Bác Sĩ Trong Triều Đại Nữ Hoàng - Chương 4
Chương 4: Những bí mật y học
Thời gian trôi nhanh chóng tại triều đình, và mỗi ngày đều mang đến cho William Morgan những cơ hội và thử thách mới. Sau những cuộc họp và những buổi thảo luận với Sir Francis Drake và các bác sĩ khác, hôm nay, William được mời đến một bệnh viện nổi tiếng trong thành phố London. Đây là nơi mà những người bệnh nặng và những ca khó được điều trị, và ông rất háo hức được thấy quy trình làm việc tại đó.
“Ngài Morgan, chúng tôi rất vui khi có ngài đến thăm!” Dr. Elizabeth, một bác sĩ hàng đầu tại bệnh viện, chào đón ông bằng nụ cười thân thiện. “Hãy đến đây, tôi sẽ giới thiệu cho ngài về các bệnh nhân và phương pháp điều trị của chúng tôi.”
William cảm thấy hào hứng khi được bước vào một thế giới mới. Bệnh viện rộng lớn với những căn phòng sáng sủa và đầy đủ trang thiết bị, điều này khiến ông cảm thấy như đang đứng trước một chân trời mới của y học.
“Chúng tôi đang áp dụng nhiều phương pháp mới để điều trị bệnh nhân,” Dr. Elizabeth giải thích. “Gần đây, chúng tôi đã thử nghiệm một số loại thuốc thảo dược và phương pháp châm cứu. Ngài sẽ thấy rằng chúng tôi không ngừng tìm kiếm các giải pháp tốt nhất.”
“Đó là điều tuyệt vời, thưa quý cô,” William đáp, vừa đi vừa quan sát xung quanh. “Y học đang tiến bộ từng ngày, và tôi rất mong muốn học hỏi từ những kinh nghiệm của ngài.”
Họ đến một căn phòng nơi các bệnh nhân đang được điều trị. Một số người nằm trên giường, trong khi những người khác đang được chăm sóc bởi các bác sĩ và y tá. William nhìn thấy một cậu bé nhỏ, khuôn mặt trắng bệch và đôi mắt mệt mỏi.
“Cậu bé này bị sốt rét,” Dr. Elizabeth giải thích. “Chúng tôi đang cố gắng điều trị cho em bằng thuốc thảo dược. Hy vọng rằng em sẽ sớm hồi phục.”
William cảm thấy một nỗi đau trong lòng. Ông tiến lại gần, cúi xuống bên giường bệnh, nhẹ nhàng hỏi: “Em có cảm thấy khá hơn không?”
Cậu bé gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn tràn ngập nỗi sợ hãi. William nắm tay em và cảm nhận được sức sống yếu ớt của cậu.
“Ngài có thể cho chúng tôi biết thêm về phương pháp điều trị sốt rét không?” William quay sang hỏi Dr. Elizabeth.
“Chắc chắn rồi,” cô trả lời. “Chúng tôi đang sử dụng cây thuốc có tên là quinine, được chiết xuất từ vỏ cây. Nó đã cho thấy hiệu quả trong việc giảm sốt.”
“Thật tuyệt!” William khen ngợi. “Nếu được, tôi muốn thử nghiệm một số loại thảo dược khác mà tôi biết từ thời gian của mình.”
“Thời gian của ngài?” Dr. Elizabeth nhướn mày. “Ngài nói gì vậy?”
William chợt nhận ra mình đã lỡ lời. “Tôi chỉ muốn nói rằng, y học có thể học hỏi từ quá khứ và tìm ra những phương pháp tốt nhất,” ông vội vã sửa sai.
“Ngài có lý,” Dr. Elizabeth đồng tình, nhưng vẻ nghi ngờ vẫn hiện hữu trong ánh mắt cô. “Chúng tôi luôn cần những ý tưởng mới. Hãy chia sẻ với tôi bất kỳ kiến thức nào mà ngài có.”
William gật đầu, nhưng trong lòng ông vẫn dấy lên một cảm giác lo lắng. Ông không thể tiết lộ những bí mật mà mình đã biết về tương lai. Một bác sĩ như ông phải biết cân nhắc từng lời nói và hành động của mình.
“Ngài Morgan, đến đây nào,” Dr. Elizabeth kêu gọi khi họ đi đến một căn phòng khác, nơi một ca phẫu thuật đang diễn ra. “Chúng tôi có một ca phẫu thuật khó cần sự tham gia của ngài.”
William đi theo cô vào trong. Căn phòng phẫu thuật đầy những dụng cụ y tế và các bác sĩ đang chuẩn bị cho ca mổ. Mọi người đều tập trung, và không khí trong phòng rất căng thẳng.
“Chúng tôi sẽ phẫu thuật cho một người đàn ông bị thương nặng do chiến tranh,” Dr. Elizabeth nói, ánh mắt cô nghiêm túc. “Đây là một thử thách lớn.”
William cảm thấy hồi hộp. Ông chưa bao giờ tham gia vào một ca phẫu thuật lớn như thế này. Nhưng cảm giác hồi hộp cũng nhanh chóng chuyển thành sự quyết tâm. “Tôi sẽ giúp đỡ hết sức mình,” ông nói với sự tự tin.
Khi ca phẫu thuật bắt đầu, William đứng gần, quan sát từng bước một. Các bác sĩ làm việc với tốc độ nhanh nhẹn và chính xác, điều này khiến ông cảm thấy ngưỡng mộ. Sau khi một phần cơ thể bị tổn thương được cắt bỏ, William được chỉ định giúp xử lý các vết thương và chăm sóc bệnh nhân.
“Tôi cần ngài đưa cho tôi một số dụng cụ,” Dr. Elizabeth nói. William nhanh chóng tìm kiếm và đưa cho cô những gì cô cần. Những giây phút căng thẳng trôi qua, và cuối cùng, ca phẫu thuật cũng kết thúc thành công.
“Mọi thứ ổn thỏa,” Dr. Elizabeth nói, thở phào nhẹ nhõm. “Ngài đã làm rất tốt.”
“Cảm ơn ngài,” William đáp, cảm thấy tự hào. “Tôi không biết rằng phẫu thuật có thể diễn ra suôn sẻ như vậy.”
“Y học là một hành trình không ngừng học hỏi,” Dr. Elizabeth nói. “Ngài sẽ thấy rằng với mỗi ca bệnh, chúng ta đều có cơ hội để cải thiện và phát triển.”
Khi rời bệnh viện, William cảm thấy tâm trạng phấn chấn. Ông đã học hỏi được rất nhiều điều trong ngày hôm nay, nhưng điều khiến ông lo lắng nhất vẫn là việc giữ bí mật về những kiến thức mà ông đã biết từ tương lai.
Trên đường trở về cung điện, ông không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Mọi quyết định và hành động của ông đều có thể ảnh hưởng đến tương lai. Một bác sĩ như ông không chỉ có trách nhiệm với sức khỏe của bệnh nhân mà còn với lịch sử.
Về đến phòng, William ngồi xuống bàn và viết nhật ký. Ông ghi lại những trải nghiệm và cảm xúc của mình, với hy vọng rằng chúng sẽ giúp ông nhớ lại những gì đã học được và những quyết định cần phải đưa ra trong tương lai.
“Ta là một phần của lịch sử,” William tự nhủ. “Và ta sẽ làm tất cả những gì có thể để bảo vệ những điều quý giá này.”
Đêm xuống, William lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Ông biết rằng ngày mai sẽ mang đến những thử thách mới, nhưng ông đã sẵn sàng để đối mặt với chúng. Câu chuyện của ông tại triều đình Elizabeth I chỉ mới bắt đầu, và William Morgan quyết tâm không để bất kỳ điều gì cản trở sứ mệnh của mình.