Án mạng trong căn phòng kín - Chương 5
Chương 5: Cuộc gặp gỡ
Tiểu Bảo thức dậy vào sáng hôm sau với tâm trạng đầy háo hức. Cậu biết mình cần phải tìm kiếm thêm thông tin về người lạ mà mọi người đã nhắc đến. Đặc biệt, dấu hiệu về cái bớt trên má trái có thể là một manh mối quý giá.
“Trước hết, mình cần tìm hiểu về bối cảnh xã hội xung quanh vụ án này,” Tiểu Bảo nghĩ, quyết định quay trở lại quán trà nơi cậu đã gặp Đinh Phúc. Biết đâu có thêm thông tin từ những người trong giới thương mại.
Khi đến quán trà, cậu thấy Đinh Phúc đang ngồi một mình, trông có vẻ căng thẳng. Tiểu Bảo không ngần ngại tiếp cận ông ta. “Chào ông, tôi trở lại để hỏi thêm về vụ án của Lý Tôn,” cậu nói.
“Ngươi lại tới đây làm gì? Ta đã nói rõ rồi!” Đinh Phúc quắc mắt, nhưng vẫn không thể che giấu vẻ lo lắng.
“Tôi cần biết thêm thông tin. Có thể ông đã thấy người lạ nào đó không?” Tiểu Bảo hỏi, cố giữ giọng điềm tĩnh.
Đinh Phúc suy nghĩ một lát, rồi thở dài. “Ngươi muốn biết? Được thôi. Có một kẻ lạ mặt đã từng lảng vảng quanh khu vực Lý Tôn, nhưng ta không biết rõ hắn là ai. Hắn cũng không thường xuất hiện ở đây.”
“Ông có nhớ bất cứ điều gì về hắn không? Tên hay diện mạo?” Tiểu Bảo tiếp tục thuyết phục.
“Chỉ nhớ rằng hắn có cái bớt ở má trái. Hắn khá lôi thôi và thường mặc áo khoác màu nâu,” Đinh Phúc đáp, sự kiên nhẫn đang dần cạn.
“Cảm ơn ông,” Tiểu Bảo nói, cảm giác như mình vừa tìm thấy một mảnh ghép quan trọng. Cậu rời quán trà với một cảm giác mới mẻ.
Điều tra người lạ
Tiểu Bảo quyết định quay lại khu vực gần nhà Lý Tôn, hy vọng sẽ gặp ai đó có thêm thông tin. Cậu đi dạo quanh khu phố, quan sát từng ngóc ngách. Đột nhiên, cậu thấy một người đàn ông có hình dáng khá lôi thôi, đứng một mình bên lề đường.
“Có lẽ đây là cơ hội của mình,” Tiểu Bảo tự nhủ.
Cậu tiến tới gần. “Xin chào! Tôi đang tìm một người lạ có cái bớt ở má trái. Ông có thấy hắn không?” cậu hỏi.
Người đàn ông nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt nghi ngờ. “Hắn sao? Hắn thường hay xuất hiện ở đây. Nhưng ta không biết hắn đang làm gì,” ông ta đáp.
“Ông có biết tên của hắn không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Không, nhưng nghe nói hắn có liên quan đến một số việc mờ ám. Hắn thường bị thấy đi cùng những kẻ không tốt,” người đàn ông nói thêm.
“Cảm ơn ông!” Tiểu Bảo cảm thấy tim mình đập nhanh. Cậu cần phải tìm hiểu thêm về những kẻ mà người lạ này thường lui tới.
Đối mặt với một mối đe dọa
Tiểu Bảo quyết định đến một quán rượu gần đó, nơi mà người ta thường bàn tán về những chuyện xung quanh khu phố. Khi vào trong, cậu nhìn thấy một nhóm đàn ông đang nói chuyện rôm rả.
Cậu tiến tới và hỏi một người trong nhóm, “Xin lỗi, tôi đang tìm một người lạ có cái bớt ở má trái. Có ai biết hắn không?”
Người đàn ông trong nhóm nhìn cậu một hồi rồi nói, “Hắn tên là Tôn Mạc. Làm ăn với những kẻ xấu. Nghe nói hắn vừa mới ra tù.”
Tiểu Bảo cảm thấy như có một cú sốc. “Hắn ra tù? Ông có biết hắn đang làm gì không?” cậu hỏi.
“Nghe nói hắn đang tìm cách trả thù những kẻ đã hại hắn trước đây,” người đàn ông đáp, giọng trầm xuống.
“Trả thù? Hắn có liên quan đến cái chết của Lý Tôn không?” Tiểu Bảo hỏi với giọng hồi hộp.
“Không ai rõ, nhưng nếu hắn có vấn đề với Lý Tôn, có thể hắn đã ra tay,” người đàn ông cảnh báo.
Tiểu Bảo cảm thấy mồ hôi ướt đẫm trán. “Cảm ơn ông, tôi sẽ tìm Tôn Mạc,” cậu nói, sau đó nhanh chóng rời khỏi quán rượu.
Tìm Tôn Mạc
Bước ra khỏi quán, Tiểu Bảo quyết định đi tìm Tôn Mạc. Cậu nhớ rằng hắn có thể đang ở gần bến cảng, nơi thường lui tới của những kẻ lưu manh. Cảm giác hồi hộp dâng trào, nhưng cậu biết rằng mình cần phải tìm ra sự thật.
Khi đến bến cảng, cậu tìm kiếm trong đám đông. Cuối cùng, cậu thấy Tôn Mạc đang ngồi một mình bên một chiếc thuyền, vẻ mặt tối tăm. Cậu tiến lại gần, quyết tâm hỏi hắn.
“Tôn Mạc?” Tiểu Bảo gọi.
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đong đưa. “Ngươi là ai?” Tôn Mạc hỏi.
“Tôi là Tiểu Bảo. Tôi điều tra về cái chết của Lý Tôn. Tôi cần hỏi ông một số điều,” cậu nói.
“Cái chết của Lý Tôn? Ta không quan tâm đến những chuyện đó,” Tôn Mạc đáp, nhưng cậu cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của hắn.
“Nhưng ông có thể có thông tin quan trọng. Ông từng có mối quan hệ nào với hắn không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Tôi không có gì liên quan đến hắn. Hắn đã từ chối tôi trong một thương vụ lớn, và tôi đã hối tiếc vì điều đó. Nhưng giết người không phải là cách của tôi,” Tôn Mạc trả lời, ánh mắt lạnh lùng.
“Nhưng ông đã bị thấy gần nhà hắn trước khi hắn chết. Tại sao?” Tiểu Bảo thúc giục.
Tôn Mạc im lặng một lúc, sau đó thở dài. “Ta không muốn dính dáng đến cái chết của hắn. Có một người khác cũng muốn hắn biến mất,” hắn thú nhận.
“Người nào?” Tiểu Bảo hỏi, lòng thắt lại.
“Tôi không biết tên, nhưng hắn có một cái bớt ở má trái. Tôi đã thấy hắn ở gần nhà Lý Tôn vào đêm đó,” Tôn Mạc nói, giọng đầy ngán ngẩm.
Kết thúc chương
Tiểu Bảo cảm thấy như vừa nhận được một cú sốc lớn. Hắn đã nghe nói về người lạ đó từ nhiều nguồn khác nhau, và giờ đây, mọi thứ đang dần liên kết lại. Mảnh ghép cuối cùng có thể đang ở rất gần, và cậu biết rằng mình cần phải hành động ngay lập tức. Hành trình khám phá sự thật về cái chết của Lý Tôn vẫn chưa kết thúc, mà giờ đây lại càng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.