Án Mạng Trong Quán Ăn Đêm - Chương 5
Chương 5: Thân Phận Nạn Nhân
Bao Chửng cầm chiếc nhẫn bạc trong tay, cảm giác nặng trĩu như thể nó chứa đựng cả một bí mật khổng lồ. Ký hiệu khắc trên nhẫn giống hệt ký hiệu trên chuôi dao, điều này không thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Ông biết rằng cần phải làm rõ nguồn gốc của những biểu tượng này nếu muốn tìm ra hung thủ.
Ngay lúc đó, thám tử Trần trở về sau khi đã kiểm tra tài liệu ở thư viện. Anh mang theo một cuốn sách cũ kỹ, với bìa da đã sờn rách. “Đại nhân, tôi đã tìm thấy một số thông tin liên quan đến ký hiệu trên con dao và chiếc nhẫn. Ký hiệu này từng thuộc về một gia tộc lâu đời ở phương Bắc, gia tộc Vương.”
Bao Chửng mở cuốn sách ra, chăm chú đọc từng dòng chữ. Gia tộc Vương là một gia tộc có thế lực lớn, nổi tiếng với những thương vụ bí ẩn và những giao dịch trong bóng tối. Họ không chỉ giàu có mà còn nắm giữ quyền lực trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ thương mại đến chính trị. Tuy nhiên, gia tộc này đã suy yếu dần sau khi gặp một vụ bê bối lớn liên quan đến tội phạm và buôn lậu.
“Gia tộc Vương,” Bao Chửng lẩm bẩm, ánh mắt sắc bén hơn bao giờ hết. “Vậy nạn nhân có thể là một thành viên của gia tộc này, hoặc ít nhất là có mối liên hệ với họ. Điều này giải thích tại sao ông ta lại cố gắng che giấu danh tính của mình.”
Thám tử Trần tiếp tục, “Theo những gì tôi đọc được, gia tộc Vương từng có một mối thù lớn với một gia tộc khác ở phương Bắc. Nếu nạn nhân thực sự là người của gia tộc Vương, rất có thể vụ án này liên quan đến cuộc chiến quyền lực giữa hai gia tộc.”
Bao Chửng gật đầu, ông biết rằng manh mối này có thể mở ra một chuỗi các sự kiện phức tạp hơn cả những gì họ tưởng. “Chúng ta cần tìm hiểu thêm về mối thù này. Có thể những người liên quan đến vụ án đang ẩn mình trong thành phố này.”
Khi cả hai đang thảo luận, một người lính chạy vào với vẻ gấp gáp. “Thưa đại nhân, chúng tôi đã tìm thấy một số vật dụng cá nhân của nạn nhân trong một căn phòng thuê gần đây. Chúng tôi nghĩ rằng có thể ông ấy đã sống ở đó trong thời gian qua.”
Bao Chửng và thám tử Trần ngay lập tức lên đường đến căn phòng đó. Đó là một căn phòng nhỏ, nằm ở tầng trên của một ngôi nhà cổ, nơi ít người qua lại. Căn phòng đơn sơ, với vài món đồ cá nhân đơn giản. Trên bàn là một cuốn sổ ghi chép, và một chiếc hộp gỗ nhỏ.
“Đại nhân, nhìn đây,” thám tử Trần nói khi mở cuốn sổ ra. Trong đó là những ghi chép chi tiết về các cuộc giao dịch, những cái tên và số tiền lớn. Cuốn sổ này chứa đựng toàn bộ bí mật về những hoạt động kinh doanh ngầm của gia tộc Vương.
“Những thông tin này rất quan trọng,” Bao Chửng nhận định. “Nó có thể là lý do khiến nạn nhân bị giết. Ai đó không muốn những bí mật này bị lộ ra ngoài.”
Thám tử Trần sau đó mở chiếc hộp gỗ nhỏ trên bàn. Bên trong là một tấm bản đồ cũ, với nhiều ký hiệu và ghi chú bằng tay. “Đây có thể là nơi cất giấu hàng hóa hoặc tiền bạc mà gia tộc Vương đã tích lũy qua nhiều năm. Nếu hung thủ biết về tấm bản đồ này, ông ta có thể đã giết người để chiếm đoạt tài sản.”
Bao Chửng suy nghĩ một lúc rồi nói, “Chúng ta cần điều tra kỹ càng từng người có liên quan đến nạn nhân. Hãy bắt đầu với những người mà ông ta đã gặp trong những ngày gần đây. Có lẽ họ sẽ dẫn chúng ta đến với hung thủ.”
Trở về Nguyệt Quán, Bao Chửng và thám tử Trần tiếp tục thẩm vấn những người đã có mặt vào đêm xảy ra vụ án. Trong số những người đã bị thẩm vấn, có một người đàn ông trung niên tên là Hùng, người thường xuyên đến quán và có vẻ rất quan tâm đến việc buôn bán.
“Ông Hùng,” Bao Chửng nói, khi ông này được mời vào phòng thẩm vấn. “Ông có quen biết nạn nhân không?”
Hùng lắc đầu, cố giữ bình tĩnh, “Thưa đại nhân, tôi chỉ là một người buôn bán nhỏ lẻ, không có quan hệ với những thương nhân lớn như vậy. Tôi không biết gì về ông ta.”
Bao Chửng nhìn thẳng vào mắt ông ta, như muốn soi thấu tận tâm can. “Thật sao? Ông không biết rằng người đàn ông đã bị sát hại có liên quan đến gia tộc Vương? Một gia tộc mà rất có thể ông đã từng làm ăn cùng?”
Hùng nuốt khan, khuôn mặt bắt đầu hiện lên sự lo lắng. “Thưa đại nhân, tôi… tôi thực sự không biết gì về việc này. Nếu tôi biết, tôi đã nói ngay từ đầu rồi.”
“Chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra, ông Hùng. Và tôi khuyên ông nên nói ra mọi thứ trước khi quá muộn,” Bao Chửng nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy lực.
Sau khi Hùng rời đi, thám tử Trần nhìn Bao Chửng, “Ông ta có vẻ giấu giếm điều gì đó. Nhưng chúng ta vẫn chưa có đủ bằng chứng để bắt giữ ông ta.”
“Đúng vậy,” Bao Chửng đáp. “Nhưng ông ta chắc chắn liên quan. Cậu hãy tiếp tục theo dõi ông ta, và tìm hiểu xem ông ta đã liên lạc với ai trong thời gian gần đây. Tôi sẽ điều tra thêm về những người khác có liên quan đến gia tộc Vương.”
Vụ án ngày càng trở nên phức tạp, với những mối quan hệ chằng chịt và những âm mưu ẩn giấu trong bóng tối. Nhưng với mỗi manh mối mới, Bao Chửng và thám tử Trần đang dần tiến gần hơn đến sự thật. Tuy nhiên, họ cũng biết rằng càng tiến sâu, họ càng đối mặt với nhiều nguy hiểm. Hung thủ chắc chắn sẽ không từ bỏ kế hoạch của mình một cách dễ dàng, và cuộc chiến để phơi bày sự thật sẽ còn nhiều cam go.