Án Oan Của Người Thợ Gốm - Chương 5
Chương 5: Bí ẩn của chiếc bình gốm
Cô Lý cuối cùng cũng ngồi xuống, tay vẫn nắm chặt con dao gốm, nhưng ánh mắt đã bớt phần hoảng loạn. Lâm và Trần Bảo cũng ngồi xuống đối diện với cô, cố gắng tạo ra bầu không khí bớt căng thẳng.
“Cô Lý, chúng tôi không muốn làm hại cô,” Lâm bắt đầu, giọng nói dịu dàng nhưng chắc chắn. “Chúng tôi chỉ muốn biết sự thật. Nếu cô có điều gì muốn nói, đây là lúc để chia sẻ.”
Cô Lý lặng im một lúc, như đang suy nghĩ về những gì Lâm nói. Cuối cùng, cô thở dài, giọng nói nặng trĩu cảm xúc.
“Tôi không phải là kẻ giết người,” cô bắt đầu. “Nhưng tôi đã làm điều gì đó mà tôi không nên làm. Tôi đã cố gắng bảo vệ một bí mật… một bí mật mà tôi biết sẽ mang lại nguy hiểm cho người tôi yêu quý.”
Lâm nhíu mày, cảm thấy như mình sắp chạm tới một phần quan trọng của vụ án. “Bí mật gì vậy, cô Lý? Và nó liên quan gì đến những vụ giết người này?”
Cô Lý nhìn xuống con dao trong tay, đôi mắt lấp lánh nước mắt. “Tất cả bắt đầu từ chiếc bình gốm mà Trần Bảo làm ra. Nó không phải là một chiếc bình bình thường. Nó chứa đựng một bí mật mà nhiều người không biết, và tôi đã vô tình phát hiện ra điều đó.”
Trần Bảo giật mình, nhìn cô Lý với ánh mắt kinh ngạc. “Chiếc bình gốm? Bí mật gì mà cô nói đến?”
Cô Lý ngước mắt lên, nhìn thẳng vào Lâm và Trần Bảo. “Chiếc bình đó không phải là sản phẩm bình thường của làng gốm. Nó là một chiếc bình cổ, có nguồn gốc từ thời nhà Trần, nhưng được tái chế lại bởi những người trong làng. Họ đã giấu bên trong nó một số tài liệu bí mật liên quan đến triều đình, những tài liệu có thể lật đổ cả một triều đại nếu rơi vào tay kẻ xấu.”
Lâm cau mày, nhận ra rằng tình hình phức tạp hơn anh tưởng. “Tài liệu gì vậy? Và tại sao chúng lại được giấu trong chiếc bình gốm?”
Cô Lý hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi không biết chính xác nội dung của những tài liệu đó, nhưng tôi biết rằng chúng liên quan đến một vụ tham nhũng lớn trong triều đình. Những người đứng đầu làng gốm đã phát hiện ra điều này khi họ tìm thấy chiếc bình cổ, và họ quyết định giấu nó đi để tránh bị liên lụy.”
Trần Bảo sốc nặng, không thể tin vào tai mình. “Không thể nào… Tôi chỉ nghĩ rằng mình đang làm một chiếc bình gốm bình thường, tôi không biết gì về chuyện này.”
Cô Lý gật đầu, giọng nói nhỏ lại. “Tôi tin rằng Trần Bảo vô tội. Nhưng những người khác trong làng không nghĩ vậy. Họ sợ rằng nếu bí mật này bị lộ, cả làng sẽ bị tiêu diệt. Vì vậy, khi con trai của quan viên phát hiện ra chiếc bình và có ý định đưa nó về triều đình, họ quyết định hành động trước.”
Lâm cảm thấy như mọi mảnh ghép bắt đầu dần dần khớp với nhau. “Vậy những vụ giết người này là để che đậy bí mật đó? Họ muốn đổ tội cho Trần Bảo để che giấu sự thật?”
Cô Lý gật đầu, đôi mắt đầy đau khổ. “Họ biết rằng Trần Bảo là người trực tiếp làm ra chiếc bình, nên dễ dàng đổ lỗi cho anh ấy. Nhưng tôi không thể đứng nhìn người vô tội bị hại. Vì vậy, tôi đã cố gắng tìm cách bảo vệ anh ấy, nhưng tôi không ngờ rằng mình lại gây ra thêm nhiều rắc rối như vậy.”
Lâm thở dài, cảm nhận được sự đấu tranh nội tâm của cô Lý. Anh biết rằng cô ấy không phải là kẻ giết người thực sự, mà chỉ là một người phụ nữ cố gắng bảo vệ những gì mình yêu thương. Nhưng điều này không làm thay đổi sự thật rằng có những kẻ khác trong làng đang sẵn sàng giết người để bảo vệ bí mật của mình.
“Cô Lý, tôi hiểu tình cảnh của cô,” Lâm nói nhẹ nhàng. “Nhưng chúng ta cần phải đưa sự thật ra ánh sáng. Những kẻ đứng sau vụ án này phải trả giá cho những gì họ đã làm.”
Cô Lý nhìn Lâm, đôi mắt đầy sự biết ơn lẫn lo lắng. “Tôi sẽ giúp anh, thưa ông. Tôi sẽ nói cho anh biết mọi thứ tôi biết, và tôi sẽ cùng anh đối mặt với những người đó.”
Lâm gật đầu, biết rằng cuộc điều tra đã tiến thêm một bước quan trọng. Nhưng anh cũng hiểu rằng họ đang đứng trước một nguy cơ lớn hơn nhiều so với những gì anh dự đoán ban đầu. Những kẻ giết người trong làng gốm Trần Gia không chỉ là những người thợ gốm bình thường, mà là những kẻ sẵn sàng giết người để bảo vệ bí mật đen tối của họ.
“Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với sự thật,” Lâm nói, ánh mắt kiên định. “Dù cho nó có nguy hiểm đến đâu.”
Với lời thề đó, Lâm, Trần Bảo và cô Lý biết rằng họ đã bước vào giai đoạn nguy hiểm nhất của cuộc điều tra. Những kẻ giết người trong bóng tối sẽ không dễ dàng để lộ ra, và cuộc chiến để đưa sự thật ra ánh sáng chỉ mới bắt đầu.