Án Mạng Trên Con Đường Tơ Lụa - Chương 6
Chương 6: Cuộc truy đuổi trong đêm
Lâm rời khỏi cửa hàng của Lý Ngọc với quyết tâm tìm lại chiếc nhẫn ngọc bích đã bị cướp. Đêm tối bao trùm lên thành Trường An, nhưng ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn lồng trên phố không thể che giấu sự căng thẳng trong lòng anh. Lâm biết rằng kẻ đã cướp chiếc nhẫn có thể đã trốn thoát, nhưng anh không có thời gian để do dự. Anh cần phải hành động nhanh chóng.
Lâm nhớ lại những gì Lý Ngọc đã nói về kẻ có vết sẹo trên mặt, người đã gửi bức thư đe dọa. Một quán trà nhỏ ở phía tây thành phố – đó sẽ là điểm đến tiếp theo của anh. Anh bước nhanh qua những con phố hẹp, cảm nhận được sự im lặng kỳ lạ khi màn đêm buông xuống. Không khí như đặc lại, mỗi bước chân của anh đều vang lên rõ ràng.
Cuối cùng, Lâm cũng đến được quán trà mà Lý Ngọc đã nhắc đến. Quán trà nhỏ bé, ẩn mình trong một con hẻm tối, chỉ có vài ánh đèn mờ từ bên trong hắt ra. Anh bước vào, ánh mắt nhanh chóng quét qua căn phòng để tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của kẻ có vết sẹo.
Quán trà vắng lặng, chỉ có vài người khách đang ngồi nhấm nháp chén trà. Lâm tiến đến quầy và hỏi người chủ quán, một ông lão gầy gò với đôi mắt tinh anh.
“Thưa ông, tôi đang tìm một người đàn ông có vết sẹo lớn trên mặt. Ông có thấy hắn đến đây không?” Lâm hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy quyền.
Ông lão nhướng mày, rồi khẽ gật đầu. “Có chứ, ta đã thấy hắn. Hắn đến đây khá thường xuyên, luôn ngồi ở góc kia,” ông lão chỉ về một góc khuất trong quán trà. “Nhưng hôm nay hắn đã không đến.”
“Còn ai đi cùng hắn không?” Lâm hỏi tiếp, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát khuôn mặt của ông lão.
“Hắn thường đi một mình, nhưng có lần ta thấy hắn gặp một người khác. Người đó trông rất quyền lực, với một chiếc áo choàng đen kín đáo. Họ nói chuyện với nhau khá lâu, nhưng ta không nghe rõ,” ông lão trả lời, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy sự quan sát.
Lâm gật đầu, cảm ơn ông lão rồi bước ra ngoài. Anh biết rằng không thể lãng phí thời gian. Kẻ có vết sẹo có thể đã trốn thoát, nhưng manh mối về người đàn ông trong áo choàng đen lại là một chìa khóa mới.
Lâm quyết định đi theo hướng mà ông lão chỉ, hy vọng rằng sẽ tìm thấy dấu vết của kẻ có vết sẹo. Khi bước ra khỏi quán trà, anh cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Những con phố dường như trở nên âm u hơn, như thể đang che giấu điều gì đó. Lâm tiến sâu vào khu vực phía tây thành phố, nơi mà anh biết rằng bọn tội phạm thường ẩn náu.
Đi được một đoạn, Lâm bất chợt nghe thấy tiếng động phía trước. Anh nhanh chóng nấp sau một bức tường và quan sát. Trước mắt anh là một nhóm người đang đứng bên ngoài một ngôi nhà nhỏ. Và giữa bọn chúng, Lâm nhận ra kẻ có vết sẹo đang cầm trên tay chiếc nhẫn ngọc bích. Hắn đang trao đổi với một người đàn ông khác, chính là người mặc áo choàng đen mà ông lão trong quán trà đã mô tả.
“Ngươi đã làm tốt lắm,” giọng nói của người đàn ông trong áo choàng đen vang lên, đầy sự lạnh lùng. “Với chiếc nhẫn này, ta sẽ có trong tay sức mạnh mà ta cần để kiểm soát con đường tơ lụa. Không ai có thể ngăn cản ta nữa.”
“Thế còn phần thưởng của ta?” kẻ có vết sẹo hỏi, ánh mắt tham lam hướng về người đàn ông.
Người đàn ông trong áo choàng đen cười khẩy, rồi rút ra một túi bạc từ trong áo choàng và ném về phía kẻ có vết sẹo. “Đây là của ngươi. Nhưng hãy nhớ, đừng để lộ chuyện này ra ngoài, nếu không, ta sẽ đảm bảo rằng ngươi sẽ không bao giờ sống sót để nói lời cuối cùng.”
Kẻ có vết sẹo cầm lấy túi bạc, nở nụ cười hài lòng. “Ngươi cứ yên tâm. Ta không ngu ngốc đến mức phá hỏng cơ hội này.”
Lâm nhận ra rằng đây chính là cơ hội để lấy lại chiếc nhẫn và bắt giữ cả hai kẻ âm mưu. Anh lặng lẽ rút dao nhỏ ra, chuẩn bị tấn công. Nhưng trước khi anh kịp hành động, một tiếng động nhỏ từ phía sau khiến anh giật mình.
Một tên lính gác bất ngờ xuất hiện và hét lên, “Có kẻ theo dõi!”
Ngay lập tức, cả nhóm người quay lại, và người đàn ông trong áo choàng đen nhận ra Lâm. “Là hắn! Bắt lấy hắn ngay!” hắn hét lên.
Lâm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lao vào trận chiến. Anh nhanh chóng đánh gục tên lính gác trước mặt, rồi xoay người tấn công kẻ có vết sẹo. Một cuộc chiến quyết liệt diễn ra trong con hẻm tối tăm. Dù bị bao vây bởi nhiều kẻ địch, nhưng với sự nhanh nhẹn và kỹ năng chiến đấu xuất sắc, Lâm đã hạ gục được hầu hết bọn chúng.
Người đàn ông trong áo choàng đen thấy tình hình bất lợi, liền cố gắng tẩu thoát. Hắn cầm lấy chiếc nhẫn ngọc bích và bỏ chạy. Lâm không chần chừ, lập tức đuổi theo.
Cuộc truy đuổi diễn ra trên những con đường ngoằn ngoèo của thành Trường An. Người đàn ông trong áo choàng đen có vẻ thông thạo đường phố, hắn liên tục đổi hướng và biến mất trong những con ngõ hẹp. Nhưng Lâm không dễ dàng từ bỏ, anh kiên trì bám theo dấu vết của hắn.
Cuối cùng, cuộc truy đuổi đưa cả hai đến một bến cảng nhỏ, nơi những con thuyền đang đậu lặng lẽ trên sông. Người đàn ông trong áo choàng đen đã kiệt sức, hắn đứng giữa bến cảng, nhìn quanh như thể đang tìm kiếm một lối thoát.
“Ngươi không thể trốn thoát được nữa,” Lâm nói lớn, tiến lại gần hắn, tay vẫn cầm chặt dao.
Người đàn ông quay lại, ánh mắt đầy thù hận. “Ngươi không biết mình đang đối đầu với ai đâu, Lâm công tử. Chiếc nhẫn này… nó mang theo sức mạnh mà ngươi không thể tưởng tượng nổi.”
“Ta không quan tâm đến những lời đe dọa của ngươi. Trả lại chiếc nhẫn, và ta sẽ giao ngươi cho quan phủ. Ngươi sẽ có cơ hội để sống,” Lâm đáp lại, giọng nói kiên quyết.
Người đàn ông cười lớn, rồi bất ngờ rút ra một chiếc lọ nhỏ từ trong áo choàng. “Nếu ta không thể có được sức mạnh này, thì không ai có thể!” hắn hét lên, rồi ném chiếc lọ xuống đất.
Một luồng khói đen dày đặc bốc lên, che kín cả bến cảng. Lâm cố gắng xua tan đám khói nhưng vô ích. Khi khói tan, người đàn ông trong áo choàng đen đã biến mất, để lại bến cảng trống rỗng.
Lâm thở dài, cảm thấy sự thất bại đè nặng trong lòng. Hắn đã trốn thoát, và chiếc nhẫn ngọc bích vẫn trong tay kẻ ác. Nhưng Lâm biết rằng đây chưa phải là kết thúc. Anh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra hắn và đưa hắn ra trước công lý.
Với quyết tâm mới, Lâm quay lại thành phố, biết rằng cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu. Anh sẽ cần tìm hiểu thêm về người đàn ông trong áo choàng đen và những kế hoạch tàn ác của hắn. Dù cho hắn có trốn ở đâu, Lâm sẽ không dừng lại cho đến khi mọi bí mật được phơi bày dưới ánh sáng.