Bậc Thầy Võ Thuật - Chương 5
Chương 5: Âm Mưu Ngầm
Vài ngày sau chiến thắng trước quân của Tào Tháo, quân đội của Lưu Bị tiếp tục củng cố phòng thủ và chuẩn bị cho các thử thách sắp tới. Quốc Bảo cảm thấy có sự yên tĩnh bất thường trong khu trại, nhưng anh không thể bỏ qua cảm giác rằng có điều gì đó không ổn.
Một buổi sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng, Quốc Bảo nhận được tin từ một lính trinh sát. “Tướng quân Quốc Bảo! Chúng tôi đã phát hiện ra một nhóm lính địch lén lút di chuyển qua khu vực rừng gần đây. Họ có vẻ như đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật.”
Quốc Bảo suy nghĩ trong giây lát rồi gật đầu. “Hãy đưa tôi đến đó ngay. Chúng ta không thể để họ thực hiện bất kỳ âm mưu nào mà không bị phát hiện.”
Lưu Bị cũng nhận được tin và quyết định cùng Quốc Bảo đi điều tra. Họ rời trại cùng với một nhóm lính tinh nhuệ, tiến vào khu vực rừng mà lính trinh sát đã chỉ điểm.
Khi đến gần khu vực nghi ngờ, Quốc Bảo và Lưu Bị cùng với đội quân của mình di chuyển một cách cẩn thận, tránh làm phát ra tiếng động. Họ ẩn nấp sau các bụi cây và quan sát nhóm lính địch đang tụ tập quanh một ngọn đồi nhỏ.
“Mấy người đó đang làm gì vậy?” Lưu Bị thì thầm.
Quốc Bảo căng thẳng quan sát. “Hãy xem xét kỹ lưỡng. Có vẻ như họ đang chuẩn bị cho một cái gì đó lớn hơn là chỉ một cuộc tấn công thông thường.”
Khi các lính địch bắt đầu tập hợp xung quanh một khu vực trung tâm, Quốc Bảo thấy một người đàn ông mặc áo choàng đen, có vẻ là người chỉ huy của nhóm này, đang chỉ đạo các lính tráng. Người này có vẻ hết sức nghiêm túc và căng thẳng.
“Có vẻ như họ đang chuẩn bị một kế hoạch tấn công bí mật,” Quốc Bảo nhận xét. “Chúng ta cần phải ngăn chặn họ trước khi họ có cơ hội thực hiện kế hoạch.”
Quốc Bảo ra lệnh cho đội quân của mình tấn công bất ngờ. Họ tiến về phía nhóm lính địch với sự nhanh nhẹn và chính xác, tận dụng lợi thế của yếu tố bất ngờ. Những cú tấn công của quân đội Lưu Bị rất hiệu quả, khiến nhóm lính địch bị choáng váng và không kịp phản ứng.
Khi cuộc chiến nổ ra, Quốc Bảo đối mặt với người chỉ huy áo choàng đen. Hắn nhanh chóng nhận ra rằng đây là một chiến lược nghiêm túc và có thể là một phần của một âm mưu lớn hơn.
“Ngươi là ai?” Quốc Bảo hỏi, trong khi đang chiến đấu với kẻ địch. “Tại sao các ngươi lại âm thầm chuẩn bị một kế hoạch tấn công như thế này?”
Người chỉ huy áo choàng đen chỉ cười nham hiểm. “Ngươi có biết không? Lưu Bị không phải là mục tiêu chính của chúng ta. Kế hoạch của chúng ta là để đẩy quân của ngươi vào một cái bẫy lớn hơn nữa.”
Quốc Bảo cảm thấy một cảm giác hồi hộp. “Bẫy gì? Các ngươi đang âm thầm chuẩn bị điều gì?”
Người chỉ huy không trả lời, nhưng với sự chỉ huy của Quốc Bảo, quân đội của Lưu Bị đã nhanh chóng đánh bại nhóm lính địch. Những lính tráng địch còn lại bắt đầu bỏ chạy, và nhóm của Quốc Bảo đã chặn đứng kế hoạch tấn công bí mật.
Khi tình hình đã lắng xuống, Quốc Bảo và Lưu Bị kiểm tra khu vực chiến đấu. Họ phát hiện ra một bản đồ và một số tài liệu quan trọng bị bỏ lại bởi nhóm lính địch. Quốc Bảo mở bản đồ và thấy rằng có một khu vực đặc biệt được đánh dấu bằng một ký hiệu lạ.
“Đây là khu vực mà nhóm lính địch đã chuẩn bị,” Quốc Bảo nói với Lưu Bị. “Có thể đây là nơi mà họ dự định triển khai kế hoạch lớn hơn.”
Lưu Bị cầm lấy bản đồ và nhìn vào ký hiệu. “Chúng ta cần phải điều tra khu vực này ngay lập tức. Đây có thể là một phần của âm mưu lớn hơn mà chúng ta chưa biết đến.”
Quốc Bảo và Lưu Bị cùng đội quân của mình nhanh chóng di chuyển đến khu vực được đánh dấu trên bản đồ. Họ tìm thấy một khu vực núi hẻo lánh, nơi có các công sự và hầm đào được chuẩn bị sẵn sàng. Đây là một khu vực chiến lược quan trọng mà nhóm lính địch đã chuẩn bị để sử dụng như một căn cứ bí mật.
Quốc Bảo quyết định rằng họ cần phải tấn công và phá hủy các công sự này trước khi nhóm lính địch có cơ hội sử dụng chúng. Lưu Bị đồng ý và ra lệnh cho quân đội của mình chuẩn bị cho một cuộc tấn công vào căn cứ bí mật.
Khi cuộc tấn công bắt đầu, quân đội của Lưu Bị nhanh chóng tiến vào khu vực núi, tiêu diệt các công sự và phá hủy các hầm đào. Quốc Bảo chỉ huy các lính tráng của mình một cách hiệu quả, đảm bảo rằng căn cứ bí mật không còn là mối đe dọa.
Cuộc tấn công thành công, và căn cứ bí mật của quân địch bị tiêu diệt. Quốc Bảo và Lưu Bị trở về trại với một cảm giác hài lòng. Họ đã ngăn chặn một âm mưu lớn và bảo vệ quân đội của mình khỏi một mối đe dọa nghiêm trọng.
“Chúng ta đã thành công trong việc phá hủy căn cứ bí mật của quân địch,” Quốc Bảo nói với Lưu Bị. “Nhưng chúng ta vẫn chưa biết rõ về âm mưu lớn hơn mà nhóm lính địch đang thực hiện. Chúng ta cần phải tiếp tục cảnh giác và chuẩn bị cho những thử thách sắp tới.”
Lưu Bị gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Ta cảm ơn sự hỗ trợ của ngươi. Chúng ta sẽ tiếp tục bảo vệ quân đội của mình và chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra.”
Quốc Bảo cảm thấy mình đang dần tìm thấy mục đích trong cuộc sống của mình. Anh quyết tâm tiếp tục hỗ trợ Lưu Bị và quân đội của ông, chuẩn bị cho những trận chiến và thử thách sắp tới.
Hy vọng bạn thích chương tiếp theo này! Nếu cần thêm chi tiết hoặc điều chỉnh nào, hãy cho tôi biết nhé.