Án Oan Của Người Thợ Gốm - Chương 1
Chương 1: Hành trình xuyên không
Một buổi sáng yên tĩnh, Thám tử Lâm bước vào phòng nghiên cứu tại bảo tàng, nơi anh đã dành nhiều năm để nghiên cứu các cổ vật từ các triều đại phong kiến. Mọi người đều biết Lâm là một chuyên gia lừng danh trong lĩnh vực điều tra tội phạm liên quan đến các hiện vật cổ xưa. Hôm nay, anh được mời đến để nghiên cứu một chiếc bình gốm từ thời nhà Trần, một trong những triều đại nổi bật của lịch sử Việt Nam.
Chiếc bình gốm nằm gọn trong một tủ kính bảo vệ, được trang trí với những hoa văn tinh xảo và đặc trưng của thời đại đó. Lâm đứng trước chiếc bình, cảm nhận một điều gì đó rất lạ lùng, nhưng không thể diễn tả được. Anh đưa tay nhẹ nhàng chạm vào bề mặt chiếc bình, cảm nhận độ mát lạnh của lớp men gốm.
“Thật là một tác phẩm tuyệt vời,” Lâm thì thầm với chính mình.
Bỗng nhiên, từ chiếc bình phát ra một luồng ánh sáng chói lòa, khiến anh phải nhắm mắt lại. Cảm giác cơ thể bị cuốn vào một cơn lốc xoáy mạnh mẽ khiến Lâm mất phương hướng, không còn biết mình đang đứng ở đâu.
Khi ánh sáng tắt đi, Lâm mở mắt ra và thấy mình đang đứng giữa một ngôi làng quê với khung cảnh hoàn toàn xa lạ. Đường phố bằng đất, nhà cửa bằng gỗ và mái tranh, cùng với những người dân mặc trang phục cổ xưa, hoàn toàn không phù hợp với thời hiện đại.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Lâm tự hỏi, nhìn quanh với ánh mắt ngạc nhiên.
Anh tiến đến gần một người đàn ông lớn tuổi đang bận rộn làm việc bên cạnh một chiếc xe kéo.
“Xin lỗi, đây là đâu vậy?” Lâm hỏi, giọng hơi run rẩy.
Người đàn ông dừng lại, nhìn Lâm từ đầu đến chân như thể anh là một kẻ lạ mặt từ nơi khác tới.
“Anh hỏi kỳ lạ thật. Đây là làng gốm Trần Gia, một trong những làng gốm nổi tiếng nhất dưới triều nhà Trần,” ông già trả lời, giọng đầy tự hào.
“Triều nhà Trần?” Lâm cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn. “Chẳng lẽ tôi đã xuyên không về quá khứ?”
Lâm cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nhớ lại những gì vừa xảy ra: ánh sáng chói lòa từ chiếc bình gốm, cảm giác như bị cuốn vào một cơn lốc xoáy… Không thể phủ nhận rằng anh đang đứng trong một thời kỳ hoàn toàn khác, một nơi không thuộc về thế giới mà anh biết.
Một nhóm người dân làng bắt đầu tụ tập lại, tò mò nhìn người lạ mặt. Những tiếng thì thầm vang lên:
“Anh ta là ai thế nhỉ? Trang phục trông thật kỳ lạ.”
“Chắc hẳn không phải người ở đây.”
Lâm biết rằng mình cần phải nhanh chóng thích nghi nếu không muốn gây chú ý quá mức. Anh cúi đầu chào người dân, cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh.
“Xin chào, tôi là Lâm. Tôi là… một người từ xa đến đây để tìm hiểu về làng gốm,” anh nói, cố gắng tìm một lý do hợp lý cho sự xuất hiện của mình.
Người dân có vẻ không hoàn toàn tin tưởng, nhưng họ cũng không có lý do gì để nghi ngờ. Một người đàn ông trẻ, có vẻ là trưởng làng, bước lên.
“Tôi là Trần Bảo, trưởng làng gốm Trần Gia,” anh ta giới thiệu. “Nếu anh cần giúp đỡ gì, cứ nói với tôi.”
Lâm mỉm cười gượng gạo. “Cảm ơn anh. Thực sự tôi chỉ muốn tìm hiểu thêm về cuộc sống ở đây và cách làm gốm.”
Trần Bảo gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn còn đượm chút nghi ngờ. “Nếu anh muốn, tôi có thể giới thiệu anh với các thợ gốm ở đây. Họ sẽ rất vui khi được chia sẻ về nghề của mình.”
“Điều đó thật tuyệt. Cảm ơn anh rất nhiều,” Lâm đáp lại, cố gắng giữ giọng nói bình thường mặc dù tâm trí anh đang rối bời.
Sau khi chào hỏi mọi người xong, Trần Bảo dẫn Lâm đi dạo quanh làng. Trên đường đi, Lâm không ngừng quan sát mọi thứ xung quanh, từ cách người dân sinh hoạt, đến các công đoạn làm gốm tại các lò nung lớn. Đây đúng là một nơi vô cùng khác biệt so với thế giới mà anh từng biết.
“Đây là làng gốm nổi tiếng nhất trong vùng,” Trần Bảo nói khi hai người dừng chân trước một xưởng gốm lớn. “Chúng tôi làm ra những sản phẩm gốm sứ không chỉ đẹp mắt mà còn bền vững, được sử dụng khắp nơi từ dân gian đến cung đình.”
Lâm gật đầu, không thể không thán phục trước sự tài hoa và tinh xảo của những người thợ gốm nơi đây. Tuy nhiên, anh vẫn không thể gạt bỏ được cảm giác lo lắng và bất an trong lòng.
“Tại sao mình lại xuyên không về đây? Và làm thế nào để trở về?” Lâm tự hỏi trong đầu, nhưng không có câu trả lời.
Khi ngày dần tàn, Lâm biết rằng anh phải chấp nhận thực tế hiện tại. Anh cần tìm hiểu thêm về nơi này, và có thể, trong quá trình đó, anh sẽ khám phá ra cách để trở về thời đại của mình.
Nhưng cho đến lúc đó, cuộc sống tại làng gốm Trần Gia sẽ là nơi anh phải ở lại. Và dù thế nào, Lâm cũng cảm thấy rằng một điều gì đó bất thường đang chờ đợi anh phía trước.