Ánh Sáng Trong Bóng Tối - Chương 2
Chương 2: Những tia sáng đầu tiên
Thomas Edison ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ kỹ, xung quanh là những dụng cụ thí nghiệm ngổn ngang. Đã qua nửa đêm, nhưng ánh sáng từ ngọn đèn dầu trên bàn vẫn chiếu lên gương mặt anh, lộ rõ vẻ căng thẳng. Edison chăm chú quan sát từng chi tiết của một sợi dây nhỏ bằng carbon mà anh đang thử nghiệm. Anh đã dành hàng tuần để thử nghiệm với đủ loại vật liệu, nhưng vẫn chưa tìm ra được thứ gì có thể chịu đựng được nhiệt độ cao mà không cháy rụi quá nhanh.
“Lần này sẽ khác,” Edison tự nhủ, tay cẩn thận đặt sợi carbon vào chiếc bóng đèn thủy tinh. Anh lắp lại nắp đèn và nối các dây điện. Bóng đèn giờ chỉ là một vật thể vô tri vô giác, nhưng trong đầu Edison, nó chứa đựng hy vọng, sự kiên trì, và khát khao khám phá những điều chưa biết.
Mary bước vào phòng, mang theo một tách cà phê nóng. “Thomas, anh đã làm việc suốt cả đêm. Hãy nghỉ ngơi một chút đi,” cô nói, lo lắng nhìn chồng mình.
Edison nhấc tách cà phê lên, cảm nhận sự ấm áp từ nó, nhưng anh không thể rời mắt khỏi thí nghiệm của mình. “Mary, anh nghĩ rằng mình đã gần tới đích. Chỉ một lần thử nghiệm nữa thôi, anh cảm thấy điều này có thể là bước đột phá mà anh đã tìm kiếm.”
Mary thở dài, nhưng cô biết không thể ngăn cản niềm đam mê của chồng mình. “Được rồi, nhưng sau lần thử này, anh phải hứa với em sẽ nghỉ ngơi, được chứ?”
“Anh hứa,” Edison mỉm cười, đôi mắt anh ánh lên niềm tin.
Anh quay lại chiếc bàn làm việc, cẩn thận kiểm tra lại tất cả các kết nối. Mọi thứ đã sẵn sàng. Edison nhấn nút bật công tắc điện. Một tiếng “tạch” nhỏ vang lên, và rồi căn phòng chìm vào sự im lặng hoàn toàn.
Mary nín thở, đôi mắt chăm chú nhìn vào bóng đèn. Một vài giây trôi qua, không có gì xảy ra. Nhưng rồi, đột nhiên, một tia sáng nhỏ xuất hiện bên trong bóng đèn. Ánh sáng yếu ớt, nhưng nó đang tồn tại, không vụt tắt ngay như những lần trước. Edison và Mary nhìn nhau, trong đôi mắt của họ là sự kinh ngạc và hy vọng.
“Nó sáng rồi, Thomas!” Mary reo lên, giọng cô run rẩy vì xúc động.
Edison không nói gì, chỉ đứng đó, nhìn chằm chằm vào bóng đèn đang tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Anh không dám tin vào mắt mình. “Đúng, nó sáng rồi,” anh thì thầm, như để tự khẳng định với bản thân.
Ánh sáng dần mạnh hơn, nhưng chỉ sau vài phút, sợi carbon bên trong bóng đèn bắt đầu đỏ rực, rồi vụt tắt, để lại một làn khói mờ bên trong bóng thủy tinh. Edison nhìn đăm đăm vào bóng đèn đã tắt ngúm, cảm giác vừa chiến thắng vừa thất bại xen lẫn trong lòng.
“Chưa đủ tốt… nhưng chúng ta đã tiến gần hơn,” Edison nói, giọng anh đầy sự kiên quyết.
“Thomas, đó là một bước tiến lớn,” Mary an ủi, đặt tay lên vai chồng. “Anh đã tìm ra được thứ có thể tạo ra ánh sáng. Chỉ cần điều chỉnh thêm một chút nữa, anh sẽ làm được.”
Edison gật đầu, mặc dù trong lòng anh biết rằng hành trình này còn rất dài. Nhưng anh không nản lòng. Đối với Edison, mỗi thất bại chỉ là một bước tiến nhỏ trên con đường dài. Anh đã học được điều gì đó quan trọng từ thí nghiệm này: ánh sáng có thể được tạo ra, và nó có thể duy trì trong một khoảng thời gian nhất định. Vấn đề bây giờ là làm sao để kéo dài thời gian đó, để ánh sáng không chỉ lóe lên rồi tắt ngúm, mà sẽ trở thành một phần của cuộc sống hàng ngày.
“Mary, em có nhớ cái ngày anh bắt đầu làm việc với điện báo không?” Edison hỏi, mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào bóng đèn. “Mọi người đều nói rằng nó sẽ không bao giờ hoạt động, rằng anh đang phí phạm thời gian. Nhưng anh đã không từ bỏ, và cuối cùng anh đã làm được. Lần này cũng vậy, anh sẽ tìm ra cách để giữ cho ánh sáng này tồn tại lâu hơn.”
Mary mỉm cười, cô luôn biết rằng chồng mình là một người kiên định, không dễ dàng từ bỏ bất cứ điều gì mà anh đã đặt tâm huyết vào. “Em tin ở anh, Thomas. Em sẽ luôn ở bên cạnh anh, bất kể anh cần bao nhiêu lần thử nghiệm nữa.”
“Cảm ơn em, Mary,” Edison nói, và lần đầu tiên trong nhiều giờ, anh ngồi xuống ghế, thả lỏng cơ thể. “Chúng ta đã làm được một phần, và bây giờ chỉ còn việc hoàn thiện nó. Một ngày nào đó, ánh sáng này sẽ chiếu sáng mọi ngôi nhà, mọi con phố, và mọi trái tim.”
Mary gật đầu, lòng cô tràn ngập hy vọng. Dù biết rằng chặng đường phía trước còn nhiều gian nan, cô cũng biết rằng với sự kiên trì và niềm đam mê của chồng mình, họ sẽ vượt qua mọi thử thách.
Trong căn phòng nhỏ ấy, ánh sáng đã lóe lên – những tia sáng đầu tiên của một tương lai rực rỡ. Edison không ngừng nghỉ, tiếp tục thử nghiệm, với lòng tin rằng một ngày nào đó, ánh sáng này sẽ không còn chỉ là một tia sáng yếu ớt trong bóng đêm, mà sẽ trở thành ngọn lửa vĩnh cửu, chiếu sáng cả thế giới.