Án mạng trong hội chợ - Chương 4
Chương 4: Điều tra nhân chứng
Hội chợ đã trở nên nhộn nhịp hơn khi đêm sâu, nhưng trong lòng Tiểu Bảo và Lan, nỗi lo lắng không hề giảm sút. Họ vừa mới phát hiện ra chiếc khăn lụa đỏ có thể liên quan đến một gia đình quý tộc, và điều đó khiến họ càng cảm thấy căng thẳng hơn.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu kỹ về buổi tiệc đó,” Tiểu Bảo nói khi họ đứng ở một góc khuất, tránh xa sự ồn ào. “Nếu có ai đó ở đó biết về vụ án này, chúng ta có thể tìm được manh mối.”
“Nhưng làm sao chúng ta có thể vào được?” Lan hỏi, ánh mắt đầy lo âu.
“Có lẽ chúng ta có thể cải trang thành người phục vụ,” Tiểu Bảo đề xuất, một ý tưởng lóe lên trong đầu. “Chúng ta có thể dễ dàng vào trong và tìm kiếm thông tin mà không ai nghi ngờ.”
“Đó là một ý tưởng hay! Nhưng chúng ta cần chuẩn bị cho một số thứ,” Lan nói, bắt đầu cảm thấy phấn khích. “Tôi biết một số người ở đây có thể giúp chúng ta.”
Họ nhanh chóng di chuyển về phía khu vực gần hội chợ, nơi có nhiều gian hàng phục vụ đồ ăn và thức uống. Sau khi một hồi hỏi han, họ đã tìm được một người phụ nữ tên là Hoa, người đang làm việc cho một trong những gian hàng.
“Cô có thể giúp chúng tôi không?” Tiểu Bảo nói. “Chúng tôi cần vài bộ đồ phục vụ để có thể vào buổi tiệc quý tộc.”
“Được, nhưng các anh phải giúp tôi chuẩn bị thức ăn cho bữa tiệc trước đã!” Hoa cười lớn. “Chỉ cần giúp tôi một tay là tôi sẽ cho các anh những gì cần thiết.”
Tiểu Bảo và Lan gật đầu, không còn lựa chọn nào khác. Họ cùng Hoa chuẩn bị đồ ăn, trong khi Tiểu Bảo lén lút quan sát xung quanh. Trong lúc làm việc, anh nghe thấy những câu chuyện xung quanh về buổi tiệc, những người sẽ tham dự, và những tin đồn về những cuộc giao dịch bí mật đang diễn ra.
“Nghe nói có nhiều nhân vật quan trọng sẽ đến,” một người bán hàng nói với Hoa. “Họ sẽ bàn bạc về những giao dịch lớn trong giới quý tộc.”
“Họ có thể liên quan đến vụ án mạng không?” Lan hỏi.
“Có thể. Nhưng hãy cẩn thận, vì những người này rất quyền lực và không dễ bị dồn vào chân tường,” người bán hàng trả lời.
Sau khi hoàn thành công việc, Hoa đưa cho họ hai bộ đồ phục vụ. “Nhìn khá ổn đấy! Các anh vào buổi tiệc ngay thôi, nhưng hãy cẩn thận nhé!” cô nhấn mạnh.
Tiểu Bảo và Lan thay đồ, rồi bắt đầu đi về phía ngôi biệt thự nơi buổi tiệc được tổ chức. Họ cảm thấy hồi hộp nhưng cũng tràn đầy quyết tâm. Khi đến nơi, ánh đèn sáng rực và âm thanh của nhạc cổ điển vang lên, tạo nên một không khí sang trọng.
“Chúng ta phải giả vờ như là những người phục vụ,” Tiểu Bảo nói, nháy mắt với Lan. “Tìm một cơ hội để thăm dò.”
Họ bước vào bên trong, lẫn vào đám đông khách mời. Mọi người mặc những bộ trang phục lộng lẫy, nói chuyện vui vẻ. Tiểu Bảo và Lan nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải là nơi dễ dàng để điều tra.
“Mình sẽ tìm hiểu xem có ai đang bàn về những chuyện liên quan đến vụ án,” Tiểu Bảo nói, trong khi Lan đi theo hướng khác để hỏi thêm thông tin.
Sau một thời gian, Tiểu Bảo nghe thấy một nhóm người đang nói chuyện gần quầy bar. Họ có vẻ đang thảo luận về những giao dịch bí mật trong giới quý tộc.
“Nghe nói rằng những người buôn lậu đang muốn nhắm đến hội chợ này. Họ đã lợi dụng sự hỗn loạn để thực hiện âm mưu,” một người trong nhóm nói, giọng đầy nghi ngại.
“Còn về Hạ Đình, không biết hắn đã bị xử lý chưa?” một người khác hỏi.
Tiểu Bảo rợn tóc gáy. Hạ Đình dường như đã được nhắc đến, và anh cần biết rõ hơn. Anh len lỏi gần hơn để nghe, nhưng bất ngờ một trong số họ quay lại.
“Cậu làm gì ở đây?” người đó hỏi, ánh mắt sắc như dao.
“Xin lỗi, tôi chỉ là một người phục vụ,” Tiểu Bảo trả lời, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.
“Cút đi! Không phải chuyện của cậu!” Người đàn ông quát lên, khiến Tiểu Bảo nhanh chóng lùi lại.
Trong lúc đó, Lan cũng đã có những cuộc trò chuyện với một số khách mời. Khi họ gặp lại, cô lén lút nói: “Tôi nghe thấy một cái tên, một kẻ buôn lậu rất nguy hiểm có tên là Hồng Liên. Có vẻ như hắn có liên quan đến vụ án này.”
“Chúng ta phải tìm hiểu về Hồng Liên ngay,” Tiểu Bảo đáp, nhưng họ cần phải tìm thêm thông tin trước khi có bất kỳ hành động nào.
Bất ngờ, một người phục vụ khác đi ngang qua, để lộ một chiếc thẻ với dấu hiệu đặc biệt. Tiểu Bảo chớp mắt. “Có thể chiếc thẻ này sẽ giúp chúng ta tiếp cận những người có thông tin quan trọng.”
“Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận. Nếu bị phát hiện…” Lan lo lắng.
“Chúng ta phải thử,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm không chùn bước. “Tìm hiểu về Hồng Liên và những người buôn lậu này có thể là chìa khóa để phá án.”
Họ quyết định đi theo người phục vụ, lòng đầy quyết tâm nhưng cũng không kém phần hồi hộp. Những bí ẩn vẫn đang chờ đợi phía trước, và Tiểu Bảo biết rằng cuộc chiến này còn xa mới kết thúc.