Án Mạng Trong Thế Giới Ảo - Chương 3
Chương 3: Những Bóng Ma Trong Thế Giới Ảo
Hành lang tối tăm, Elysium
Bao Thanh Thiên bước từng bước chậm rãi qua hành lang dài và tối tăm. Tiếng bước chân của ông vang vọng giữa những bức tường cũ kỹ, tạo ra một cảm giác lạnh lẽo. Ông cầm chặt thanh kiếm trong tay, sẵn sàng đối phó với bất kỳ nguy hiểm nào có thể xuất hiện. Trận chiến với sinh vật khổng lồ vẫn còn in đậm trong tâm trí, nhưng ông không để sự sợ hãi chi phối.
Khi Bao Thanh Thiên tiến sâu hơn vào hành lang, ông bắt đầu cảm nhận được một sự hiện diện lạ lùng. Không khí trở nên đặc quánh, và một cảm giác rờn rợn len lỏi qua sống lưng. Ông dừng lại, nhìn quanh, nhưng chỉ thấy bóng tối và những bức tường âm u.
Đột nhiên, một tiếng cười lạnh vang lên từ phía sau. Bao Thanh Thiên quay phắt lại, thanh kiếm sẵn sàng trong tay. Nhưng không có gì ngoài bóng tối. Tiếng cười tắt ngấm, thay vào đó là tiếng thở dốc của ai đó, đầy đau đớn.
“Vương Thiên Hạo?” Bao Thanh Thiên gọi lớn, giọng nói vang vọng trong không gian u ám.
Không có câu trả lời. Nhưng rồi, từ trong bóng tối, một bóng hình mờ ảo hiện ra. Đó là hình dáng của một người đàn ông, với khuôn mặt nhợt nhạt và đôi mắt vô hồn. Bao Thanh Thiên nhận ra đó chính là Vương Thiên Hạo, hoặc ít nhất là linh hồn của anh ta.
“Ngươi là… Vương Thiên Hạo?” Bao Thanh Thiên hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.
Bóng ma của Vương Thiên Hạo không nói gì, chỉ lơ lửng trong không trung, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng vào Bao Thanh Thiên. Không khí quanh họ dường như trở nên lạnh lẽo hơn, như thể cái chết đang lẩn khuất đâu đó.
“Bao Thanh Thiên…” giọng nói của Vương Thiên Hạo khẽ vang lên, nhưng nó méo mó và xa lạ. “Hãy… cứu tôi…”
Bao Thanh Thiên tiến thêm một bước, nhưng bóng ma của Vương Thiên Hạo đột nhiên biến mất, như thể chưa từng tồn tại. Căn phòng trở lại im lặng, chỉ còn lại tiếng tim đập nhanh trong lồng ngực của Bao Thanh Thiên.
Phòng điều khiển, trụ sở chính của Elysium
Tại một nơi khác trong thế giới thực, nhóm người đang theo dõi cuộc điều tra của Bao Thanh Thiên qua các màn hình lớn tiếp tục trò chuyện. Người đàn ông đeo kính đen, vẫn giữ thái độ lạnh lùng, nhấn mạnh rằng Bao Thanh Thiên không dễ dàng bị đánh bại.
“Hắn ta đã thấy Vương Thiên Hạo,” người đàn ông đeo kính nói, giọng điệu không có chút gì gọi là lo lắng. “Có vẻ như hắn ta sẽ tìm ra sự thật sớm thôi.”
“Chúng ta phải làm gì đây?” người phụ nữ bên cạnh hỏi, ánh mắt lo lắng thoáng qua.
“Không gì cả,” người đàn ông đeo kính nhếch mép cười. “Hãy để hắn tiếp tục. Sự thật mà hắn tìm thấy có thể là chiếc bẫy lớn nhất mà chúng ta đã đặt ra.”
Người phụ nữ im lặng, nhưng ánh mắt của cô ta cho thấy sự lo lắng không thể che giấu. Dù vậy, cả hai đều biết rằng không có đường lui cho họ nữa.
Hành lang tối tăm, Elysium
Bao Thanh Thiên tiếp tục đi sâu vào hành lang, quyết tâm tìm ra nguồn gốc của những bóng ma này. Ông biết rằng Vương Thiên Hạo đã chết trong những điều kiện bí ẩn, và việc linh hồn anh ta xuất hiện ở đây chỉ càng khẳng định rằng có điều gì đó tồi tệ hơn đang diễn ra.
Ông dừng lại trước một cánh cửa gỗ cũ kỹ, khác hẳn với những cánh cửa thép trước đó. Cánh cửa này có những vết khắc lạ lùng, như thể ai đó đã cố gắng cảnh báo người khác không nên bước vào. Nhưng Bao Thanh Thiên không bị đe dọa. Ông mở cửa và bước vào trong.
Căn phòng bí ẩn, Elysium
Bên trong căn phòng là một không gian rộng lớn, với những bức tường phủ đầy các bức tranh kỳ lạ. Những bức tranh này mô tả cảnh những người chơi bị tra tấn, bị biến thành những sinh vật quái dị, và cuối cùng là biến mất trong bóng tối. Bao Thanh Thiên tiến gần hơn, quan sát từng chi tiết, cố gắng tìm ra manh mối.
Đột nhiên, ông cảm nhận được một luồng gió lạnh thổi qua, và từ trong bóng tối, những bóng hình bắt đầu hiện ra. Chúng là những linh hồn của những người chơi khác, những người đã mất mạng trong Elysium. Bao Thanh Thiên nhận ra một vài khuôn mặt trong số họ qua các bức ảnh mà ông đã nghiên cứu trước đó. Đây là những người chơi đã biến mất một cách bí ẩn, và giờ đây họ đang ở đây, lơ lửng giữa sự sống và cái chết.
“Giải thoát cho chúng tôi…” một giọng nói vang lên, kéo dài và đau đớn.
Bao Thanh Thiên đứng giữa căn phòng, bao quanh bởi những linh hồn u ám, cảm nhận được sự khẩn thiết trong lời kêu cứu của họ. Ông biết rằng điều này không chỉ là một trò chơi, mà còn là một cuộc chiến thật sự giữa sự sống và cái chết.
“Ta sẽ tìm ra sự thật,” Bao Thanh Thiên nói, giọng kiên định. “Và ta sẽ giải thoát cho các ngươi.”
Những bóng ma bắt đầu tan biến, để lại một cảm giác nặng nề trong không gian. Nhưng trước khi họ biến mất hoàn toàn, một trong những bóng ma chỉ vào một bức tường đặc biệt trong căn phòng. Bao Thanh Thiên tiến đến, và nhận ra có một bản đồ được khắc trên đó, một bản đồ dẫn đến một nơi bí ẩn trong Elysium mà ông chưa từng thấy trước đây.
“Đây là nơi tiếp theo,” Bao Thanh Thiên thầm nghĩ, tay ông khẽ chạm vào bản đồ. “Nơi mà mọi bí ẩn sẽ được giải đáp.”
Kết thúc chương 3
Bao Thanh Thiên đã bước sâu hơn vào thế giới bóng tối của Elysium, nơi mà những bí mật và linh hồn bị lãng quên đang chờ đợi sự giải thoát. Với manh mối mới từ bản đồ bí ẩn, ông chuẩn bị tiến đến một nơi chưa từng được khám phá, nơi mà sự thật đen tối nhất đang chờ đợi. Liệu ông có thể tìm ra sự thật và giải thoát cho những linh hồn bị mắc kẹt, hay sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo của Elysium?