Bác Sĩ Trong Thời Kỳ Victoria - Chương 4
Chương 4: Cuộc Phẫu Thuật Đầu Tiên
Mấy ngày sau, không khí trong Bệnh viện St. Thomas tràn ngập sự háo hức. Nathaniel cùng Elizabeth đã chuẩn bị cho ca phẫu thuật đầu tiên áp dụng phương pháp vệ sinh mới. Họ đã nhận được sự đồng thuận từ một số bác sĩ trẻ và một vài bác sĩ lớn tuổi, mặc dù Dr. Thompson vẫn tỏ ra nghi ngờ.
“Cảm giác như đây là một cuộc thử nghiệm,” Nathaniel nói với Elizabeth khi họ chuẩn bị dụng cụ. “Nhưng chúng ta cần chứng minh rằng phương pháp này có hiệu quả.”
“Ngài đã chuẩn bị tốt. Tôi tin rằng chúng ta có thể thành công,” Elizabeth đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.
Ca phẫu thuật diễn ra vào buổi chiều. Bệnh nhân là một người đàn ông trung niên bị thủng ruột do nhiễm trùng. Nathaniel biết rằng đây là cơ hội để anh chứng minh tầm quan trọng của vệ sinh trong phẫu thuật.
“Chúng ta cần phải làm mọi thứ thật chính xác,” Nathaniel nhắc nhở đội ngũ. “Hãy nhớ rửa tay kỹ, sử dụng dụng cụ sạch và đảm bảo mọi thứ đều được khử trùng.”
Khi ca phẫu thuật bắt đầu, Nathaniel đứng bên cạnh Dr. Thompson, theo dõi từng động tác của ông. Mặc dù Dr. Thompson không muốn công nhận, nhưng anh vẫn cảm thấy sự căng thẳng và áp lực từ sự giám sát của ông.
“Ngài có thể đứng ở đây, nhưng đừng quên rằng quy trình này đã được áp dụng trong nhiều năm qua,” Dr. Thompson nói một cách hằn học.
Nathaniel chỉ gật đầu, tập trung vào bệnh nhân. Anh không muốn để sự chỉ trích của Dr. Thompson làm mất tập trung.
“Bắt đầu nào,” Dr. Thompson nói, và Nathaniel cảm nhận được sự hồi hộp trong không khí.
Khi ông bắt đầu phẫu thuật, Nathaniel quan sát cẩn thận. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ cho đến khi một tình huống không lường trước xảy ra. Trong khi đang cố gắng kiểm soát tình hình, một giọt máu rơi xuống dụng cụ chưa được khử trùng.
“Dừng lại! Đừng tiếp tục!” Nathaniel hét lên. “Chúng ta cần phải thay đổi dụng cụ ngay lập tức!”
Dr. Thompson quay lại với vẻ khó chịu. “Ngài đang làm gì vậy? Đây không phải là lúc để gây rối!”
“Nhưng nếu chúng ta không thay đổi dụng cụ, chúng ta có thể gây nhiễm trùng cho bệnh nhân!” Nathaniel nói, không thể kiềm chế cảm xúc.
Dr. Thompson nhìn chằm chằm vào Nathaniel một lúc, rồi cuối cùng thở dài. “Được rồi, thay dụng cụ.”
Đội ngũ nhanh chóng thay thế dụng cụ và tiếp tục ca phẫu thuật. Nathaniel cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Liệu hành động này có đủ để bảo vệ bệnh nhân?
Khi phẫu thuật diễn ra, Nathaniel thấy bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch. Họ phải làm việc nhanh chóng để khắc phục tình hình. Nathaniel đã sẵn sàng để đóng góp ý kiến, nhưng Dr. Thompson dường như không muốn nghe.
Cuối cùng, sau những giây phút căng thẳng, ca phẫu thuật kết thúc thành công. Nathaniel và Elizabeth thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy hạnh phúc.
“Chúng ta đã làm được!” Nathaniel nói, nhìn vào mắt Elizabeth.
“Tôi rất tự hào về ngài,” cô mỉm cười. “Nhưng liệu Dr. Thompson có chấp nhận điều này không?”
Nathaniel quay sang Dr. Thompson, người vẫn đang kiểm tra tình trạng của bệnh nhân. “Bác sĩ, liệu chúng ta đã làm tốt không?”
Dr. Thompson im lặng một lúc, rồi cuối cùng nói: “Ngài đã đúng về việc thay dụng cụ. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ chấp nhận mọi thứ ngài nói.”
Nathaniel cảm thấy một sự thất vọng nhẹ. “Tôi chỉ muốn tốt cho bệnh nhân. Chúng ta có thể làm tốt hơn.”
“Ngài vẫn cần phải học hỏi nhiều hơn,” Dr. Thompson đáp, rồi rời đi mà không nhìn lại.
“Đừng quá buồn,” Elizabeth nói, đặt tay lên vai Nathaniel. “Đây là một bước tiến lớn. Chúng ta đã cứu sống một người.”
“Đúng vậy,” Nathaniel thở dài. “Nhưng tôi muốn thấy sự thay đổi ngay bây giờ.”
Họ quay lại phòng nghỉ, nơi một số bác sĩ trẻ đang bàn tán. Nathaniel cảm thấy có sự ủng hộ từ phía họ. “Chúng ta nên tiếp tục thuyết phục mọi người về tầm quan trọng của phương pháp vệ sinh,” một bác sĩ trẻ nói.
“Đúng vậy,” Nathaniel đáp, cảm thấy phấn khích. “Chúng ta cần tổ chức một buổi thuyết trình lớn hơn để trình bày những gì chúng ta đã làm.”
Elizabeth gật đầu. “Chúng ta có thể mời thêm bác sĩ đến tham dự, tạo cơ hội cho họ thấy rằng phương pháp mới thực sự hiệu quả.”
Nathaniel cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng. Họ đã có thể chứng minh rằng sự thay đổi là cần thiết, và giờ là lúc để tiếp tục chiến đấu cho bệnh nhân.
“Chúng ta sẽ không ngừng lại,” Nathaniel quyết tâm. “Chúng ta sẽ thay đổi y học ở đây, bắt đầu từ Bệnh viện St. Thomas.”
Cảm giác chiến thắng bắt đầu len lỏi trong lòng Nathaniel. Hành trình của họ chỉ mới bắt đầu, nhưng anh biết rằng với sự hỗ trợ từ Elizabeth và những người bạn đồng nghiệp, họ có thể làm nên điều kỳ diệu trong thế giới y học lạc hậu này.