Bác sĩ Xuyên Không Cách Mạng Pháp - Chương 5
Chương 5: Kẻ Thù Trong Bóng Tối
Sau khi trở về căn hẻm an toàn, nhóm cách mạng tập trung lại, lòng họ tràn đầy quyết tâm nhưng cũng không kém phần lo lắng. Cảnh tượng ở Quảng trường Bastille vẫn hiện hữu trong tâm trí mỗi người, như một cơn ác mộng không bao giờ dứt.
“Chúng ta đã cứu được một số người,” Pierre bắt đầu, giọng nói trầm tĩnh. “Nhưng vẫn còn rất nhiều người khác đang cần giúp đỡ. Cuộc chiến này chưa kết thúc.”
“Đúng vậy,” Alex đồng tình, nhìn quanh những gương mặt hốc hác nhưng đầy nghị lực. “Chúng ta cần phải có một kế hoạch. Không thể tiếp tục như vậy mãi.”
“Có một điều tôi cảm thấy không ổn,” Marie đột ngột lên tiếng, ánh mắt sắc lẹm. “Chúng ta không chỉ đối mặt với quân đội mà còn với những kẻ phản bội bên trong hàng ngũ chúng ta.”
“Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?” Pierre hỏi, nhướng mày.
“Trong đám đông, tôi đã nghe thấy một số lời thì thầm,” Marie giải thích. “Có người đang chỉ trích chúng ta, nói rằng chúng ta chỉ đang gây thêm rắc rối cho chính phủ. Có vẻ như có những kẻ cố gắng làm suy yếu phong trào này từ bên trong.”
Alex cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên trong lòng. “Nếu điều đó là thật, chúng ta cần phải cẩn thận hơn nữa. Không thể để những kẻ phản bội làm hại chúng ta.”
“Đúng, nhưng làm thế nào để chúng ta xác định được ai là kẻ thù?” Pierre hỏi.
Marie nhìn thẳng vào mắt họ, ánh mắt kiên quyết. “Chúng ta cần phải tăng cường quan sát. Nếu ai đó có hành động đáng ngờ, chúng ta sẽ theo dõi họ.”
“Đồng ý,” Alex nói, quyết tâm. “Chúng ta không thể để sự hoài nghi chia rẽ chúng ta. Thay vào đó, hãy biến nó thành sức mạnh.”
Khi nhóm đang thảo luận, một người đàn ông lạ mặt xuất hiện từ bóng tối, khiến mọi người giật mình. Anh ta mặc một chiếc áo choàng đen, gương mặt được che khuất bởi chiếc mũ rộng vành.
“Tôi có tin tức cho các bạn,” người đàn ông nói, giọng nói trầm và lạnh lẽo.
“Anh là ai?” Pierre cảnh giác, ánh mắt đề phòng.
“Tôi là một người biết rõ tình hình hiện tại,” người đàn ông đáp. “Và tôi biết rằng các bạn đang tìm kiếm những kẻ phản bội.”
“Chúng tôi không cần sự giúp đỡ từ người lạ,” Marie nói, ánh mắt không rời khỏi người đàn ông.
“Nhưng tôi có thể giúp các bạn,” người đàn ông khăng khăng. “Có một kẻ trong nhóm của các bạn đang âm thầm làm việc với quân đội. Hắn ta đã thông báo về những hoạt động của các bạn.”
“Làm sao anh biết điều đó?” Alex hỏi, không thể tin vào lời nói của người lạ.
“Chúng tôi có những nguồn tin,” người đàn ông đáp, ánh mắt nhìn thẳng vào Alex. “Tôi không muốn các bạn phải chịu đựng thêm nữa. Hãy lắng nghe tôi.”
“Mọi người có thể sao? Đây có thể là một cái bẫy,” Pierre cảnh giác, nhưng Marie lại tỏ ra tò mò.
“Vậy thì hãy cho tôi biết điều gì đang xảy ra,” Marie lên tiếng, cố gắng tìm hiểu thêm. “Nếu những gì anh nói là thật, chúng ta sẽ phải hành động ngay lập tức.”
“Được rồi,” người đàn ông nói, hạ thấp giọng. “Hắn ta sẽ đến nơi này vào đêm mai, khi mà nhóm của các bạn đang chuẩn bị cho một cuộc biểu tình lớn. Nếu các bạn có thể bắt giữ hắn ta, các bạn sẽ có thông tin về những gì đang diễn ra.”
“Một kế hoạch mạo hiểm,” Alex nói, nhưng lòng anh đã sôi sục với ý tưởng. “Nếu chúng ta không làm gì, chúng ta sẽ trở thành những con cờ trong tay kẻ khác.”
“Nhưng chúng ta không thể mạo hiểm tất cả,” Pierre nhấn mạnh. “Nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ mất tất cả.”
“Tôi đồng ý với Alex,” Marie nói, ánh mắt quyết tâm. “Nếu điều này có thể bảo vệ những người vô tội và giúp chúng ta trong cuộc chiến này, thì đáng để thử.”
Người đàn ông nhìn họ một cách chăm chú, rồi nói: “Tốt. Hãy chuẩn bị cho đêm mai. Tôi sẽ quay lại với thêm thông tin.”
Khi người đàn ông biến mất vào bóng tối, nhóm cách mạng đứng lại, cảm giác căng thẳng tràn ngập không khí. Alex nhìn vào mắt từng người, quyết tâm châm ngòi cho lòng dũng cảm.
“Chúng ta phải lên kế hoạch thật kỹ lưỡng,” Alex nói, nhìn vào mắt mọi người. “Đêm mai sẽ là một đêm quyết định cho chúng ta.”
Marie gật đầu, và ánh mắt cô tỏa sáng. “Đúng, chúng ta sẽ không để kẻ thù tấn công từ bên trong. Chúng ta sẽ bảo vệ nhau.”
Trong suốt đêm, nhóm cách mạng bắt đầu chuẩn bị cho cuộc đối đầu sắp tới. Họ bàn bạc, lên kế hoạch và sắp xếp công việc một cách cẩn thận. Alex cảm thấy sự hồi hộp và quyết tâm trong không khí, như một cơn bão đang dồn dập kéo tới.
Khi bình minh ló dạng, mọi người đều cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy hy vọng. Họ biết rằng điều họ đang làm không chỉ là để bảo vệ bản thân, mà còn là để đấu tranh cho tương lai của người dân Paris.
“Đêm nay, chúng ta sẽ không chỉ chiến đấu với quân đội,” Alex nói với nhóm. “Chúng ta sẽ chiến đấu với những kẻ phản bội trong bóng tối. Và chúng ta sẽ giành chiến thắng.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau đứng lên,” Marie khẳng định, ánh mắt kiên định. “Bất kể điều gì xảy ra, chúng ta sẽ không lùi bước.”
Alex nhìn vào mắt từng người trong nhóm, lòng đầy quyết tâm. Họ đã trở thành một gia đình, và dù có bất kỳ thử thách nào phía trước, họ sẽ cùng nhau vượt qua. Cuộc chiến này không chỉ vì tự do, mà còn vì sự sống của những con người không còn gì để mất.