Án Mạng Tại Khu Chợ Đêm - Chương 8
Chương 8: Cuộc đối đầu nguy hiểm
Minh đứng yên giữa căn phòng rộng lớn của Đình Đăng, ánh mắt anh quét qua những vệ sĩ đang tiến lại gần. Những kẻ này không chỉ là lính canh đơn thuần; chúng được huấn luyện kỹ lưỡng và sẵn sàng bảo vệ bí mật của những kẻ quyền lực bằng bất cứ giá nào.
Minh nắm chặt con dao trong tay, hơi thở anh trở nên chậm rãi và đều đặn. Anh biết mình cần phải tập trung hết sức, vì cuộc đối đầu này sẽ không dễ dàng. Trước mặt anh, người đàn ông trung niên với ánh mắt sắc lạnh vẫn đứng yên, quan sát với vẻ khinh thường.
“Các người nghĩ rằng có thể giết tôi mà che giấu sự thật sao?” Minh nói, giọng anh lạnh lùng. “Tôi sẽ đưa mọi thứ ra ánh sáng, và các người sẽ phải trả giá.”
Người đàn ông trung niên khẽ cười, “Ngươi thật sự tin rằng mình có thể thoát khỏi đây sao? Đây là lãnh địa của chúng ta, và ngươi chỉ là một con cờ trong trò chơi này.”
Ngay khi hắn dứt lời, một trong những tên vệ sĩ lao tới, con dao sáng lấp lánh trong tay hắn nhắm thẳng vào Minh. Minh ngay lập tức né tránh, đồng thời đâm ngược dao vào sườn kẻ tấn công. Tên vệ sĩ rên rỉ trong đau đớn, ngã quỵ xuống đất.
Không để cho Minh có thời gian nghỉ ngơi, hai tên vệ sĩ khác tiếp tục tấn công. Minh lùi lại, cố gắng tạo khoảng cách để đánh giá tình hình. Những đòn tấn công liên tiếp được tung ra từ cả hai phía, nhưng Minh với kỹ năng nhanh nhẹn và dứt khoát đã né tránh được hầu hết. Anh cảm nhận được sự căng thẳng và nguy hiểm tăng lên từng giây.
Minh lao vào tấn công tên vệ sĩ gần nhất, dùng dao đâm mạnh vào cổ tay hắn, khiến hắn làm rơi vũ khí. Ngay lập tức, anh dùng sức đẩy hắn về phía tên còn lại, khiến cả hai mất thăng bằng. Minh tận dụng cơ hội, tung một cú đá vào ngực một tên, đẩy hắn ngã ra xa.
Nhưng tên còn lại nhanh chóng lấy lại thăng bằng và quay lại tấn công. Minh buộc phải bước lùi, né tránh những đòn đánh mạnh mẽ từ hắn. Kẻ thù này không dễ đối phó, nhưng Minh biết rằng mình không thể dừng lại. Anh cần phải hạ gục chúng để tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Trong một khoảnh khắc sơ hở của tên vệ sĩ, Minh tận dụng cơ hội, quét chân hạ gục hắn. Khi tên vệ sĩ ngã xuống, Minh lao tới đè hắn xuống đất, dùng dao kề vào cổ hắn.
“Ngươi sẽ không sống sót qua đêm nay,” Minh thì thầm, nhưng trước khi hắn kịp phản ứng, Minh đã chặn hắn lại bằng một đòn chí mạng. Hắn ngã xuống, bất động.
Chỉ còn lại một tên vệ sĩ đứng dậy sau cú ngã. Hắn nhìn Minh với ánh mắt điên cuồng, nhưng cũng lộ rõ sự sợ hãi. Minh tiến tới, đôi mắt anh ánh lên sự kiên quyết. Tên vệ sĩ này không dám tấn công thêm mà lùi lại, nhận ra rằng hắn không có cơ hội.
Người đàn ông trung niên đã chứng kiến toàn bộ cuộc chiến, ánh mắt hắn giờ đây không còn sự khinh thường như lúc đầu. Hắn lùi lại một bước, đôi mắt đăm chiêu khi thấy những vệ sĩ của mình bị hạ gục.
“Ngươi thực sự không biết sợ hãi là gì, phải không?” Người đàn ông nói, giọng hắn lạnh lùng hơn bao giờ hết. “Nhưng đừng nghĩ rằng ngươi đã thắng. Cuộc chơi này còn lâu mới kết thúc.”
Minh giữ chặt con dao trong tay, bước tới gần người đàn ông. “Nói đi, ai là kẻ đứng sau tất cả chuyện này? Tại sao lại giết người vô tội để bảo vệ bí mật của các ngươi?”
Người đàn ông cười khẽ, “Ngươi thật sự nghĩ rằng những gì ngươi đã thấy là toàn bộ sự thật sao? Chúng ta chỉ là những con tốt trong một trò chơi lớn hơn rất nhiều. Và ngay cả khi ngươi có giết ta, ngươi cũng không thể làm gì được.”
Minh cảm nhận được sự thật trong lời nói của hắn. Người đàn ông này không phải là kẻ duy nhất điều hành mạng lưới quyền lực này. Còn có những kẻ khác, mạnh mẽ hơn, ẩn mình trong bóng tối.
“Ta sẽ tìm ra kẻ đứng đầu,” Minh nói, giọng anh đầy kiên quyết. “Dù cho ngươi có che giấu sự thật thế nào, nó vẫn sẽ được phơi bày.”
Người đàn ông không trả lời, chỉ nhìn Minh với ánh mắt lạnh lẽo. Minh biết rằng mình sẽ không nhận được câu trả lời từ hắn, nhưng anh cũng không cần phải đợi thêm.
Trước khi Minh kịp ra tay, một tiếng động lớn vang lên từ phía cửa. Một nhóm người lạ xuất hiện, dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn, mặc áo dài trắng, khuôn mặt đầy quyền lực và tàn nhẫn.
Minh quay lại, đối diện với nhóm người mới đến. “Ngươi là ai?” Anh hỏi, giọng anh trở nên cứng rắn.
Người đàn ông cao lớn bước tới, ánh mắt hắn chứa đựng sự uy nghiêm. “Ta là người mà ngươi đang tìm. Nhưng đêm nay không phải là lúc để ngươi biết sự thật. Hãy quay về, thám tử, và quên hết những gì ngươi đã thấy.”
Minh nắm chặt dao, đôi mắt anh không hề nao núng. “Tôi không thể quay về mà không biết sự thật. Dù các ngươi có quyền lực thế nào, tôi cũng sẽ không dừng lại.”
Người đàn ông cười khẽ, nhưng nụ cười của hắn không hề có chút nhân từ. “Rất tiếc, thám tử. Ngươi không có lựa chọn.”
Ngay lập tức, Minh cảm nhận được sự nguy hiểm từ nhóm người mới đến. Họ không chỉ là những kẻ quyền lực, mà còn là những kẻ tàn nhẫn sẵn sàng giết người để giữ bí mật. Minh biết rằng mình đang ở trong tình thế nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Nhưng trước khi Minh kịp phản ứng, người đàn ông ra lệnh cho thuộc hạ của mình. “Đưa hắn đi. Đêm nay, hắn sẽ không còn làm phiền chúng ta nữa.”
Minh nhanh chóng nhận ra rằng mình không thể đối đầu với tất cả bọn chúng cùng một lúc. Anh phải tìm cách rút lui, nhưng không thể để lại những gì mình đã tìm được.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Minh quyết định nhanh chóng. Anh tung một cú đá vào kẻ đứng gần nhất, đẩy hắn ngã xuống đất. Ngay lập tức, Minh lao ra khỏi cửa, chạy vào bóng tối bên ngoài.
Những tiếng bước chân vang lên đuổi theo anh, nhưng Minh không dừng lại. Anh biết rằng mình phải rời khỏi nơi này, phải thoát khỏi sự truy đuổi của bọn chúng để tiếp tục điều tra. Đêm nay, anh đã chạm đến một phần sự thật, nhưng còn nhiều điều bí ẩn chưa được giải đáp.
Trong bóng tối của chợ đêm, Minh chạy trốn, cảm nhận được rằng cuộc chiến thực sự vẫn còn đang chờ đợi anh. Những kẻ quyền lực sẽ không dừng lại, và anh cũng không thể. Sự thật phải được phơi bày, dù cho điều đó có nghĩa là đối đầu với những kẻ mạnh mẽ nhất.
Minh biết rằng trận chiến này còn dài và nguy hiểm. Nhưng anh đã quyết định – anh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra toàn bộ sự thật, và đưa những kẻ tội ác ra trước ánh sáng.