Án Mạng Trong Lễ Hội Đèn Lồng - Chương 3
Chương 3: Mối Quan Hệ Phức Tạp
Sáng hôm sau, ánh mặt trời yếu ớt len qua những đám mây, rọi xuống thành phố Thanh Phong đang còn chìm trong không khí u ám sau vụ án mạng kinh hoàng. Bao Chửng và Lưu Cảnh đã dành cả đêm để xem xét các manh mối, nhưng vụ án vẫn còn quá nhiều điều bí ẩn.
Trong văn phòng tạm thời, Bao Chửng và Lưu Cảnh đang ngồi đối diện nhau, bàn làm việc giữa họ chất đầy hồ sơ. Lưu Cảnh cẩn thận lật từng trang tài liệu, trong khi Bao Chửng im lặng nhìn chằm chằm vào bản đồ thành phố trên tường, nơi ông đã đánh dấu những vị trí quan trọng trong vụ án.
“Thưa đại nhân,” Lưu Cảnh lên tiếng, phá vỡ sự im lặng, “tôi đã tìm hiểu thêm về mối quan hệ của ông Trần Vĩnh Phúc. Theo thông tin từ các nguồn tin cậy, ông ta có không ít mâu thuẫn trong công việc, đặc biệt là với một số đối thủ kinh doanh.”
Bao Chửng quay lại nhìn Lưu Cảnh, đôi mắt sắc sảo. “Nói rõ hơn xem.”
Lưu Cảnh đặt một hồ sơ lên bàn trước mặt Bao Chửng. “Đây là hồ sơ về Lý Hạo, một doanh nhân có tiếng trong thành phố. Ông ta từng là đối tác của Trần Vĩnh Phúc trong một dự án bất động sản lớn. Tuy nhiên, hai người đã xảy ra tranh chấp nghiêm trọng về quyền lợi, dẫn đến việc dự án bị đình trệ. Một số người cho rằng Lý Hạo có thể đã giữ lòng oán hận.”
Bao Chửng lật qua những trang hồ sơ, mắt ông dừng lại ở bức ảnh của Lý Hạo, một người đàn ông với vẻ ngoài lạnh lùng và đôi mắt sắc bén. “Lý Hạo… ông ta có động cơ, nhưng liệu có đủ mạnh để giết người?”
Lưu Cảnh gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc. “Đại nhân, tôi cũng đã tìm hiểu thêm về gia đình của nạn nhân. Dường như cuộc hôn nhân giữa ông Trần và bà Trần Ngọc Lan không hề hạnh phúc. Họ đã có nhiều lần cãi vã về tài chính và chuyện con cái. Một số người thân cận cho biết bà Trần từng có ý định ly hôn, nhưng vì quyền lợi tài sản, bà đã từ bỏ ý định đó.”
Bao Chửng ngả người ra ghế, đôi mắt ông ánh lên sự suy tư. “Vậy có nghĩa là bà Trần cũng có động cơ, nhưng động cơ này lại không rõ ràng. Chúng ta không thể vội vàng kết luận.”
Lưu Cảnh nhíu mày, tiếp tục phân tích. “Còn có một chi tiết khác, thưa đại nhân. Trong quá trình điều tra, tôi phát hiện ra rằng ông Trần gần đây đã tham gia vào một thương vụ khá mạo hiểm với một nhóm đầu tư nước ngoài. Điều này khiến một số cổ đông trong công ty của ông ta không hài lòng. Có thể đây là nguyên nhân khiến ông ấy bị hãm hại?”
Bao Chửng trầm ngâm, suy nghĩ kỹ càng về những thông tin mới. “Một vụ án mạng, nhưng lại có quá nhiều người có động cơ. Chúng ta cần tập trung vào việc tìm ra điểm mấu chốt giữa tất cả các mối quan hệ này.”
“Đại nhân, liệu có nên triệu tập Lý Hạo và bà Trần để thẩm vấn thêm?” Lưu Cảnh đề nghị.
Bao Chửng gật đầu, “Đúng, nhưng chúng ta cần phải thận trọng. Tôi sẽ trực tiếp thẩm vấn Lý Hạo. Cậu hãy tiếp tục điều tra thêm về gia đình nạn nhân và những mối quan hệ khác. Cần phải tìm hiểu cả về nhóm đầu tư nước ngoài mà ông Trần có liên hệ. Có thể đó là chìa khóa để giải mã vụ án.”
Ngay sau đó, một nhóm binh sĩ được cử đi triệu tập Lý Hạo. Bao Chửng biết rằng, trong những cuộc thẩm vấn sắp tới, chỉ cần một dấu hiệu bất thường, một lời nói sai lệch, ông sẽ phát hiện ra sự thật.
Vài giờ sau, Lý Hạo xuất hiện tại văn phòng điều tra, ăn mặc chỉnh tề nhưng khuôn mặt lộ rõ vẻ căng thẳng. Ông ta cố gắng giữ bình tĩnh khi đối diện với Bao Chửng, nhưng ánh mắt liên tục dao động.
“Lý Hạo, ông có biết vì sao ta triệu tập ông hôm nay không?” Bao Chửng mở lời, giọng nói trầm nhưng đầy quyền uy.
Lý Hạo nuốt khan, cố gắng giữ bình tĩnh. “Thưa đại nhân, tôi nghe nói về vụ án mạng tại lễ hội đêm qua. Tôi rất buồn khi nghe tin về cái chết của Trần Vĩnh Phúc, nhưng tôi không hiểu vì sao tôi lại bị liên quan đến chuyện này.”
Bao Chửng nhìn thẳng vào mắt Lý Hạo, giọng ông trở nên nghiêm nghị hơn. “Ông và Trần Vĩnh Phúc từng là đối tác, nhưng lại xảy ra tranh chấp nghiêm trọng. Điều đó khiến ta không thể bỏ qua ông trong danh sách những người tình nghi.”
Lý Hạo căng thẳng, tay ông ta nắm chặt lại. “Đúng là chúng tôi đã có mâu thuẫn, nhưng đó chỉ là vấn đề công việc. Tôi không hề có lý do gì để giết ông ta! Hơn nữa, tôi không hề có mặt ở lễ hội đêm qua. Tôi đã ở nhà cùng gia đình.”
Bao Chửng giữ ánh mắt sắc lạnh, quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt Lý Hạo. “Ông nói rằng ông không có mặt ở lễ hội đêm qua, nhưng chúng tôi có nhân chứng thấy ông xuất hiện gần khu vực xảy ra án mạng. Ông giải thích thế nào về việc này?”
Lý Hạo thoáng giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “Đó chỉ là hiểu lầm, thưa đại nhân. Có thể ai đó đã nhầm lẫn. Tôi thực sự không có liên quan gì đến vụ án này!”
Bao Chửng vẫn giữ im lặng, đôi mắt sâu thẳm nhìn xoáy vào Lý Hạo như muốn đọc thấu suy nghĩ của ông ta. “Chúng tôi sẽ điều tra thêm về lời khai của ông. Nếu có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh ngược lại, ông sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
Lý Hạo cúi đầu, không nói thêm lời nào. Sau khi ông ta rời đi, Bao Chửng ngồi lại trong văn phòng, đôi mắt đăm chiêu. Vụ án này ngày càng phức tạp hơn, nhưng ông biết rằng mình đang tiến gần hơn đến sự thật.
Chiều hôm đó, Lưu Cảnh trở lại sau khi hoàn thành nhiệm vụ được giao. Anh mang theo một tập hồ sơ mới, vẻ mặt nghiêm trọng. “Đại nhân, tôi đã tìm hiểu thêm về nhóm đầu tư nước ngoài mà ông Trần có liên hệ. Có điều, thương vụ này dường như không chỉ đơn thuần là một giao dịch kinh doanh. Nó liên quan đến một số tổ chức tài chính quốc tế, và có thể có cả yếu tố phạm pháp.”
Bao Chửng nhíu mày. “Yếu tố phạm pháp? Ý cậu là sao?”
Lưu Cảnh giải thích, “Tôi nghi ngờ rằng có thể ông Trần đã vô tình dính líu đến một mạng lưới rửa tiền quốc tế. Nếu điều này là thật, thì việc ông ấy bị giết có thể liên quan đến những kẻ đứng sau mạng lưới đó.”
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt sáng lên. “Đây là một manh mối quan trọng. Hãy điều tra thêm về nhóm đầu tư này, và xem liệu có ai khác trong thành phố liên quan đến họ không.”
Cuộc điều tra dường như đang dần hé lộ những bí mật đen tối ẩn sau cái chết của Trần Vĩnh Phúc. Với những manh mối mới, Bao Chửng và Lưu Cảnh biết rằng họ đã chạm đến phần chìm của một tảng băng khổng lồ, và kẻ sát nhân thực sự vẫn còn đang ẩn mình đâu đó trong bóng tối, chờ đợi thời cơ để tiếp tục hành động.