Annie - Ngọn Lửa Tuổi Thơ - Chương 1
Chương 1: Ngọn Lửa Nổi Dậy
Cảnh hoàng hôn nhuộm đỏ vùng núi hẻo lánh, ánh sáng phản chiếu trên những ngọn cây, tạo nên một bức tranh yên bình và đẹp đẽ. Trong ngôi làng nhỏ bé nằm giữa những ngọn đồi, tiếng cười đùa của trẻ em vang vọng trong không khí mát mẻ của buổi chiều. Annie, một cô bé mười tuổi với mái tóc đỏ như lửa và đôi mắt sáng lấp lánh, đang vui đùa cùng nhóm bạn thân của mình.
Annie và nhóm bạn đang chơi trò “truy tìm kho báu” trong khu rừng gần làng. Cô bé nở nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy những đứa trẻ khác chạy nhảy và tìm kiếm “kho báu”. Tibbers, chú gấu bông cũ kĩ của Annie, nằm im lặng bên gốc cây, là người bạn trung thành của cô trong mọi cuộc phiêu lưu.
“Annie, lại đây! Mình tìm thấy cái gì đó!” gọi Lana, một cô bé tóc nâu, từ xa.
Annie chạy đến bên Lana, tay cầm một cái hộp nhỏ bị phủ đầy bụi. Khi Annie chạm vào nó, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa từ tay cô. Ngọn lửa nhỏ bùng lên từ lòng bàn tay cô, khiến Lana và các bạn khác phải lùi lại trong sự ngạc nhiên.
“Wow, Annie, cậu làm gì vậy?” Lana hỏi, lo lắng.
Annie vội vàng thổi tắt ngọn lửa và vẫy tay. “Xin lỗi, mình không biết chuyện gì đang xảy ra!”
Các bạn của Annie nhìn nhau với vẻ hoang mang. Một chút lo lắng dâng lên trong mắt họ khi thấy sự thay đổi bất thường trong Annie. Nhưng sự việc chưa dừng lại ở đó.
Một lúc sau, khi nhóm bạn đang chơi tiếp, một cuộc cãi vã nổ ra giữa Annie và một cậu bé tên là Mark. Mark và nhóm của hắn đang cố gắng chiếm phần “kho báu” mà Annie tìm thấy trước đó.
“Thật vô lý! Các cậu không thể chiếm hết mọi thứ!” Mark hét lên.
Annie cảm thấy cơn giận dâng trào trong lòng. Cô bé nhắm mắt lại để cố gắng kiềm chế cảm xúc, nhưng lửa lại bùng cháy dữ dội từ tay cô. Ngọn lửa lan ra nhanh chóng, thiêu rụi cây cối và làm hỏng một số khu vực trong khu rừng.
“Annie, dừng lại!” Lana kêu lên, nhưng đã quá muộn. Lửa lan ra quá nhanh, khiến mọi người phải chạy trốn.
Khi ngọn lửa cuối cùng cũng tắt, cảnh tượng làng bị hư hại nặng nề. Những cây cối bị cháy xém, và một phần đất bị bỏng rát. Những đứa trẻ hoảng sợ chạy về nhà, còn những người dân trong làng bắt đầu tụ tập quanh hiện trường.
Ông trưởng làng, ông Vương, bước tới nơi Annie đang đứng, đôi mắt ông ánh lên sự giận dữ và lo lắng. “Annie, chuyện gì đang xảy ra đây?” ông hỏi với giọng căng thẳng.
Annie cúi đầu, cảm thấy nỗi tội lỗi và sự xấu hổ tràn ngập trong lòng. “Ông Vương, con không cố ý. Con chỉ… con không thể kiểm soát được.”
Ông Vương nhíu mày, ánh mắt không còn vẻ thân thiện như trước. “Chúng ta đã đủ rắc rối rồi với những sự việc như thế này. Lửa của cô không chỉ phá hoại mà còn gây nguy hiểm cho cả làng. Chúng tôi không thể chấp nhận điều này thêm nữa.”
Một số người dân bắt đầu lên tiếng, thêm vào sự chỉ trích. “Chúng ta không thể giữ cô ở đây. Cô phải đi.”
Annie nhìn quanh, đôi mắt cô bắt đầu ươn ướt. Cô cảm thấy như cả thế giới đang sụp đổ trước mắt. Tibbers vỗ về cô, nhưng điều đó không làm dịu đi nỗi đau trong lòng cô.
“Nhưng… nhưng con không có nơi nào để đi,” Annie thì thào, giọng cô gần như không nghe thấy.
“Chúng tôi không có lựa chọn khác. Nếu cô không thể kiểm soát sức mạnh của mình, thì tốt hơn hết là cô nên rời khỏi đây trước khi có thêm thiệt hại xảy ra,” ông Vương nói, và các người dân bắt đầu tản ra, không còn ai ở lại để an ủi cô.
Annie cảm thấy như trái tim mình đang bị xé nát. Cô ôm chặt Tibbers vào lòng, nước mắt lăn dài trên má. “Tibbers, chúng ta phải đi thôi.”
Và vậy, giữa những đống tro tàn và sự im lặng tàn lụi của làng, Annie và Tibbers bắt đầu hành trình của mình, không biết rằng họ sẽ phải đối mặt với những thử thách và những bí mật nào phía trước. Cô bé phải tìm ra cách kiểm soát sức mạnh của mình và khám phá mục đích thực sự của mình trong một thế giới mà giờ đây đã trở nên xa lạ và đầy thử thách.
Hy vọng câu chuyện này đáp ứng được yêu cầu của bạn! Nếu có bất kỳ chỉnh sửa hoặc bổ sung nào, cứ cho tôi biết nhé.