Án Tử Trong Cung - Chương 1
Chương 1: Xuyên Không
Tiểu Bảo, một luật sư nổi tiếng trong thế giới hiện đại, đang ngồi trong văn phòng của mình, chăm chú vào đống tài liệu vụ án. Đột nhiên, một cơn bão lốc dữ dội ập đến, cuốn đi mọi thứ xung quanh anh. Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, anh cảm thấy như bị ném vào khoảng không gian vô tận.
Khi mở mắt ra, Tiểu Bảo thấy mình nằm trên một nền đất cứng. Xung quanh là những bức tường bằng gạch cổ xưa, ánh sáng yếu ớt chiếu từ những chiếc đèn lồng treo tường. Anh vội vàng đứng dậy, thấy mình đang ở giữa một ngôi đình cổ, với những người mặc trang phục kỳ quái đi qua lại. Một cảm giác lạ lẫm ùa về.
“Đây là đâu?” Tiểu Bảo lẩm bẩm.
Ngay lúc đó, một nữ thái giám trẻ tuổi bước tới, nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ. “Ngươi là ai? Tại sao lại ở đây?”
Tiểu Bảo gượng cười, “Tôi… Tôi không biết. Tôi chỉ vừa mới…”
“Ngươi là kẻ đáng nghi! Đừng có lừa ta!” Nữ thái giám quát lên, tiếng bước chân gấp gáp vang vọng trong không gian.
Một người đàn ông trong bộ trang phục tể tướng xuất hiện, bước tới gần. “Chuyện gì xảy ra ở đây?”
“Thưa tể tướng, người này không rõ lai lịch, có thể là kẻ phản bội!” Nữ thái giám trả lời, chỉ tay về phía Tiểu Bảo.
Tể tướng, Lý Nguyên, nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt sắc như dao. “Ngươi có gì để biện hộ cho mình?”
Tiểu Bảo cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Tôi là Tiểu Bảo, một luật sư. Tôi… Tôi không có ý định làm hại ai cả. Tôi chỉ muốn hiểu chuyện gì đang xảy ra.”
“Luật sư?” Lý Nguyên nhếch môi, “Ở đây không có chỗ cho những kẻ không biết phép tắc. Ngươi tốt nhất nên rời khỏi cung điện ngay.”
Nhưng ngay khi Tiểu Bảo định quay đi, một tiếng la lớn vang lên từ phía xa. “Giúp! Cứu với!”
Mọi người quay lại, thấy một nhóm người hoảng hốt chạy đến, kéo theo một người đàn ông mặc áo hoàng bào, mặt tái xanh. “Hoàng tử bị giết! Hoàng tử bị giết!”
Tiểu Bảo chớp mắt, nhảy lên. “Có phải có án mạng không?”
“Đúng vậy!” Một trong số họ, một lính canh, kêu lên. “Hoàng tử đã chết trong thư phòng. Không ai biết điều gì đã xảy ra.”
“Đưa tôi đến đó!” Tiểu Bảo hét lên, một cảm giác mạnh mẽ thôi thúc anh tham gia vào vụ án.
Trong thư phòng, cảnh tượng thật tăm tối. Hoàng tử nằm bất động trên sàn nhà, mặt mày trắng bệch. Tiểu Bảo tiến lại gần, cúi xuống kiểm tra. “Có dấu vết của thuốc độc,” anh nói thầm, lòng dạ rối bời. “Chắc chắn không phải là một vụ án giết người thông thường.”
“Nói bậy! Đừng có tin lời hắn!” Lý Nguyên tức giận, “Ngươi chỉ là kẻ lạ, không có quyền can thiệp vào việc triều đình!”
“Nhưng nếu không tìm ra sự thật, chúng ta sẽ không thể yên lòng!” Tiểu Bảo quay lại nhìn Lý Nguyên, ánh mắt đầy quyết tâm. “Để tôi điều tra. Tôi có những kiến thức mà ngài có thể chưa từng nghe đến.”
“Ngươi nghĩ mình có thể lật tẩy một kẻ quyền lực như ta sao?” Lý Nguyên cười khẩy. “Rất tốt, hãy thử xem!”
Tiểu Bảo không sợ hãi, mà càng thêm quyết tâm. “Tôi sẽ chứng minh rằng tôi có thể.”
Tiểu Bảo quay sang nhóm lính canh và thái giám. “Ai là người cuối cùng thấy hoàng tử sống?”
Một lính canh giơ tay. “Tôi, thưa ngài. Tôi vừa rời khỏi phòng một lúc thì nghe thấy tiếng kêu.”
“Thời điểm đó, có ai khác ở gần không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Chỉ có tể tướng và vài người khác, nhưng họ đã ra ngoài hết.”
“Phải tìm hiểu thêm về những người đó,” Tiểu Bảo nghĩ thầm. “Có thể họ là những kẻ đã hại hoàng tử.”
Vừa lúc đó, một tiếng nói vang lên từ cửa. “Chúng ta không thể để kẻ lạ này điều tra!”
Tiểu Bảo quay lại, thấy một quan chức đứng ở cửa, mặt hằm hằm. “Nếu hắn có thể tìm ra sự thật, chúng ta sẽ mất quyền lực.”
“Nếu không tìm ra sự thật, chúng ta sẽ mất tất cả,” Tiểu Bảo đáp lại, “Đừng để sợ hãi điều khiển chúng ta.”
Tất cả mọi người lặng im, rồi Lý Nguyên tiến lên. “Ngươi có cơ hội, nhưng phải nhớ, không được vượt quá giới hạn.”
Tiểu Bảo gật đầu, cảm thấy áp lực nhưng cũng đầy nhiệt huyết. “Tôi sẽ không phụ lòng mọi người.”
Và từ khoảnh khắc đó, cuộc điều tra bắt đầu. Tiểu Bảo biết rằng mình không chỉ đang đấu tranh để tìm ra sự thật mà còn phải đối mặt với những âm mưu thâm sâu trong hoàng cung. Mọi thứ vừa mới bắt đầu, và cuộc chiến giữa anh và tể tướng Lý Nguyên đã chính thức được mở ra.