Án oan giết chồng - Chương 1
Chương 1: Lời Thề của Luật Sư
Tiểu Bảo, một luật sư trẻ tuổi, với mái tóc dài đen nhánh và đôi mắt sáng đầy nhiệt huyết, ngồi trước bàn làm việc của mình trong văn phòng luật. Ánh đèn neon phản chiếu trên bộ tài liệu bừa bộn, những trang giấy ghi chép rải rác khắp nơi. Cô mải mê đọc lại vụ án mà mình đang phụ trách, một vụ việc phức tạp liên quan đến gian lận tài chính.
“Bảo, cô có thể cho tôi biết tiến độ vụ án không?” giọng nói của sếp cô, ông Lâm, cắt ngang dòng suy nghĩ.
“Vâng, thưa sếp. Tôi đang xem xét những chứng cứ mới và…”
Bỗng, một tiếng động lớn vang lên từ phía sau văn phòng. Tiểu Bảo quay lại, thấy một cỗ máy thời gian kỳ lạ, phát ra ánh sáng chói lóa, đứng giữa phòng. Cô không thể tin vào mắt mình.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” cô tự hỏi, nhưng chưa kịp nghĩ thêm thì cỗ máy bùng lên một luồng ánh sáng mạnh mẽ và kéo cô vào trong.
Chuyển Cảnh
Tiểu Bảo mở mắt ra, cảm thấy chóng mặt. Cô nhìn xung quanh và nhận ra mình đang ở trong một căn phòng cổ kính, với những bức tường được trang trí bằng hoa văn tinh xảo. Áo quần cô mặc vẫn là bộ đồ hiện đại, nhưng những người xung quanh lại mặc trang phục của thời Đường.
“Cô là ai?” một người đàn ông mặc áo choàng dài hỏi, nét mặt đầy nghi ngờ.
“Tiểu Bảo, tôi là luật sư,” cô trả lời, giọng run rẩy. “Tôi ở đâu vậy?”
“Đây là thành Trường An, triều đại Đường,” người đàn ông nói, vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.
“Triều đại Đường?” Tiểu Bảo cảm thấy hoa mắt. “Tôi bị kéo về thời gian sao?”
Người đàn ông nhíu mày. “Cô đến đây để làm gì?”
“Chờ đã,” Tiểu Bảo nói. “Tôi cần biết có ai đang bị kết án oan không.”
Người đàn ông dẫn cô ra ngoài, nơi một đám đông đang tụ tập. Họ đang bàn tán về một phiên tòa. Tiểu Bảo chen vào dòng người, cảm thấy có điều gì đó quen thuộc.
“Nghe nói cô ấy đã giết chồng mình,” một người phụ nữ nói. “Không thể nào! Tôi không tin!”
“Cô ấy đáng bị treo cổ!” một người khác phản bác.
Tiểu Bảo vội vàng hỏi một người đàn ông đứng gần đó. “Cô ấy là ai?”
“Là Liên, một người phụ nữ bị kết án tử hình vì tội giết chồng. Cô ấy kêu oan,” người đàn ông trả lời.
“Đưa tôi đến gặp cô ấy,” Tiểu Bảo quyết định.
Họ đi qua đám đông và vào một nhà tù ẩm thấp. Trong một góc, Tiểu Bảo thấy Liên, một người phụ nữ trẻ với đôi mắt đầy nước mắt. Cô ấy nhìn thấy Tiểu Bảo và chạy lại.
“Cô là ai?” Liên hỏi, ánh mắt ngập tràn hy vọng.
“Tôi là Tiểu Bảo, một luật sư,” Tiểu Bảo nói. “Tôi muốn giúp cô.”
“Cô không thể tin được đâu,” Liên khẽ nói, “tôi bị kết án oan. Chồng tôi có kẻ thù, và tôi đã bị vu khống.”
Tiểu Bảo cảm nhận được nỗi đau trong giọng nói của Liên. “Cô có thể kể cho tôi nghe về sự việc đó không?”
“Chồng tôi, Hạo, đã có mâu thuẫn với một người buôn lậu. Hôm đó, tôi trở về nhà và thấy hắn nằm chết. Mọi người đều nghĩ tôi đã giết hắn vì ghen tuông,” Liên kể lại, giọng run rẩy.
Tiểu Bảo quyết định điều tra. “Tôi sẽ giúp cô, nhưng tôi cần biết mọi thông tin.”
“Cô có thể gặp các nhân chứng,” Liên nói. “Nhưng hãy cẩn thận, những kẻ đã hại tôi không bao giờ tha thứ.”
“Cô hãy yên tâm,” Tiểu Bảo quả quyết. “Tôi sẽ làm mọi cách để chứng minh sự vô tội của cô.”
Họ cùng lên kế hoạch. Tiểu Bảo ra ngoài, tìm kiếm manh mối từ những người xung quanh. Khi cô hỏi về Hạo, nhiều người đều nhắc đến một kẻ lạ mặt thường xuất hiện ở khu vực đó.
“Cô có thấy người lạ nào không?” Tiểu Bảo hỏi một người hàng xóm của Hạo.
“Có một kẻ đến nhà Hạo gần đây, luôn miệng đe dọa hắn,” người hàng xóm trả lời. “Nhưng tôi không biết hắn là ai.”
Tiểu Bảo ghi chú lại, lòng đầy quyết tâm. Cô trở về gặp Liên. “Chúng ta cần phải tìm ra người đó,” cô nói.
“Nhưng làm thế nào?” Liên hỏi, vẻ mặt lo lắng.
“Tôi có một vài ý tưởng,” Tiểu Bảo cười nhẹ, ánh mắt đầy kiên định. “Chúng ta sẽ không từ bỏ.”
Những ngày tiếp theo, Tiểu Bảo cùng Liên lùng sục khắp nơi, điều tra từng manh mối. Mỗi ngày trôi qua, Tiểu Bảo cảm nhận được sự bất công và nỗi đau mà Liên phải gánh chịu. Cô quyết tâm sẽ không để Liên phải chịu án oan.
“Cô sẽ thấy, tôi sẽ giúp cô,” Tiểu Bảo nói, nắm chặt tay Liên, lòng đầy quả cảm. “Chúng ta sẽ tìm ra sự thật.”
Trong lòng, Tiểu Bảo thề rằng cô sẽ chiến đấu đến cùng, không chỉ vì Liên mà còn để chứng minh rằng công lý luôn cần được bảo vệ, dù ở bất kỳ thời đại nào.