Án Mạng Trong Ngôi Nhà Bí Mật - Chương 4
Chương 4: Những linh hồn không yên
Sau khi tiễn người phụ nữ lớn tuổi ra về, Bao Chửng và thám tử Trương Minh ngồi lại bàn làm việc, suy nghĩ về những điều họ vừa nghe. Không khí trong phòng trở nên nặng nề, như thể bóng tối từ bức tượng đang bao trùm họ.
“Chúng ta không chỉ đối mặt với một vụ án mạng,” Trương Minh nói, phá vỡ sự im lặng. “Chúng ta đang đối mặt với một lời nguyền có thể đã tồn tại qua nhiều thế hệ.”
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt ông trầm tư. “Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng, trước khi có thêm người bị hại. Đầu tiên, chúng ta cần quay lại ngôi nhà bí mật để tìm kiếm thêm manh mối. Và sau đó, tôi muốn đi thăm ngôi đền mà người phụ nữ đã nhắc đến.”
Cả hai đứng dậy, chuẩn bị lên đường. Bên ngoài, trời đã chuyển sang chiều, bầu trời xám xịt như báo hiệu một cơn bão sắp đến. Họ biết rằng thời gian không đứng về phía họ.
Khi họ đến ngôi nhà bí mật, không khí lạnh lẽo và u ám bao phủ xung quanh. Đám công nhân đã rời đi từ lâu, để lại một khung cảnh hoang vắng. Bao Chửng và Trương Minh tiến vào ngôi nhà, lần này với sự cảnh giác cao độ.
“Hãy bắt đầu từ căn hầm bí mật nơi chúng ta đã tìm thấy bức tượng,” Bao Chửng nói, giọng ông đầy quyết tâm.
Họ đi xuống cầu thang dẫn đến căn hầm, nơi ánh sáng từ đèn pin của họ chỉ chiếu sáng được một phần nhỏ không gian rộng lớn. Khi bước vào căn phòng, họ cảm nhận rõ ràng không khí lạnh lẽo bất thường, như thể có thứ gì đó vô hình đang lẩn khuất xung quanh.
Trương Minh tiến lại gần bức tượng, cẩn thận quan sát từng chi tiết. “Có điều gì đó rất lạ về bức tượng này,” anh nói. “Dường như nó không chỉ là một món đồ cổ bình thường. Có thể nó thực sự liên quan đến một thế lực siêu nhiên nào đó.”
Bao Chửng không nói gì, chỉ gật đầu, ánh mắt ông dừng lại ở những món đồ cổ khác trong phòng. “Có lẽ còn điều gì đó chúng ta chưa phát hiện ra. Hãy kiểm tra kỹ từng ngóc ngách.”
Họ dành thời gian khám phá từng góc của căn phòng, lục lọi qua những tủ sách cũ, những chiếc rương gỗ đã bị mục nát theo thời gian. Sau một lúc, Trương Minh tìm thấy một cuốn sách cổ, bị giấu kín trong một khe hở giữa hai bức tường.
“Nhìn này,” Trương Minh nói, mở cuốn sách ra. “Đây là một cuốn sổ tay ghi chép về những nghi lễ cổ xưa. Có vẻ như nó chứa đựng thông tin về cách phong ấn hoặc giải phóng linh hồn.”
Bao Chửng nhanh chóng xem xét cuốn sách, lật qua những trang giấy mỏng manh. Ông dừng lại ở một trang có hình vẽ bức tượng mà họ vừa tìm thấy, cùng với những dòng chữ viết bằng ngôn ngữ cổ.
“Đây rồi,” Bao Chửng nói, mắt ông sáng lên. “Cuốn sách này mô tả cách mà bức tượng được phong ấn trong ngôi đền cổ. Có vẻ như nếu chúng ta có thể tái hiện lại nghi lễ này, chúng ta có thể ngăn chặn linh hồn ác độc từ bức tượng.”
“Nhưng chúng ta cần biết thêm về ngôi đền đó,” Trương Minh nhắc nhở. “Ngôi đền mà người phụ nữ nhắc đến, nó nằm ở đâu và còn tồn tại hay không?”
“Chúng ta cần người dẫn đường,” Bao Chửng đáp. “Tôi sẽ liên lạc với người phụ nữ và yêu cầu bà dẫn chúng ta đến ngôi đền. Đó là bước tiếp theo để tìm ra cách giải quyết vụ án này.”
Trong khi đó, Trương Minh tiếp tục tìm kiếm trong căn phòng, và tình cờ anh phát hiện một lối đi nhỏ bị giấu kín sau một bức tường gạch. Lối đi hẹp, đủ để một người đi qua, dẫn xuống một tầng hầm sâu hơn.
“Đại nhân, tôi tìm thấy một lối đi khác,” Trương Minh gọi Bao Chửng.
Bao Chửng tiến lại gần, ánh mắt nghiêm nghị khi nhìn vào lối đi tối om. “Chúng ta nên thận trọng. Không biết có gì đang chờ đợi chúng ta phía dưới.”
Họ bước vào lối đi, cảm nhận không khí ngày càng lạnh hơn khi đi sâu xuống dưới. Lối đi dẫn họ đến một căn phòng khác, lớn hơn nhiều so với căn hầm trên. Nhưng điều đáng sợ nhất là căn phòng này chứa đầy những vật dụng dùng trong nghi lễ, và ở giữa phòng là một chiếc bàn đá lớn, xung quanh là những dấu vết của máu đã khô cạn từ lâu.
“Đây rõ ràng là nơi diễn ra những nghi lễ tà ác,” Trương Minh nói, giọng anh trở nên căng thẳng.
Bao Chửng tiến lại gần chiếc bàn đá, ánh mắt ông lướt qua những dấu vết trên bề mặt. “Có vẻ như đây là nơi mà những người trong gia đình Lâm Tường đã cố gắng sử dụng bức tượng để thực hiện một nghi lễ, nhưng có lẽ họ đã thất bại, và hậu quả là toàn bộ gia đình bị hủy diệt.”
“Chúng ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của những linh hồn không yên,” Trương Minh nói, cảm nhận được sự lạnh lẽo và u ám trong không khí. “Nhưng tại sao? Điều gì đã xảy ra khiến nghi lễ này thất bại?”
“Có lẽ họ đã đánh thức thứ gì đó mà họ không thể kiểm soát,” Bao Chửng đáp, giọng ông trầm ngâm. “Thứ mà chúng ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ.”
Khi họ chuẩn bị rời khỏi căn phòng, một luồng gió mạnh bất ngờ thổi qua, làm tắt ngọn nến duy nhất trong phòng, khiến mọi thứ chìm trong bóng tối tuyệt đối. Trong khoảnh khắc đó, họ nghe thấy những tiếng thì thầm xa xôi, như từ một thế giới khác vọng về.
“Chúng ta không thể ở lại đây lâu hơn,” Bao Chửng nói, giọng ông nghiêm trọng. “Chúng ta phải ra khỏi đây ngay và chuẩn bị cho những gì sắp tới.”
Trương Minh đồng ý, và cả hai nhanh chóng rời khỏi căn phòng, trở lại bề mặt. Nhưng họ biết rằng những gì họ vừa chứng kiến chỉ là sự khởi đầu. Bóng tối từ quá khứ đã bắt đầu trỗi dậy, và cuộc điều tra của họ sẽ không chỉ đối đầu với tội ác của con người, mà còn là những thế lực siêu nhiên đang ám ảnh ngôi nhà bí mật này.
Chương 4 kết thúc với việc Bao Chửng và thám tử Trương Minh phát hiện ra tầng hầm bí mật nơi diễn ra những nghi lễ tà ác, đồng thời nhận ra rằng họ đang đối đầu với những linh hồn không yên từ quá khứ. Cuộc điều tra ngày càng trở nên nguy hiểm và đầy thử thách, khi những thế lực siêu nhiên bắt đầu thể hiện quyền lực của mình.