Án Mạng Trong Nhà Hát - Chương 10
Chương 10: Khép lại màn đêm
Trời dần sáng, ánh bình minh nhẹ nhàng lướt qua những tòa nhà cổ kính của Khai Phong, soi sáng phủ Khai Phong nơi Bao Chửng vừa trải qua một đêm dài với những suy tư và quyết định khó khăn. Vụ án của Minh Ngọc đã khép lại, nhưng những hệ quả của nó vẫn còn vang vọng trong lòng ông, cùng với trách nhiệm nặng nề của một người bảo vệ công lý.
Vương Thế Nam và nhóm người quyền lực đã bị giam giữ, chờ đợi ngày ra trước công đường để đối diện với sự trừng phạt của pháp luật. Bao Chửng biết rằng đây không chỉ là việc giải quyết một vụ án giết người, mà còn là việc phơi bày những âm mưu đen tối trong lòng xã hội, nơi những kẻ quyền thế lợi dụng quyền lực để thao túng và kiểm soát người khác.
Sáng hôm đó, Bao Chửng triệu tập một cuộc họp quan trọng với các quan chức cấp cao của Khai Phong. Trong phòng họp lớn, những gương mặt nghiêm nghị của các vị quan lắng nghe Bao Chửng trình bày về những gì đã xảy ra. Ông không giấu diếm bất cứ điều gì, từ âm mưu của nhóm quyền lực cho đến cái chết bi thảm của Minh Ngọc.
“Khai Phong không thể để những kẻ như vậy tồn tại và thao túng người dân,” Bao Chửng nói, giọng ông trầm nhưng kiên định. “Chúng ta phải làm sạch những thế lực đen tối này, không chỉ để bảo vệ công lý mà còn để bảo vệ chính sự bình yên của thành phố.”
Các quan chức ngồi im lặng trong giây lát, rồi một vị quan cao tuổi lên tiếng, “Đại nhân Bao Chửng, những gì ngài nói đều đúng. Nhưng điều này sẽ không dễ dàng. Những kẻ này có quyền lực lớn, và họ có thể đã cắm rễ sâu vào các tầng lớp của xã hội. Chúng ta cần một kế hoạch cẩn thận và quyết liệt.”
Bao Chửng gật đầu, “Đúng vậy. Chúng ta phải hành động nhanh chóng nhưng cũng phải thận trọng. Tôi đề nghị thành lập một nhóm điều tra đặc biệt, tập trung vào việc phanh phui toàn bộ mạng lưới này. Chúng ta cần hợp tác với các quan chức trung thực, những người đặt công lý và lợi ích của dân chúng lên trên hết.”
Các quan chức đều tán thành kế hoạch của Bao Chửng. Họ nhận ra rằng đây không chỉ là vấn đề của riêng một vụ án, mà là vấn đề của cả xã hội. Những kẻ quyền lực thao túng từ bóng tối cần phải bị loại trừ để Khai Phong có thể trở lại bình yên và ổn định.
Sau cuộc họp, Bao Chửng trở lại thư phòng, nơi ông tiếp tục công việc của mình. Nhưng lần này, ông cảm thấy nhẹ lòng hơn, vì biết rằng mình đã làm tròn trách nhiệm và mang lại công lý cho Minh Ngọc và những người vô tội khác. Ông mở cuốn nhật ký của Minh Ngọc, đọc lại những dòng cuối cùng mà cô đã viết.
“Nếu ai đó đọc được những dòng này, hãy biết rằng ta đã cố gắng làm đúng, dù điều đó có phải trả giá bằng mạng sống của mình. Ta chỉ mong sự thật được phơi bày, và những kẻ gian ác phải trả giá. Dù ta không còn ở đây, nhưng ta tin rằng công lý sẽ chiến thắng.”
Bao Chửng đặt cuốn nhật ký xuống, ánh mắt ông trở nên dịu dàng. Ông biết rằng Minh Ngọc đã không uổng công trong việc cố gắng vạch trần sự thật. Và nhờ vào sự quyết tâm của cô, cũng như của tất cả những người dũng cảm đã đứng lên chống lại cái ác, công lý đã được thực thi.
Trời đã sáng hẳn, Bao Chửng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh nắng vàng rực rỡ chiếu rọi khắp nơi, xua tan bóng tối của đêm qua. Ông biết rằng còn nhiều nhiệm vụ phía trước, còn nhiều kẻ gian ác cần phải đối mặt với công lý, nhưng ông cũng biết rằng mình sẽ không bao giờ lùi bước.
Trong khi đó, tại nhà hát lớn Khai Phong, nơi vụ án bắt đầu, sân khấu một lần nữa được dựng lên, chuẩn bị cho một buổi diễn mới. Các diễn viên và nhân viên nhà hát làm việc hăng say, nhưng không ai quên được cái chết bi thảm của Minh Ngọc. Họ quyết định tổ chức một buổi diễn tưởng nhớ cô, để tôn vinh tài năng và lòng dũng cảm của một người đã hy sinh vì sự thật.
Buổi diễn tối hôm đó diễn ra trong không khí trang nghiêm và xúc động. Trên sân khấu, một bức chân dung của Minh Ngọc được đặt ở vị trí trang trọng, được trang trí bằng những bông hoa tươi thắm. Khán giả ngồi lặng im, tưởng nhớ về cô, một ngôi sao sáng đã vụt tắt quá sớm, nhưng đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng mọi người.
Bao Chửng cũng có mặt trong buổi diễn, ngồi ở hàng ghế đầu. Ông nhìn lên sân khấu, nơi những diễn viên trẻ đang tiếp nối di sản của Minh Ngọc, mang đến cho khán giả những màn trình diễn đầy cảm xúc. Ông biết rằng, dù bóng tối có thể quay trở lại, nhưng với lòng dũng cảm và sự kiên trì, ánh sáng của công lý sẽ luôn chiến thắng.
Khi buổi diễn kết thúc, Bao Chửng đứng dậy, bước ra khỏi nhà hát trong ánh đèn vàng ấm áp. Ông cảm nhận được một cảm giác bình yên trong lòng, biết rằng mình đã hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng. Nhưng ông cũng biết rằng con đường phía trước còn dài, và ông sẽ tiếp tục bước đi, với niềm tin vào công lý và sự thật.
Trên con đường trở về phủ Khai Phong, Bao Chửng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, nơi những vì sao lấp lánh như chứng nhân cho những gì đã xảy ra. Ông khẽ mỉm cười, rồi tiếp tục bước đi, sẵn sàng cho những thử thách mới, vì biết rằng, dù màn đêm có dài đến đâu, ánh sáng của công lý sẽ luôn chiếu rọi và dẫn lối cho những người như ông.