Bác Sĩ Trong Thời Kỳ Victoria - Chương 5
Chương 5: Đêm Giáng Sinh
Giáng Sinh đang đến gần, không khí trong Bệnh viện St. Thomas tràn ngập sự hối hả. Mặc dù bệnh viện không phải là nơi lý tưởng để đón mùa lễ hội, nhưng Nathaniel cảm nhận được sự ấm áp từ những người xung quanh. Elizabeth đã chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ cho các bác sĩ và y tá, một cách để tạo ra không khí vui vẻ giữa những giờ phút căng thẳng.
“Ngài đã sẵn sàng cho bữa tiệc chưa?” Elizabeth hỏi, khi cô bận rộn trang trí cho phòng nghỉ. “Tôi nghĩ chúng ta cần một chút niềm vui trong những ngày này.”
“Chắc chắn rồi. Tôi rất mong đợi!” Nathaniel cười, cảm thấy bầu không khí tích cực xung quanh.
Khi bữa tiệc bắt đầu, các bác sĩ và y tá tụ tập lại, chia sẻ món ăn và câu chuyện. Nathaniel cảm thấy như mình đang ở trong một gia đình lớn. Mọi người đang cố gắng tạo ra những kỷ niệm đẹp, mặc dù công việc không bao giờ dừng lại.
“Ngài đã có kế hoạch gì cho đêm Giáng Sinh không?” một bác sĩ trẻ tên là James hỏi.
“Tôi sẽ ở lại đây, giúp đỡ bệnh nhân,” Nathaniel trả lời. “Nhưng tôi cũng rất muốn được tham gia vào những hoạt động này.”
“Chúng ta không thể để công việc ngăn cản mình có những giây phút vui vẻ,” Elizabeth nói, cười nhẹ. “Chúng ta có thể tạo ra một truyền thống mới. Một bữa tiệc Giáng Sinh cho bệnh nhân!”
Nathaniel gật đầu, ý tưởng này thật tuyệt vời. “Chúng ta có thể chuẩn bị quà cho các bệnh nhân và cùng nhau hát những bài hát Giáng Sinh.”
Mọi người đồng ý, và bầu không khí vui vẻ trở nên sôi động hơn. Họ bắt đầu lên kế hoạch cho bữa tiệc cho bệnh nhân vào đêm Giáng Sinh.
Khi tối đến, bệnh viện vẫn hoạt động bình thường với những ca bệnh và phẫu thuật khẩn cấp. Nathaniel và Elizabeth cùng nhau đi thăm từng bệnh nhân, mang theo quà và những lời chúc tốt đẹp.
“Chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để giúp đỡ quý vị,” Nathaniel nói với một bệnh nhân già yếu, ánh mắt ông tràn đầy cảm xúc.
“Cảm ơn, bác sĩ. Tôi cảm thấy được quan tâm,” bệnh nhân đáp, nụ cười lấp lánh giữa những nếp nhăn.
Khi họ tiếp tục đi thăm bệnh nhân, Nathaniel cảm nhận được niềm vui lan tỏa trong từng phòng bệnh. Những món quà nhỏ và sự quan tâm của họ khiến bệnh nhân cảm thấy ấm áp hơn trong những ngày đông lạnh giá.
Khi đêm Giáng Sinh đến, Nathaniel và Elizabeth cùng với các đồng nghiệp đã chuẩn bị sẵn sàng cho bữa tiệc. Họ trang trí phòng nghỉ với đèn lấp lánh và một cây thông nhỏ. Âm nhạc vui vẻ vang lên, tạo nên không khí lễ hội.
“Đêm nay, chúng ta không chỉ là bác sĩ và y tá, mà là một gia đình,” Nathaniel nói với mọi người. “Chúng ta sẽ cùng nhau ăn mừng và chia sẻ yêu thương.”
Mọi người cười nói vui vẻ, và khi họ cùng nhau hát những bài hát Giáng Sinh, không khí trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Nathaniel cảm thấy lòng mình tràn ngập niềm vui và sự ấm áp.
“Ngài có biết không, tôi nghĩ rằng Giáng Sinh có thể thay đổi mọi thứ,” Elizabeth nói, khi họ cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon.
“Đúng vậy. Đó là một khoảng thời gian tuyệt vời để chúng ta kết nối với nhau và với bệnh nhân,” Nathaniel đáp, mỉm cười.
Bữa tiệc diễn ra đầy vui vẻ cho đến khi có một thông báo khẩn cấp từ phòng cấp cứu. Một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng vừa xảy ra, và nhiều bệnh nhân cần được điều trị ngay lập tức.
“Chúng ta cần phải đi ngay bây giờ!” Nathaniel nói, cảm giác hồi hộp tràn ngập.
Elizabeth gật đầu, và họ lập tức chuyển sang chế độ làm việc. Mọi người nhanh chóng trở lại vai trò của mình, không khí nghiêm túc ngay lập tức bao trùm.
Khi họ đến phòng cấp cứu, Nathaniel thấy nhiều bệnh nhân nằm trên cáng, gương mặt họ trắng bệch và đầy đau đớn. Anh cảm thấy trái tim mình nặng trĩu, nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh.
“Chia đội ra! Một đội tiếp nhận bệnh nhân, đội còn lại chuẩn bị phẫu thuật!” Nathaniel ra lệnh.
Họ chia nhau làm việc, từng người một. Nathaniel và Elizabeth cùng nhau điều trị những vết thương, trong khi các bác sĩ khác tiến hành phẫu thuật. Dù đã trải qua một bữa tiệc tuyệt vời, nhưng họ vẫn phải đối mặt với thực tế khắc nghiệt của công việc.
Sau nhiều giờ làm việc căng thẳng, Nathaniel cảm thấy kiệt sức nhưng cũng đầy tự hào. Họ đã cứu sống nhiều bệnh nhân, và sự đoàn kết của đội ngũ trong tình huống khẩn cấp này khiến anh cảm thấy được ủng hộ.
Khi công việc cuối cùng cũng kết thúc, Nathaniel ngồi xuống bên Elizabeth, cả hai cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Đây thực sự là một Giáng Sinh mà tôi không bao giờ quên,” Nathaniel nói, mỉm cười dù mệt mỏi. “Chúng ta đã cùng nhau vượt qua mọi thử thách.”
“Và chúng ta đã làm điều đó như một gia đình,” Elizabeth đáp, ánh mắt cô lấp lánh.
Dù không thể tận hưởng trọn vẹn bữa tiệc Giáng Sinh, nhưng Nathaniel biết rằng đây chính là ý nghĩa thực sự của mùa lễ hội—sự gắn kết, tình yêu thương và sự hy sinh vì người khác. Anh quyết tâm rằng những gì họ đã xây dựng sẽ không chỉ dừng lại ở đây. Cùng nhau, họ sẽ tiếp tục thay đổi y học và mang lại hy vọng cho những bệnh nhân trong bệnh viện này.