Án Mạng Trong Bữa Tiệc Tỷ Phú - Chương 3
Chương 3: Bao Thanh Thiên Xuất Hiện
Căn phòng nơi Hoàng Minh bị giết giờ đã được phong tỏa hoàn toàn. Những nhân viên cảnh sát di chuyển cẩn thận quanh hiện trường, thu thập mọi bằng chứng có thể, nhưng không một ai dám làm phiền Bao Thanh Thiên khi ông đang tập trung suy nghĩ.
Bao Thanh Thiên đứng giữa căn phòng, đôi mắt sắc bén như dò xét từng chi tiết nhỏ nhất. Ông cúi xuống kiểm tra thi thể của Hoàng Minh, gương mặt vẫn giữ vẻ bình thản. Vết đâm trên ngực Hoàng Minh khá sâu và chính xác, chứng tỏ kẻ tấn công rất thông thạo việc sử dụng dao. Ông nhẹ nhàng lật bàn tay của Hoàng Minh, phát hiện vết máu nhỏ trên ngón tay cái của ông ta, như thể Hoàng Minh đã cố gắng viết gì đó trước khi chết.
“Mảnh giấy này…,” Bao Thanh Thiên nói nhỏ, chỉ vào mảnh giấy nhàu nát trong tay Hoàng Minh. “Chúng ta cần phân tích kỹ hơn để xem liệu có thể khôi phục được bất kỳ dấu vết nào từ nó.”
Trung úy Phan đứng bên cạnh, lắng nghe cẩn thận. “Ông nghĩ gì về vụ án này, Bao Thanh Thiên?”
Bao Thanh Thiên đứng dậy, ánh mắt sâu thẳm nhìn quanh căn phòng. “Đây là một vụ án phức tạp, nhưng cũng không phải không thể giải quyết. Kẻ giết người rất cẩn thận, nhưng vẫn có những chi tiết chưa hoàn hảo. Điều đầu tiên cần làm là hiểu rõ về các mối quan hệ của Hoàng Minh. Ai có động cơ giết ông ấy, và tại sao?”
Trung úy Phan gật đầu, sau đó ra lệnh cho một nhân viên cảnh sát tiến hành lấy lời khai từ tất cả các khách mời có mặt trong dinh thự. Bao Thanh Thiên tiếp tục kiểm tra căn phòng, đôi mắt ông dừng lại trên chiếc két sắt đã bị mở.
“Chiếc két này,” Bao Thanh Thiên nói, “dường như là một phần quan trọng của vụ án. Nhưng chúng ta cần biết rõ hơn về những gì đã bị lấy đi.”
Ngô Thành và Lâm Quang đang đứng ở cửa, im lặng quan sát. Bao Thanh Thiên quay sang nhìn họ, như thể ông đã đoán được suy nghĩ của họ.
“Ngô Thành, Lâm Quang,” ông gọi, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy quyền. “Hai người là bạn thân thiết của Hoàng Minh. Hãy kể cho tôi nghe về mối quan hệ của ông ấy với những người khác tại bữa tiệc này.”
Lâm Quang bước tới, giọng nói đầy căng thẳng. “Hoàng Minh là một người rất thành đạt, nhưng cũng có nhiều kẻ thù. Ông ấy từng có những mâu thuẫn với một số người trong giới kinh doanh, và thậm chí cả trong giới chính trị. Nhưng tôi không nghĩ rằng có ai trong số họ dám làm chuyện này trong bữa tiệc của ông ấy.”
“Nhưng ai cũng có thể trở nên tuyệt vọng, nếu có đủ động cơ,” Bao Thanh Thiên nói, giọng ông đầy suy tư. “Ông có thể nói rõ hơn về những người này không?”
Ngô Thành xen vào, đôi mắt lạnh lùng nhưng tinh tế. “Hoàng Minh có một cuộc sống phức tạp. Ông ấy không chỉ là một doanh nhân thành đạt mà còn là người có quyền lực trong giới tài chính. Ông ấy đã giúp đỡ nhiều người, nhưng cũng gây ra thù hận không ít. Một vài doanh nhân có mặt ở đây từng bị Hoàng Minh đe dọa tài sản, còn một số chính trị gia lại bị ông ấy ép buộc phải thực hiện những yêu cầu không mấy dễ chịu.”
Bao Thanh Thiên gật đầu, tiếp tục dò xét ánh mắt của họ, như thể ông đang cân nhắc điều gì đó.
“Vậy là trong số những khách mời đêm nay, có nhiều người có lý do để ghét bỏ Hoàng Minh,” ông nói. “Chúng ta cần tìm hiểu kỹ hơn về từng người, để xác định xem ai có đủ lý do để ra tay.”
Một cảnh sát trẻ tiến tới, đưa cho Bao Thanh Thiên một danh sách các khách mời cùng với những lời khai ban đầu. Bao Thanh Thiên lướt qua danh sách, ánh mắt ông dừng lại ở một cái tên quen thuộc.
“Mai Ly,” ông thì thầm, rồi ngước nhìn Lâm Quang. “Cô ấy có mối quan hệ thế nào với Hoàng Minh?”
Lâm Quang do dự một chút trước khi trả lời. “Mai Ly là một ngôi sao điện ảnh, nhưng cô ấy có liên hệ mật thiết với Hoàng Minh. Ông ấy đã đầu tư vào nhiều dự án phim của cô ấy và có vẻ như họ có mối quan hệ khá thân thiết, nhưng cũng không ít căng thẳng.”
“Căng thẳng?” Bao Thanh Thiên nhướn mày, tỏ vẻ quan tâm.
“Vâng,” Ngô Thành nói tiếp, ánh mắt lướt qua Lâm Quang. “Hoàng Minh đã kiểm soát rất nhiều thứ trong sự nghiệp của Mai Ly, và cô ấy từng có lần phàn nàn rằng ông ấy can thiệp quá sâu vào cuộc sống cá nhân của cô.”
Bao Thanh Thiên trầm ngâm. “Có thể đó là một lý do, nhưng không đủ mạnh để thúc đẩy một vụ án mạng như thế này. Tuy nhiên, chúng ta không nên bỏ qua bất kỳ khả năng nào.”
Bao Thanh Thiên bước tới cửa sổ, nhìn ra ngoài màn đêm tĩnh lặng. “Chúng ta sẽ phải phỏng vấn từng người một, kiểm tra alibi của họ và đối chiếu với những gì chúng ta biết. Vụ án này không chỉ là về một cái chết, mà còn là về sự phản bội, lòng tham và quyền lực. Và tôi tin rằng câu trả lời nằm ngay trong dinh thự này.”
Không khí trong phòng như chùng xuống, sự im lặng bao trùm, chỉ còn lại tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ cổ trên tường. Bao Thanh Thiên đứng đó, lặng im suy nghĩ, trước khi quay lại nhìn Trung úy Phan.
“Bắt đầu với Mai Ly,” ông ra lệnh. “Cô ấy có thể biết nhiều hơn những gì chúng ta nghĩ.”