ tấn công đã bị vô hiệu hóa, Minh nhanh chóng lục soát người tên cầm đầu. Anh tìm thấy một mảnh giấy nhỏ trong túi áo của hắn. Mảnh giấy chỉ chứa một dòng chữ ngắn ngủi: “Đình Đăng – Tầng lớp trên của chợ đêm.”
Minh nhíu mày khi đọc dòng chữ. “Đình Đăng? Tầng lớp trên? Phải chăng đó là nơi mà những kẻ quyền lực thực sự đang ẩn mình?” Anh tự hỏi. Đây có thể là manh mối dẫn đến kẻ đứng sau mọi chuyện.
Không có thời gian để lãng phí, Minh rời khỏi Hẻm Câm, trở lại chợ đêm. Nhưng lần này, anh không chỉ là một thám tử đi điều tra. Anh đang bước vào một trận chiến với những kẻ có quyền lực và sẵn sàng giết người để bảo vệ bí mật của chúng.
Minh di chuyển một cách thận trọng, mắt luôn cảnh giác với những người xung quanh. Anh biết rằng mọi ánh mắt, mọi cái nhìn đều có thể ẩn chứa một ý đồ đen tối. Nhưng anh cũng biết rằng mình không thể dừng lại.
“Đình Đăng… Đình Đăng…” Minh lẩm bẩm, cố gắng nhớ lại những gì anh biết về nơi này. Đó là một khu vực đặc biệt trong chợ đêm, nơi mà chỉ có những kẻ quyền lực và giàu có mới có thể lui tới. Tầng lớp trên của xã hội thường đến đó để thực hiện những giao dịch mà họ không muốn ai biết đến.
Cuối cùng, Minh tìm đến một người bán hàng già nua, người đã sống trong chợ đêm suốt nhiều năm. Ông ta đang ngồi trầm ngâm bên gian hàng của mình, nhìn những người qua lại với ánh mắt u buồn.
“Thưa ông, tôi cần biết về Đình Đăng,” Minh hỏi thẳng, không muốn mất thời gian vòng vo.
Người đàn ông già ngẩng đầu lên nhìn Minh, ánh mắt ông ta lộ rõ sự ngạc nhiên pha lẫn lo lắng. “Cậu… cậu biết về Đình Đăng sao? Đó không phải là nơi mà người bình thường có thể bước vào.”
“Đúng vậy, nhưng tôi cần biết. Ông có thể giúp tôi không?” Minh hỏi, giọng anh pha lẫn sự kiên quyết.
Người đàn ông thở dài, ánh mắt ông ta dường như đã nhìn thấu nhiều chuyện. “Đình Đăng là nơi những kẻ quyền lực tụ họp. Nhưng đó cũng là nơi nguy hiểm, nơi mà những kẻ bình thường như chúng ta không nên dính dáng vào.”
Minh gật đầu, cảm nhận rõ sự cảnh báo trong giọng nói của ông. “Tôi hiểu, nhưng tôi không có lựa chọn. Xin ông hãy chỉ đường cho tôi.”
Người đàn ông già im lặng một lúc, rồi cuối cùng cũng gật đầu. “Đi qua con hẻm nhỏ phía bên trái của khu chợ, sau đó rẽ phải ở ngã ba. Cậu sẽ thấy một cánh cửa gỗ lớn, không có biển hiệu. Đó là Đình Đăng. Nhưng hãy cẩn thận, một khi cậu đã bước vào, sẽ không có đường lùi.”
Minh cảm ơn người đàn ông và lập tức di chuyển đến địa điểm được chỉ dẫn. Lời cảnh báo của ông ta không làm Minh chùn bước, mà ngược lại, càng làm anh thêm quyết tâm. Anh biết rằng đây là cơ hội để tìm ra kẻ đứng sau toàn bộ âm mưu này.
Khi Minh đến trước cánh cửa gỗ lớn, anh dừng lại một lát, hít một hơi sâu. Không có dấu hiệu gì từ bên ngoài cho thấy đây là một nơi đặc biệt, nhưng Minh có thể cảm nhận được sự bí ẩn và nguy hiểm toát ra từ phía bên trong.
Anh đẩy cửa bước vào, một không gian rộng lớn và sang trọng hiện ra trước mắt. Ánh sáng từ những chiếc đèn chùm rực rỡ chiếu sáng cả căn phòng, nơi những kẻ quyền lực đang tụ họp, nói chuyện và thực hiện những giao dịch bí mật.
Minh nhanh chóng nhận ra rằng đây không chỉ là một nơi để buôn bán, mà còn là trung tâm quyền lực thực sự của chợ đêm. Những kẻ quyền lực nhất của khu chợ đang ngồi ở đây, điều hành mọi thứ từ trong bóng tối.
Anh bước qua những người đàn ông và phụ nữ đang mặc những bộ trang phục đắt tiền, ánh mắt họ đều toát lên sự lạnh lùng và toan tính. Minh biết rằng anh đang đi vào hang ổ của những con sói, nhưng anh không thể quay đầu lại.
“Chào cậu, lạ mặt. Cậu đang tìm gì ở đây?” Một giọng nói trầm vang lên từ phía sau Minh.
Minh quay lại, đối diện với một người đàn ông trung niên có gương mặt cứng rắn và đôi mắt sắc bén. Ông ta mặc một bộ áo dài gấm, trên ngực đeo một biểu tượng mà Minh không nhận ra.
“Tôi đến để tìm kiếm sự thật,” Minh đáp, giọng anh bình tĩnh nhưng không kém phần kiên quyết.
Người đàn ông nhếch mép cười, ánh mắt ông ta lộ rõ vẻ khinh thường. “Sự thật? Ở đây, sự thật chỉ là thứ mà chúng tôi muốn mọi người tin. Cậu không thuộc về nơi này, tốt nhất là cậu nên rời đi trước khi quá muộn.”
Minh không nao núng, anh bước tới gần hơn. “Tôi không thể rời đi khi những người vô tội đang bị giết hại để che giấu tội ác của các người.”
Người đàn ông cười khẩy, “Người vô tội? Cậu không biết mình đang nói về cái gì đâu. Ở đây, không có ai vô tội cả. Mọi người đều có mục đích riêng của mình, và nếu cậu muốn sống sót, cậu cũng nên tìm một mục đích.”
Minh biết rằng mình không thể thuyết phục được người đàn ông này. Anh đã dấn thân vào cuộc chơi của những kẻ quyền lực, và giờ đây anh phải đối đầu với chúng.
“Ngươi là kẻ đứng sau mọi chuyện phải không?” Minh hỏi thẳng, đôi mắt anh sáng rực lên sự quyết tâm.
Người đàn ông ngừng cười, ánh mắt ông ta trở nên lạnh lùng. “Ta không phải là kẻ duy nhất, nhưng nếu cậu muốn đối đầu với ta, thì cứ việc.”
Ngay lập tức, người đàn ông ra hiệu cho một nhóm vệ sĩ đứng gần đó. Họ tiến tới Minh, vũ khí trong tay sẵn sàng.
Minh hiểu rằng mình đang ở trong tình thế nguy hiểm nhất từ trước đến nay. Nhưng anh không có sự lựa chọn nào khác. Anh phải chiến đấu, phải đối đầu với những kẻ đang điều hành chợ đêm và đứng sau mọi âm mưu đen tối này.
Và như thế, trong không gian sang trọng nhưng đầy hiểm nguy của Đình Đăng, Minh chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng – cuộc chiến để vạch trần toàn bộ sự thật và đưa những kẻ tội ác ra ánh sáng.