Bác Sĩ Hiện Đại và Julius Caesar - Chương 3
Chương 3: Khám Phá Bệnh Tật
Trời vẫn sáng rực ánh nắng, nhưng bầu không khí xung quanh lại nặng nề với nỗi lo sợ về cuộc chiến sắp đến. Những người lính đang tập trung, chuẩn bị cho các kế hoạch mà Alex đã đề xuất. Họ đã cảm nhận được sự khích lệ từ việc được chăm sóc sức khỏe, nhưng trong lòng vẫn đầy hồi hộp.
“Alex,” Caesar gọi khi họ đang ở trong doanh trại. “Chúng ta cần nói chuyện về tình hình sức khỏe của quân đội.”
“Vâng, thưa ngài,” Alex trả lời, mắt anh lướt qua những người lính đang tập luyện. “Tôi lo lắng về việc nhiều người trong số họ có thể đã bị nhiễm bệnh. Nếu chúng ta không hành động kịp thời, cuộc chiến sắp tới sẽ trở thành một thảm họa.”
“Ngươi muốn ta làm gì?” Caesar hỏi, ánh mắt ông hiện rõ sự quyết tâm. “Ngươi cần phải nói rõ hơn.”
“Trước tiên, tôi muốn kiểm tra sức khỏe của những người lính, nhất là những người có triệu chứng lạ. Chúng ta cần phải biết rõ tình trạng của họ trước khi bước vào trận chiến,” Alex đề xuất.
Caesar gật đầu. “Được rồi. Ta sẽ ra lệnh cho các lính của ta báo cáo bất kỳ triệu chứng nào. Ngươi sẽ là người đứng đầu trong việc kiểm tra họ.”
Alex cảm thấy hạnh phúc khi được giao trách nhiệm này. “Cảm ơn ngài. Tôi sẽ không làm ngài thất vọng.”
Sau khi cuộc họp kết thúc, Alex bắt đầu tiến hành kiểm tra. Anh mời các lính vào một khu vực nhỏ được chuẩn bị sẵn, nơi anh có thể khám bệnh cho họ. Những người lính xếp hàng, lo lắng nhưng cũng đầy hy vọng.
“Ngươi có triệu chứng gì không?” Alex hỏi một lính trẻ tuổi có vẻ bối rối.
“Tôi cảm thấy mệt mỏi suốt cả tuần qua và có hơi sốt,” anh lính trả lời, ánh mắt đầy lo âu.
“Được rồi, hãy ngồi xuống. Tôi sẽ kiểm tra cho ngươi,” Alex nói, bắt đầu tiến hành kiểm tra sức khỏe. Anh cảm thấy mình như đang ở giữa một cuộc hành trình mới, không chỉ là việc chữa bệnh mà còn là việc tạo ra sự tin tưởng với những người lính.
“Ngươi có biết tại sao mình lại cảm thấy như vậy không?” Alex hỏi khi khám bệnh.
“Không, thưa ngài. Tôi chỉ nghĩ rằng đó là vì sự căng thẳng trước cuộc chiến,” người lính trả lời.
Alex ghi chú lại và tiếp tục khám cho các lính khác. Một số người cho biết họ cũng có triệu chứng tương tự. Sau một hồi kiểm tra, Alex nhận ra rằng có thể có một loại bệnh truyền nhiễm đang lan rộng trong doanh trại.
“Có thể chúng ta đang đối mặt với một căn bệnh lây lan,” Alex nói với Caesar khi họ thảo luận về tình trạng của quân lính. “Nếu không kiểm soát, nó có thể ảnh hưởng đến sức chiến đấu của toàn đội.”
“Ngươi muốn ta làm gì?” Caesar hỏi, nét mặt ông nghiêm túc.
“Tôi cần ngài cho phép tôi thiết lập một trại y tế tạm thời để điều trị và cách ly những người bị nhiễm bệnh. Chúng ta cần phải ngăn chặn sự lây lan trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn,” Alex đề xuất.
“Ngươi đã từng làm điều này chưa?” Caesar hỏi, đôi mắt ông nhìn chằm chằm vào Alex, đợi chờ một câu trả lời tự tin.
“Tôi chưa bao giờ làm việc trong một hoàn cảnh như vậy, nhưng tôi đã học rất nhiều về y học hiện đại. Chúng ta có thể sử dụng các phương pháp điều trị và chăm sóc phù hợp để giảm thiểu rủi ro,” Alex đáp, giọng nói mạnh mẽ.
“Được rồi,” Caesar quyết định. “Ta sẽ cho phép ngươi làm những gì cần thiết. Hãy làm điều đó nhanh chóng.”
Alex bắt tay vào công việc ngay lập tức. Anh và một vài lính khỏe mạnh nhanh chóng thiết lập một khu vực riêng biệt, cách xa những người khỏe mạnh khác. Anh chỉ định những người lính không có triệu chứng để giúp đỡ trong việc chăm sóc và thu thập các nguyên liệu cần thiết cho điều trị.
“Chúng ta cần chuẩn bị thảo dược để chữa trị cho những người bị bệnh,” Alex nói với nhóm lính. “Tôi cần cây tỏi, cây bạc hà và một số loại thảo dược khác. Những thứ này có thể giúp làm giảm triệu chứng và tăng cường sức đề kháng.”
Các lính bắt đầu hành động, nhanh chóng thu thập nguyên liệu từ xung quanh. Alex hướng dẫn họ cách chế biến và sử dụng những loại thảo dược này.
“Ngươi có thật sự nghĩ rằng điều này sẽ giúp họ không?” Một trong số các lính hỏi.
“Có,” Alex nói, giọng điệu đầy quyết tâm. “Sự kiên nhẫn và điều trị đúng cách sẽ giúp họ hồi phục. Chúng ta chỉ cần thời gian và sự chăm sóc.”
Khi trời tối xuống, Alex đã điều trị cho nhiều lính và bắt đầu thấy dấu hiệu tích cực. Những người bệnh dần hồi phục, và một số lính đã không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.
“Cảm ơn ngươi, Alex,” một lính trẻ tuổi nói, ánh mắt đầy biết ơn. “Tôi không biết mình đã làm gì nếu không có sự giúp đỡ của ngươi.”
“Đó là điều tôi muốn làm,” Alex trả lời, cảm thấy tự hào khi nhìn thấy những người lính hồi phục. “Chúng ta là một đội, và mọi người cần nhau.”
Vào lúc này, Caesar đến thăm khu vực điều trị. Ông quan sát những gì đang diễn ra với sự hài lòng.
“Ngươi đã làm rất tốt, Alex,” Caesar nói, nụ cười nở trên môi. “Ta rất tự hào về những gì ngươi đã đạt được.”
“Cảm ơn ngài, thưa Caesar,” Alex đáp, lòng tự hào dâng trào. “Nhưng tôi chỉ mới bắt đầu. Còn nhiều việc phải làm để đảm bảo sức khỏe cho tất cả mọi người.”
“Ta sẽ hỗ trợ ngươi trong mọi công việc,” Caesar nói. “Chúng ta sẽ không để bệnh tật cản trở bước tiến của chúng ta.”
Alex cảm thấy một niềm tin mới vào công việc của mình. Anh biết rằng với sự hỗ trợ từ Caesar và lòng quyết tâm của những người lính, họ có thể vượt qua mọi thử thách, kể cả những bệnh tật mà họ đang phải đối mặt.
Khi đêm xuống, Alex đứng nhìn ra ngoài, ánh trăng sáng rực trên bầu trời. Anh nghĩ về những gì mình đã trải qua và những gì còn lại. Một cảm giác không thể diễn tả nổi bao trùm tâm trí anh. Trong trái tim anh, anh biết rằng anh đã tìm thấy mục đích của cuộc đời mình — không chỉ là một bác sĩ, mà còn là một chiến binh trong cuộc chiến chống lại bệnh tật, cho một nhà lãnh đạo vĩ đại và cho tương lai của toàn bộ đế chế La Mã.