Án Mạng Trong Ngôi Nhà Bí Mật - Chương 3
Chương 3: Bóng tối từ quá khứ
Bóng tối dày đặc bao phủ khắp căn phòng bí mật, nơi những món đồ cổ bị bỏ quên qua hàng thế kỷ. Bao Chửng và thám tử Trương Minh đứng yên lặng trước bức tượng đồng với ánh mắt chăm chú, cảm nhận được một luồng không khí kỳ lạ bao quanh nó.
“Bức tượng này rõ ràng không phải là một vật trang trí thông thường,” Trương Minh nói, giọng đầy nghi hoặc. “Ánh mắt của nó… như thể đang theo dõi chúng ta.”
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt không rời khỏi bức tượng. “Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về nguồn gốc của nó. Có thể nó liên quan đến những sự kiện bí ẩn đã xảy ra trong ngôi nhà này.”
Trong lúc họ còn đang suy nghĩ, một luồng gió lạnh thổi qua, khiến ngọn nến trong phòng chập chờn như muốn tắt. Cả hai giật mình quay lại, nhưng căn phòng vẫn yên lặng, chỉ có tiếng tim đập dồn dập trong lồng ngực họ.
“Chúng ta nên ra ngoài để nghiên cứu những tài liệu và manh mối đã tìm thấy,” Bao Chửng đề nghị. “Nơi này chứa đầy những cảm giác không lành.”
Trương Minh đồng ý, và cả hai rời khỏi căn phòng bí mật, khóa kỹ lối vào để không ai có thể đột nhập. Trở về văn phòng tạm thời của mình, họ ngồi xuống bên bàn, bắt đầu mở ra những tài liệu cũ kỹ mà họ đã tìm thấy trong ngôi nhà.
Bao Chửng cẩn thận lật từng trang giấy trong cuốn sổ tay, mắt ông dừng lại khi thấy một đoạn ghi chép chi tiết về lịch sử của gia đình Lâm Tường, chủ nhân ngôi nhà. Cuốn sổ tay cho thấy gia đình này từng rất giàu có và quyền lực, nhưng vào một thời điểm nào đó, họ đột ngột biến mất khỏi xã hội mà không để lại dấu vết.
“Gia đình Lâm Tường dường như đã rơi vào một bi kịch lớn,” Bao Chửng nói, chỉ vào một đoạn trong sổ tay. “Đây, trong những năm cuối cùng của cuộc đời, Lâm Tường đã ghi lại rằng ông ta cảm thấy bị ám ảnh bởi một lời nguyền.”
“Lời nguyền?” Trương Minh ngạc nhiên hỏi. “Lời nguyền đó liên quan đến bức tượng sao?”
“Có thể,” Bao Chửng đáp, giọng ông trở nên nghiêm trọng. “Lâm Tường đã viết rằng bức tượng được mang về từ một cuộc viễn chinh xa xôi. Kể từ khi nó xuất hiện trong ngôi nhà, những điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Những thành viên trong gia đình bắt đầu có những hành vi lạ lùng, thậm chí là trở nên bạo lực.”
Trương Minh đọc lướt qua phần tiếp theo của cuốn sổ tay. “Lâm Tường viết rằng ông ta cảm thấy bức tượng đang hút lấy sức sống của gia đình. Nhưng khi ông ta cố gắng vứt bỏ nó, những tai họa càng trở nên nghiêm trọng hơn.”
“Họ đã bị giam cầm trong chính ngôi nhà của mình,” Bao Chửng kết luận. “Những nỗi sợ hãi không rõ nguồn gốc, những bóng tối vô hình, và cuối cùng là cái chết.”
Cả hai rơi vào im lặng, cảm nhận rõ ràng sự đáng sợ của những gì họ đang phải đối mặt. Câu chuyện về gia đình Lâm Tường không chỉ là một bi kịch của con người, mà có lẽ còn là một lời cảnh báo về sức mạnh của những thứ mà con người không nên can thiệp.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về bức tượng này,” Trương Minh nói, phá vỡ sự im lặng. “Có thể có một nhà sử học hoặc một chuyên gia về cổ vật có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nguồn gốc của nó.”
Bao Chửng đồng ý. “Nhưng trước tiên, chúng ta cần quay lại ngôi nhà và tìm thêm manh mối. Có thể còn những tài liệu hoặc chứng cứ khác bị giấu kín.”
Ngay khi họ chuẩn bị lên đường quay lại ngôi nhà, một người hầu của Bao Chửng bất ngờ bước vào, mặt mày hốt hoảng.
“Thưa đại nhân, có một người phụ nữ vừa đến phủ và khăng khăng muốn gặp ngài. Bà ấy nói rằng có thông tin quan trọng về ngôi nhà bí mật mà ngài đang điều tra.”
Bao Chửng và Trương Minh nhìn nhau, ánh mắt đầy tò mò. “Hãy dẫn bà ta vào,” Bao Chửng nói.
Một lúc sau, một người phụ nữ lớn tuổi, ăn mặc giản dị nhưng toát lên vẻ quý phái, được dẫn vào phòng. Bà cúi đầu chào Bao Chửng và Trương Minh, ánh mắt bà ánh lên sự sợ hãi và lo lắng.
“Thưa đại nhân,” bà nói, giọng khàn khàn. “Tôi là một người thân của gia đình Lâm Tường. Tôi đã nghe nói về những gì các ngài phát hiện trong ngôi nhà bí mật, và tôi cảm thấy mình cần phải nói ra sự thật.”
“Sự thật gì, thưa bà?” Bao Chửng hỏi, giọng ông dịu dàng nhưng đầy nghiêm khắc.
Người phụ nữ hít một hơi sâu, rồi bắt đầu kể. “Gia đình Lâm Tường, họ đã mang về bức tượng đó từ một ngôi đền cổ ở vùng xa xôi. Tương truyền rằng bức tượng này là hiện thân của một linh hồn bị nguyền rủa, kẻ đã gây ra cái chết và sự hủy diệt cho bất kỳ ai sở hữu nó.”
“Bức tượng đã gieo rắc nỗi kinh hoàng cho gia đình Lâm Tường,” bà tiếp tục, mắt bà rưng rưng. “Họ không thể thoát khỏi nó, và cuối cùng, tất cả đều biến mất trong đau khổ. Nhưng điều khủng khiếp nhất là… bức tượng đó vẫn còn nguyên lời nguyền, và nó có thể tiếp tục gây hại cho bất kỳ ai chạm vào nó.”
Lời nói của người phụ nữ khiến cả Bao Chửng và Trương Minh cảm thấy rùng mình. Họ biết rằng mình đang đứng trước một thử thách lớn, không chỉ là một vụ án mạng thông thường mà còn là một cuộc đối đầu với những thế lực siêu nhiên.
“Chúng tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng và tìm cách hóa giải lời nguyền,” Bao Chửng nói, giọng ông kiên quyết. “Bà có thể giúp chúng tôi bằng cách cung cấp thêm thông tin về ngôi đền nơi bức tượng được mang về không?”
Người phụ nữ gật đầu. “Tôi sẽ cố gắng nhớ lại những gì tôi biết. Nhưng xin hãy cẩn thận, thưa đại nhân. Bức tượng đó không phải là một vật bình thường.”
Chương 3 kết thúc với việc Bao Chửng và thám tử Trương Minh nhận ra rằng họ đang đối mặt với một thử thách lớn hơn họ tưởng. Bóng tối từ quá khứ đang bao phủ lên họ, và họ phải tìm cách đối phó với một thế lực nguy hiểm đang ẩn nấp trong bức tượng kỳ bí kia.