Bác Sĩ Trong Triều Đại Nữ Hoàng - Chương 5
Chương 5: Tình bạn với Mary Stuart
Sáng hôm sau, khi ánh nắng len lỏi qua những ô cửa sổ của cung điện, William Morgan cảm thấy hào hứng hơn bao giờ hết. Hôm nay, ông sẽ có cuộc gặp gỡ với Mary Stuart, Nữ hoàng Scotland, người mà ông đã gặp trong buổi tiệc trước đó. Sự hồi hộp trong lòng khiến ông cảm thấy như một đứa trẻ chờ đợi món quà Giáng sinh.
William chỉnh sửa trang phục của mình, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ. Hôm nay, ông không chỉ đến để thảo luận về y học mà còn để tạo dựng một tình bạn, một mối liên kết có thể giúp ông hiểu hơn về những nỗi lo lắng của Mary.
Khi đến phòng chờ, William thấy Mary đang đứng bên cửa sổ, nhìn ra khu vườn hoa. Ánh sáng mặt trời làm nổi bật vẻ đẹp thanh tú của cô, nhưng ánh mắt của cô lại mang theo nỗi buồn.
“Mary,” William lên tiếng, khiến cô quay lại.
“Ngài William!” Mary tươi cười, nhưng nụ cười ấy không che giấu được nỗi ưu tư trong lòng. “Tôi rất vui khi được gặp lại ngài.”
“Cảm ơn Nữ hoàng, tôi cũng vậy,” William đáp, bước lại gần. “Hôm nay, tôi muốn nghe về những suy nghĩ của ngài, về tình hình hiện tại.”
Mary thở dài, ánh mắt cô hướng ra ngoài. “Thời gian này thật khó khăn. Tôi cảm thấy như mọi thứ đang chao đảo quanh mình. Sự bất ổn chính trị và những âm mưu đang rình rập. Tôi không biết liệu mình có thể tin tưởng ai.”
“Ngài không cô đơn đâu,” William an ủi. “Có rất nhiều người trong triều đình sẵn sàng hỗ trợ ngài. Chúng ta có thể cùng nhau tìm ra giải pháp.”
“Đôi khi tôi tự hỏi liệu tôi có xứng đáng với ngai vàng của mình không,” Mary nói, giọng cô đầy nỗi hoài nghi. “Tôi không muốn trở thành gánh nặng cho đất nước.”
William lắng nghe, lòng đầy cảm thông. “Ngài là một nữ hoàng mạnh mẽ, Mary. Ngài có sức ảnh hưởng và quyền lực. Hãy nhớ rằng, sức mạnh không chỉ đến từ ngai vàng mà còn từ trái tim.”
Mary quay lại nhìn William, đôi mắt cô ánh lên sự cảm kích. “Cảm ơn ngài, William. Những lời nói của ngài khiến tôi cảm thấy ấm lòng hơn.”
“Đó là điều tôi mong muốn,” William đáp. “Nếu có điều gì tôi có thể làm để giúp ngài, xin hãy cho tôi biết.”
Mary mỉm cười, nhưng nỗi lo lắng vẫn không rời khỏi ánh mắt cô. “Ngài có biết không? Tôi đã nghe những câu chuyện về ngài, về những kiến thức y học mà ngài nắm giữ. Nếu như ngài có thể giúp tôi trong việc chăm sóc sức khỏe, tôi sẽ rất biết ơn.”
William cảm thấy một nỗi lo lắng thoáng qua. “Tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ ngài, nhưng hãy nhớ rằng mọi quyết định đều có thể dẫn đến hậu quả.”
“Vậy thì hãy để chúng ta cùng nhau tìm ra giải pháp,” Mary nói, ánh mắt cô đầy quyết tâm. “Hãy cùng nhau tìm hiểu về những phương pháp điều trị mới, và nếu có bất kỳ ai cần giúp đỡ, tôi sẽ không ngần ngại yêu cầu ngài.”
William gật đầu, cảm thấy sự kết nối giữa họ ngày càng sâu sắc. Họ bắt đầu thảo luận về các phương pháp y học hiện đại và những thảo dược có thể giúp cải thiện sức khỏe. Mary rất hứng thú và hỏi rất nhiều câu hỏi.
“Ngài có nghe nói về cây thuốc gọi là belladonna không?” Mary hỏi, ánh mắt cô tràn đầy sự tò mò.
“Có, tôi biết về nó. Belladonna có thể được sử dụng trong một số trường hợp nhưng cũng cần cẩn trọng, vì nó có thể rất độc,” William giải thích. “Chúng ta cần phải hiểu rõ về liều lượng và tác dụng phụ.”
“Đúng vậy, tôi đã đọc về điều đó. Tôi muốn đảm bảo rằng nếu có ai trong triều cần hỗ trợ y tế, họ sẽ nhận được sự chăm sóc tốt nhất,” Mary nói, ánh mắt cô sáng lên.
Khi cuộc trò chuyện tiếp tục, William cảm thấy mối quan hệ của họ đang trở nên gần gũi hơn. Mary không chỉ là một nữ hoàng, mà còn là một người phụ nữ đầy nỗi lo lắng và hoài nghi. Ông nhận ra rằng sự hỗ trợ của mình có thể giúp cô vượt qua những giai đoạn khó khăn.
“William,” Mary nói, giọng cô bỗng trở nên nghiêm túc. “Tôi biết rằng ngài có những bí mật về tương lai. Tôi cảm thấy như có điều gì đó mà ngài chưa chia sẻ với tôi.”
William giật mình, nỗi lo lắng dâng lên trong lòng. “Thưa Nữ hoàng, tôi… tôi chỉ là một bác sĩ. Tôi không muốn làm ngài lo lắng thêm.”
“Tôi cần biết ngài sẽ đứng về phía tôi trong những lúc khó khăn này,” Mary khẩn khoản. “Bí mật chỉ khiến tôi cảm thấy cô đơn hơn.”
William cảm thấy bất lực. “Tôi không thể tiết lộ tất cả, Mary. Những điều tôi biết có thể thay đổi mọi thứ. Tôi chỉ có thể hứa rằng tôi sẽ luôn ở bên cạnh ngài và giúp đỡ ngài trong khả năng của mình.”
Mary gật đầu, ánh mắt cô tràn đầy hiểu biết. “Tôi hiểu. Nhưng tôi hy vọng rằng một ngày nào đó, ngài sẽ tin tưởng tôi đủ để chia sẻ mọi điều.”
Sau cuộc gặp gỡ, William trở về phòng của mình với những suy nghĩ trăn trở. Mối quan hệ với Mary đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của ông. Ông biết rằng ông không chỉ là một bác sĩ mà còn là một người bạn, một người đồng hành, có thể giúp đỡ một nữ hoàng trong thời kỳ khó khăn.
Khi đêm xuống, William ngồi lại bên cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng khu vườn bên ngoài. Ông tự hỏi mình có thể làm gì để hỗ trợ Mary trong những quyết định sắp tới. Câu chuyện của họ không chỉ là về y học mà còn là về tình bạn, lòng tin tưởng và sự hy sinh.
“Ta sẽ không để cô ấy cô đơn,” William tự nhủ. “Dù có bất cứ điều gì xảy ra, ta sẽ là người bạn tốt nhất mà cô ấy cần.”
Và như vậy, trong tâm trí của William, một quyết định đã được đưa ra. Ông sẽ luôn ở bên cạnh Mary, giúp đỡ cô trong mọi tình huống, vì ông biết rằng tình bạn thực sự có thể vượt qua mọi thử thách.