Án Mạng Trong Ngôi Nhà Của Kẻ Gác Cửa - Chương 4
Chương 4: Bí mật của chiếc chìa khóa
Buổi chiều hôm đó, trời đã bắt đầu đổ mưa. Những hạt mưa nặng hạt đập vào mái ngói của ngôi nhà nhỏ của ông Lý, tạo ra những âm thanh lộp độp vang vọng trong không gian tĩnh mịch. Bao Chửng và Trần Minh đã quay trở lại căn nhà, chuẩn bị tiến hành điều tra kỹ lưỡng hơn về chiếc chìa khóa bí ẩn mà ông Lý nắm chặt trong tay trước khi qua đời.
“Chiếc chìa khóa này hẳn phải có một giá trị nào đó, nếu không ông Lý sẽ không nắm chặt nó đến như vậy,” Bao Chửng nhận định khi nhìn kỹ chiếc chìa khóa cũ kỹ trong tay mình. Đó là một chiếc chìa khóa bằng đồng, được chạm khắc tinh xảo với những ký tự kỳ lạ mà ông chưa từng thấy.
“Những ký tự này có vẻ như là chữ cổ, có thể là một loại mật mã hoặc chỉ dẫn,” Trần Minh đồng ý, đứng bên cạnh ông. “Có thể nó mở ra một căn phòng hoặc một hòm đồ nào đó mà ông Lý muốn bảo vệ.”
Bao Chửng gật đầu, “Có lẽ chúng ta nên bắt đầu tìm kiếm trong căn nhà này. Nếu đây là chìa khóa, chắc chắn nó phải mở ra thứ gì đó trong phạm vi gần đây.”
Hai người bắt đầu lục soát khắp nơi trong căn nhà nhỏ, từ những ngăn kéo, tủ quần áo đến cả những bức tường và sàn nhà. Họ kiểm tra từng ngóc ngách, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự hiện diện của một cánh cửa hoặc một hòm đồ ẩn giấu.
Sau một hồi lâu, Trần Minh bất ngờ dừng lại trước một chiếc tủ cũ đặt ở góc phòng khách. Chiếc tủ này trông có vẻ bình thường, nhưng khi anh nhìn kỹ hơn, anh phát hiện ra có một vết nứt nhỏ ở phía sau tủ.
“Bao đại nhân, đến đây xem cái này!” Trần Minh gọi, giọng đầy hứng thú.
Bao Chửng bước đến, mắt nhìn theo chỉ dẫn của Trần Minh. “Hình như phía sau tủ này có gì đó,” ông nói, giọng đầy suy tư. “Chúng ta cần di chuyển nó để kiểm tra.”
Với sự hợp sức của cả hai người, họ cẩn thận di chuyển chiếc tủ ra khỏi vị trí. Đúng như dự đoán, phía sau chiếc tủ là một cánh cửa nhỏ, bị che khuất bởi vách tường. Cánh cửa này nhỏ và hẹp, nhưng khi Bao Chửng đưa chiếc chìa khóa vào ổ khóa trên đó, nó vừa khít một cách hoàn hảo.
“Chìa khóa này chính là để mở cánh cửa này,” Trần Minh nói, mắt sáng lên khi thấy cánh cửa mở ra với một tiếng kêu nhỏ.
Phía sau cánh cửa là một cầu thang nhỏ, dẫn xuống một căn phòng bí mật dưới lòng đất. Căn phòng này tối om, chỉ có mùi ẩm mốc xộc lên mũi. Trần Minh thắp một ngọn đèn dầu, rồi cùng Bao Chửng bước xuống.
Khi ánh sáng từ ngọn đèn dầu chiếu sáng căn phòng, họ thấy rằng đây là một căn phòng nhỏ nhưng được bố trí cẩn thận. Trong phòng có một chiếc bàn gỗ đơn sơ, trên đó đặt một hộp sắt lớn, có vẻ như đã bị khóa chặt. Xung quanh phòng, các bức tường đều được bao phủ bởi những tấm giấy cũ kỹ, ghi chép bằng tay với những ký tự cổ xưa, giống hệt những ký tự trên chiếc chìa khóa.
“Đây có lẽ là nơi ông Lý cất giữ thứ mà kẻ giết người đang tìm kiếm,” Bao Chửng nói, đôi mắt nhìn chăm chú vào chiếc hộp sắt.
Trần Minh cẩn thận kiểm tra chiếc hộp, nhưng không tìm thấy ổ khóa nào. “Chiếc hộp này có vẻ như không có khóa ngoài, nhưng có thể nó mở bằng cách nào đó mà chúng ta chưa biết.”
Bao Chửng nhìn quanh phòng, mắt dừng lại ở một cuốn sách cũ nằm trên kệ gần đó. Ông lấy cuốn sách xuống, cẩn thận mở ra. Bên trong, ông thấy những ghi chép chi tiết về một món đồ cổ quý giá – một bức tượng bằng ngọc, được cho là có giá trị vô cùng lớn. Cuốn sách còn mô tả rằng bức tượng này có khả năng mở ra một sức mạnh huyền bí, và nó đã bị giấu kín trong nhiều năm qua để tránh rơi vào tay kẻ xấu.
“Đây có lẽ là thứ mà kẻ giết ông Lý đang tìm kiếm,” Bao Chửng nói, giọng đầy nghiêm trọng. “Bức tượng này không chỉ có giá trị vật chất, mà còn mang theo một sức mạnh bí ẩn mà có thể gây ra thảm họa nếu rơi vào tay kẻ ác.”
Trần Minh nhìn lại chiếc hộp sắt, trong lòng đầy thắc mắc. “Nhưng nếu bức tượng thật sự ở trong đây, làm sao chúng ta có thể mở được nó?”
Bao Chửng trầm ngâm một lúc, rồi nói, “Có thể chiếc chìa khóa không chỉ mở cánh cửa này mà còn có một công dụng khác. Hãy thử xem nó có khớp với bất kỳ cơ chế nào trên chiếc hộp này.”
Hai người bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng chiếc hộp, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy cách mở nó. Sau một lúc, Trần Minh phát hiện ra một lỗ nhỏ ở đáy hộp, vừa khít với kích thước của chiếc chìa khóa.
“Có lẽ đây là nơi để chìa khóa,” Trần Minh nói, cẩn thận đưa chiếc chìa khóa vào lỗ nhỏ đó.
Khi chiếc chìa khóa được cắm vào, một âm thanh nhỏ vang lên, và nắp hộp từ từ mở ra. Bên trong, dưới ánh sáng mờ ảo của đèn dầu, là một bức tượng bằng ngọc, sáng lấp lánh như được thắp sáng từ bên trong.
Cả hai người đứng lặng trong giây lát, ngắm nhìn bức tượng với cảm giác kinh ngạc lẫn lo âu. Bức tượng không chỉ đẹp đẽ mà còn toát lên một vẻ huyền bí, như thể nó đang chứa đựng một sức mạnh khổng lồ mà chỉ chực chờ được giải phóng.
“Chúng ta đã tìm thấy nó,” Bao Chửng nói, giọng trầm ngâm. “Nhưng điều này chỉ là khởi đầu. Chúng ta cần phải bảo vệ bức tượng này và tìm ra kẻ giết ông Lý trước khi hắn kịp quay lại để chiếm đoạt nó.”
Trần Minh gật đầu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. “Chúng ta không thể để kẻ xấu đạt được mục đích của mình. Vụ án này vẫn còn nhiều bí ẩn, nhưng chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi mọi sự thật được phơi bày.”
Cả hai người biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với mọi nguy hiểm để bảo vệ công lý và sự bình yên cho ngôi làng này.