Án Mạng Trong Thế Giới Ảo - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Trong Thế Giới Ảo
Đại lộ ánh sáng, Thành phố Elysium, thế giới ảo
Ánh nắng vàng rực chiếu xuống những tòa nhà cao chọc trời, tạo nên một bức tranh hoàn hảo của sự hiện đại và thịnh vượng. Elysium, một thành phố ảo trong trò chơi thực tế ảo nổi tiếng cùng tên, là nơi mà người chơi có thể sống một cuộc sống thứ hai. Mọi thứ ở đây đều lung linh, rực rỡ, và hoàn toàn tách biệt khỏi thực tại. Nhưng ẩn sâu trong vẻ đẹp đó là những bí ẩn chưa từng được khám phá.
Căn phòng điều tra, sở cảnh sát thành phố
Bao Thanh Thiên ngồi đối diện với Trần Lực, trưởng phòng cảnh sát công nghệ cao, trong một căn phòng nhỏ gọn nhưng trang bị đầy đủ thiết bị hiện đại. Trần Lực là một người đàn ông tầm trung niên, với khuôn mặt nghiêm nghị và ánh mắt sắc bén. Anh đã theo dõi Bao Thanh Thiên suốt nhiều năm nay, biết rõ về khả năng phá án phi thường của vị thám tử này.
“Thật khó tin rằng một vụ án giết người có thể xảy ra trong thế giới ảo,” Trần Lực mở lời, giọng nói có chút căng thẳng. “Nhưng sự thật là, Vương Thiên Hạo đã chết khi đang chơi Elysium. Không có dấu vết gì để lại, không có dấu hiệu nào ngoài việc anh ta đã đeo thiết bị VR vào.”
Bao Thanh Thiên chăm chú lắng nghe, gương mặt nghiêm túc không biểu lộ cảm xúc. “Các bác sĩ pháp y nói gì?”
“Không có dấu hiệu của bạo lực, không có chất độc. Tim của anh ta chỉ đơn giản là ngừng đập,” Trần Lực đáp. “Cái chết này quá kỳ lạ, và đó là lý do tại sao chúng tôi cần ông giúp đỡ.”
Bao Thanh Thiên suy nghĩ trong giây lát trước khi gật đầu. “Tôi sẽ bắt đầu cuộc điều tra. Nhưng tôi cần truy cập vào Elysium.”
Thành phố Elysium, thế giới ảo
Bao Thanh Thiên bước vào Elysium, cảm nhận sự khác biệt rõ rệt giữa thế giới ảo và thực tế. Từng chi tiết trong thế giới này được tái hiện một cách sống động, từ những con đường trải nhựa phẳng lì, đến những hàng cây xanh rờn rì rào trong gió. Người chơi khắp nơi hối hả đi lại, tham gia vào các nhiệm vụ, tương tác với nhau như trong cuộc sống thực.
“Ông là người mới?” Một giọng nói vang lên từ phía sau. Bao Thanh Thiên quay lại, thấy một người đàn ông trẻ tuổi với dáng vẻ phong trần, đang cười nhạt.
“Phải,” Bao Thanh Thiên đáp, ánh mắt sắc bén quan sát đối phương. “Cậu là ai?”
“Người ta gọi tôi là Dương Phong,” người đàn ông trẻ tự giới thiệu. “Tôi nghe nói ông đang điều tra cái chết của Vương Thiên Hạo. Tôi từng là bạn của anh ta trong thế giới này.”
“Anh biết gì về cái chết của Vương Thiên Hạo?” Bao Thanh Thiên hỏi, giọng điệu nghiêm túc.
Dương Phong nhún vai. “Không nhiều, chỉ biết rằng anh ta đã chơi một nhiệm vụ bí mật nào đó trong một khu vực không ai biết đến. Anh ta không tiết lộ nhiều, chỉ nói rằng đó là một thứ mà ngay cả các quản trị viên của trò chơi cũng không thể kiểm soát.”
“Điều đó có nghĩa là gì?” Bao Thanh Thiên thắc mắc.
Dương Phong nhìn quanh, như để chắc chắn không ai đang nghe lén. “Có những nơi trong Elysium không tuân theo quy tắc nào cả. Những nơi mà chỉ có những người dám mạo hiểm mới dám bước vào. Tôi tin rằng Vương Thiên Hạo đã phát hiện ra điều gì đó mà anh ta không nên thấy.”
Bao Thanh Thiên gật đầu, cảm nhận được tầm quan trọng của thông tin này. “Tôi cần biết về nơi đó. Anh có thể dẫn tôi đến đó không?”
Dương Phong cười nhạt. “Tôi có thể. Nhưng trước hết, ông phải biết rằng một khi đã vào, không có đường quay lại.”
Bao Thanh Thiên chỉ im lặng, đôi mắt kiên định. “Dẫn đường.”
Khu vực bóng tối, Elysium
Dương Phong và Bao Thanh Thiên bước vào một khu vực của Elysium mà ánh sáng mặt trời không thể chiếu tới. Những tòa nhà cũ kỹ, tường gạch đen, và những ngõ hẻm tối tăm tạo nên một bầu không khí ngột ngạt, khác hẳn với phần còn lại của thành phố. Đây là khu vực mà luật lệ của trò chơi dường như không còn tồn tại, nơi mà mọi hành động đều không thể đoán trước.
“Bên trong đây, không có gì là an toàn,” Dương Phong cảnh báo khi họ tiến sâu hơn vào con hẻm tối. “Vương Thiên Hạo đã vào một tòa nhà phía trước. Đó là nơi cuối cùng anh ta được nhìn thấy trong trò chơi.”
Bao Thanh Thiên gật đầu, cảnh giác quan sát mọi ngóc ngách xung quanh. “Chúng ta đi tiếp.”
Họ tiến đến cửa của một tòa nhà cũ kỹ, cửa gỗ nặng nề và những tấm kính vỡ vụn. Dương Phong ngập ngừng trước khi mở cửa. “Từ đây, tôi không thể đi cùng ông. Ông phải tự mình khám phá tiếp.”
Bao Thanh Thiên hiểu ý, ông không ép buộc Dương Phong tiếp tục. “Cảm ơn vì đã dẫn đường. Hãy chờ tôi ở ngoài.”
Dương Phong gật đầu, đứng lại bên ngoài trong khi Bao Thanh Thiên bước vào trong tòa nhà. Một sự im lặng chết chóc bao trùm lấy ông, không có tiếng động nào ngoại trừ âm thanh nhịp thở của chính mình. Ánh sáng mờ ảo từ những bóng đèn sắp hỏng hắt lên những bức tường cũ kỹ, tạo ra những bóng hình quái dị.
Phòng tối, tòa nhà bí ẩn
Bao Thanh Thiên tiến sâu hơn vào trong, từng bước chân cẩn trọng. Ông cảm nhận được một sự hiện diện kỳ lạ, như thể có ai đó đang theo dõi. Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên từ phía cuối hành lang. Bao Thanh Thiên dừng lại, lắng nghe, tay ông khẽ chạm vào tay nắm cửa của căn phòng phía trước.
Cánh cửa mở ra, và bên trong là một không gian tối tăm, chỉ có một chiếc ghế giữa phòng và một thiết bị VR bị bỏ rơi. Bao Thanh Thiên tiến đến gần, nhận ra rằng đây chính là thiết bị mà Vương Thiên Hạo đã sử dụng trước khi chết. Ông đưa tay chạm vào thiết bị, nhưng ngay khi làm vậy, một luồng sáng chói lóa xuất hiện, cuốn ông vào một thế giới khác.
Kết thúc chương 1
Bao Thanh Thiên vừa bước vào một thế giới mới, nơi mà ông sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm và bí ẩn vượt xa trí tưởng tượng của mình. Thế giới ảo Elysium không chỉ là một trò chơi, mà còn là một nơi ẩn chứa những bí mật chết người. Cuộc điều tra chỉ mới bắt đầu, và con đường phía trước sẽ đầy rẫy những thử thách mà ông chưa từng gặp phải.