Án mạng trong hội chợ - Chương 5
Chương 5: Lần theo dấu vết
Tiểu Bảo và Lan theo sát người phục vụ, cố gắng không để lộ vẻ căng thẳng. Họ vừa đi vừa quan sát xung quanh, tìm kiếm manh mối về Hồng Liên. Người phục vụ dẫn họ đến một khu vực tách biệt trong biệt thự, nơi có nhiều người đang tụ tập.
“Chúng ta phải tìm cách vào đó,” Tiểu Bảo thì thầm, chỉ vào căn phòng có ánh sáng mờ mịt và tiếng nói chuyện ồn ào vọng ra.
“Nhưng họ có vẻ không chào đón người lạ,” Lan nói, cảm giác hồi hộp lấp lánh trong mắt.
“Chúng ta cần phải tạo một lý do hợp lý,” Tiểu Bảo đáp. “Có thể mình có thể hỏi về thực đơn hoặc yêu cầu thêm đồ uống.”
Họ cùng nhau tiếp cận khu vực gần cửa ra vào, nơi có một người đàn ông đang đứng giữ. “Xin lỗi, hai người không thể vào đây,” hắn nói với giọng cứng rắn.
“Chúng tôi chỉ muốn kiểm tra đồ uống cho buổi tiệc,” Tiểu Bảo nhanh nhẹn nói, cố giữ giọng điềm tĩnh. “Có thể giúp chúng tôi không?”
Người đàn ông nhìn họ, vẻ mặt nghi ngờ. “Các người không phải là phục vụ ở đây.”
“Chúng tôi là người mới,” Lan nhanh chóng bổ sung. “Chỉ cần cho chúng tôi vào kiểm tra một chút thôi.”
Sau một giây suy nghĩ, người đàn ông gật đầu, nhường chỗ cho họ. Tiểu Bảo và Lan thở phào nhẹ nhõm khi bước vào bên trong.
Trong căn phòng, ánh đèn lấp lánh chiếu sáng một bàn tiệc dài với các món ăn tinh tế và đồ uống sang trọng. Tiếng cười nói và tiếng ly chạm nhau hòa quyện thành một không khí tiệc tùng náo nhiệt.
“Nhìn kìa!” Lan chỉ vào một nhóm người đang ngồi quanh bàn, chính là những người mà họ đã nghe thấy trước đó. “Hãy thử lại gần hơn.”
Tiểu Bảo gật đầu và cả hai tiến lại gần, lén lút lắng nghe cuộc trò chuyện.
“Hồng Liên đã nói sẽ đưa hàng đến hội chợ vào đêm nay,” một người đàn ông nói, giọng đầy bí ẩn. “Nếu mọi thứ suôn sẻ, chúng ta sẽ có một giao dịch lớn.”
“Nhưng Hạ Đình đã bị giết, chúng ta phải cẩn thận,” một người khác tiếp lời. “Hắn có thể đã để lại dấu vết.”
Tiểu Bảo nuốt nước bọt, lòng cảm thấy hồi hộp. Hạ Đình thật sự có liên quan đến những chuyện này, và Hồng Liên chắc chắn là người mà họ cần phải tìm ra.
“Chúng ta không thể để ai biết. Phải nhanh chóng hoàn thành giao dịch và rời khỏi đây,” người đàn ông kia nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám đông xung quanh.
“Có lẽ ta nên điều tra kỹ lưỡng về những người tham gia giao dịch,” Tiểu Bảo lén lút nói với Lan. “Chúng ta phải tìm ra thông tin trước khi họ rời đi.”
Họ tìm một chỗ ẩn nấp, và Tiểu Bảo bắt đầu phân tích những gì đã nghe được. “Chúng ta cần tìm hiểu xem giao dịch này diễn ra ở đâu và lúc nào.”
“Mà Hồng Liên là ai? Tôi chưa từng nghe cái tên này,” Lan hỏi, ánh mắt tò mò.
“Nghe nói hắn là một trong những kẻ buôn lậu nguy hiểm nhất. Nếu hắn liên quan đến vụ án mạng, điều đó có nghĩa là chúng ta đang ở trong một tình huống rất nguy hiểm,” Tiểu Bảo đáp.
“Chúng ta cần phải tìm cách lấy thông tin từ nhóm người kia,” Lan nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Họ tiếp tục di chuyển trong căn phòng, cẩn thận tránh xa sự chú ý của những người khách. Tiểu Bảo lén lút quan sát từng nhóm người và nhận thấy một người phụ nữ đứng riêng biệt, cô ta có vẻ lơ đãng, nhưng ánh mắt thì luôn quét quanh.
“Cô ấy có thể biết gì đó,” Tiểu Bảo nói, chỉ vào người phụ nữ.
“Cô ấy trông giống như một người có thông tin,” Lan đồng ý. “Hãy thử tiếp cận cô ấy.”
Họ tiếp cận người phụ nữ, với vẻ tự tin giả tạo. “Xin chào, cô có vẻ đang rất cô đơn,” Tiểu Bảo bắt đầu, mỉm cười nhẹ nhàng.
Cô ta nhìn họ, đôi mắt sắc sảo. “Và hai bạn là ai? Không phải là phục vụ ở đây.”
“Chúng tôi chỉ là những người yêu thích lễ hội,” Lan nói, cố gắng tạo thiện cảm. “Cô có biết gì về buổi tiệc này không?”
“Tôi biết nhiều điều,” người phụ nữ nói, nhếch môi cười, nhưng sau đó ánh mắt trở nên nghiêm túc. “Nhưng không phải ai cũng được biết.”
“Chúng tôi không phải là kẻ thù,” Tiểu Bảo thuyết phục. “Chúng tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu về những gì xảy ra.”
“Thật thú vị khi thấy hai người dám tìm hiểu,” cô ta nói, ánh mắt vẫn sắc lạnh. “Tôi là Lý Tinh, và nếu bạn muốn biết, bạn sẽ phải trả giá.”
“Chúng tôi không có tiền,” Lan vội nói, nhưng Tiểu Bảo đã lên tiếng.
“Chúng tôi không quan tâm đến tiền bạc. Nếu cô biết điều gì về Hồng Liên hay những vụ buôn lậu, hãy nói cho chúng tôi. Chúng tôi có thể giúp đỡ nhau,” Tiểu Bảo đề nghị.
Lý Tinh nhướng mày, có vẻ suy nghĩ một chút. “Được, nhưng không phải miễn phí. Có một kẻ nguy hiểm đang lẩn khuất quanh đây, và tôi không muốn bị kéo vào những chuyện này.”
“Chúng tôi sẽ bảo vệ cô,” Tiểu Bảo khẳng định.
“Được rồi. Hồng Liên đang có một giao dịch lớn trong đêm nay tại một kho hàng cũ bên ngoài thành phố. Nếu bạn muốn, hãy đến đó và tìm hiểu,” Lý Tinh nói, ánh mắt chớp chớp.
“Cảm ơn cô rất nhiều!” Lan mừng rỡ.
“Nhưng hãy cẩn thận. Hắn không phải là người dễ dàng đối phó,” Lý Tinh cảnh báo, rồi quay lưng rời đi.
Tiểu Bảo và Lan nhìn nhau, lòng đầy hồi hộp. Họ đã tìm được manh mối quan trọng nhưng cũng đã bước vào một cuộc chơi đầy rủi ro. “Chúng ta phải đi ngay bây giờ,” Tiểu Bảo nói, quyết tâm trong mắt. “Nếu không, có thể sẽ không còn cơ hội nào khác.”
Họ nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc, lòng đầy phấn khích. Hồng Liên đang chờ đợi, và cuộc chiến để tìm ra sự thật đã chính thức bắt đầu.